Mục lục
Hồng Liên Bảo Giám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì báo đáp mình, Tâm Ý Tông này không ngờ bỏ ra cái giá lớn như vậy. Tu luyện thành Kim Đan, có ít nhất tám trăm năm tuổi thọ. Những cường giả Kim Đan Tâm Ý Tông hiến tế sinh mạng, đều là sau khi mới vừa tiến giai không lâu, sinh mạng vẫn rất dài.

Hàm răng Tô Kính cắn chặt, môi cũng muốn bị cắn đứt. Nhưng, có thể trách được ai đây?

Mình muốn giết chết kẻ địch, kẻ địch liều mạng phản công, cũng là chuyện bình thường. Về phương diện này, không nên có tâm tình oán hận, căm hận.

Thời điểm Vô Niệm đưa một tia binh hồn vô tận tới, cuộc chiến đấu bên ngoài thành đã gần kết thúc. Kẻ địch còn có hơn sáu mươi vạn đại quân, bị ép ở trước tường thành. Hố sâu lớn ngoài thành này, hình thành lá chắn thiên nhiên. Tất cả kẻ địch đều bị đại quân của Tô Mộ đè ép qua, chồng chất ở trên dải đất thu hẹp.

Những binh sĩ này đã mất đi ý chí chiến đấu. Trong đó cường giả phản công, tạo thành cho quân đội của Tô Kính sát thương cũng không tính là lớn. Tâm Ý Tông đã xử lý xong chuyện của Tưởng nguyên soái. Tất cả cường giả Kim Đan lập tức tiếp viện tường thành, phong tỏa lại lỗ thủng.

Tô Kính nhìn Vô Niệm. Mặt Vô Niệm đã không có nửa phần cảm giác già nua. Kim Đan lục trọng, thật ra đã không cần lại theo mình nữa, có thể nắm giữ tự do của hắn.

Tô Kính nhận lấy binh hồn vô tận. Nó đã biến thành một mảnh tinh thể hình dạng cánh hoa sen

Tinh lực suốt đời Vô Niệm chế luyện ra một mảnh cánh hoa như thế. Bên trong là bộ phận tinh hoa nhất của sinh mạng Tưởng nguyên soái. Lực lượng thần thức của bản thân Tưởng nguyên soái đã bị hoàn toàn gạt bỏ.

Có thể thấy được Vô Niệm hận kẻ địch này bao nhiêu. Thủ pháp chế luyện của hắn như vậy, chính là tiên nhân cũng không có cách nào khiến Tưởng nguyên soái sống lại.

Tô Kính không biết nói cái gì cho phải. Tổng cộng hai mươi sáu một Tâm Ý Tông Kim Đan, lựa chọn bỏ ra sinh mạng, mới bắt binh hồn vô tận này tới trong tay.

- Chủ công.

Vô Niệm kêu một tiếng.

Tô Kính cúi đầu, nhìn tinh thể trong tay, nói:

- Ngươi muốn cái gì?

Vô Niệm lắc đầu, nói:

- Tâm Ý Tông và chủ công một bên tổn hại tất cả đều tổn hại. Một bên vinh, tất cả đều vinh. Ta không muốn cái gì cả.

Tô Kính nói:

- Mà thôi. Ta hứa với ngươi xây dựng bài vị Tâm Ý Tông. Phàm là Luyện Khí Sĩ chết trận cho ta, đều có thể thu được đèn nhang. Biện pháp này chỉ hữu hiệu ở Vũ Thánh Đảo.

Vô Niệm sửng sốt, nói:

- Chủ công, như vậy cũng không tốt. Phải là mười hai Đạo Cung và hoàng thất mới được phê chuẩn làm vậy.

- Chờ không được. Ngươi ở bên trong Thông Thiên Tháp này cứ làm như vậy đi. Vừa lúc tầng thứ ba còn chưa có xây dựng hoàn tất.

Tô Kính suy nghĩ một chút, lại nói:

- Chuyện này, ta sẽ không lừa gạt công chúa. Nếu như hoàng thất không đồng ý, ta lại ở trong này lập quốc, không trở về.

Vô Niệm khẩn trương, nói:

- Sao có thể như thế được?

- Ta tự có chừng mực. Nếu như không thể lại dựa vào đế quốc, ta lại thống nhất các nước Nam Hải mà thôi. Hừ, chuyện sẽ không phiền phức giống như ngươi nghĩ.. Hoàng đế sẽ không có vấn đề gì. Hiện tại chính là lo lắng nhiếp chính vương mà thôi. Nhưng có phụ thân ở đó, nhiếp chính vương cũng không thể áp dụng các biện pháp quá kịch liệt.

Trong lòng Vô Niệm cảm động, nói:

- Vậy cảm ơn chủ công. Linh hồn những người này cũng không tiêu tan. Hiện tại chế tạo bài vị, còn có thể gọi quay về. Đáng tiếc là không thể chuyển sang kiếp khác. Trở thành thần đạo cũng không tệ. Vẫn mong chủ công đặt tên cho thần đạo.

Đạo Môn cũng có thể phong thần. Chỉ là Đạo Môn đối với chuyện phong thần, khống chế cực kỳ nghiêm ngặt. Thần vị trong mười hai Đạo Cung cộng lại cũng không vượt quá trăm người. Bởi vì Đạo Môn còn không có thống nhất thế giới này. Phong thần quá nhiều, sẽ phân mỏng số mệnh của quốc gia. Hoàng thất sẽ không cho phép.

Tô Kính ở hải ngoại phong thần, tuy rằng ảnh hưởng không lớn, nhưng có khả năng có chút ác liệt. Nếu như mười hai Đạo Cung đều noi theo, chờ Đạo Môn thống nhất thế giới, vậy hoàng tộc lại chẳng khác nào bị lưu phái Đạo Môn khác phân mỏng ích lợi thật lớn ra ngoài.

Sau khi chết phong thần, đương nhiên sẽ không trường sinh. Nếu như Tâm Ý Tông bị diệt, những người được phong thần, cũng đều sẽ ngã xuống theo. Trên một điểm này, Đạo Môn và Binh gia phong thần, hiệu quả là giống nhau.

Cho nên mỗi người của Đạo Môn được phong thần, đều sẽ trung thành và tận tâm đối với tông môn của mình, tuyệt đối sẽ không đầu nhập vào phe của kẻ địch.

Tô Kính làm như vậy, bỏ ra cái giá chính trị chưa chắc quá lớn, nhưng một khi bạo phát, kẻ địch sẽ nắm lấy không tha. Tô Kính có kẻ địch, Lý gia ở Định Châu.

Cho nên Vô Niệm cũng tương đối cảm động, lo lắng sẽ liên lụy tới Tô Kính.

Tô Kính cười nói:

- Ngươi cũng đừng nghĩ quá nhiều. Bên trong Thông Thiên Tháp phát sinh bất cứ chuyện gì, chỉ có tiên nhân có thể phát hiện. Chỉ cần chúng ta không cho người sắc phong thần đi ra để chiến đấu, vấn đề sẽ không lớn. Chờ tới thời điểm chúng ta dám thả ra người chuyện phong thần, thế giới này, đã không có cái gì có thể uy hiếp được chúng ta. Chẳng lẽ không đúng sao?

Vô Niệm gật đầu, nói:

- Chủ công yên tâm. Tâm Ý Tông sẽ không thả ra bất kỳ một thần nào, trừ khi chủ công cần.

- Ừ, ngươi lập tức đi làm. Ta sẽ đối phó với vật này. Ta cần một khoảng thời gian. Chỉ có điều có hắn, hắc hắc.

Tô Kính bỗng nhiên có chút hài lòng. Binh hồn vô tận này lại có thứ hắn tha thiết ước mơ. Cái này tương đương với một phôi thai Thần Lâm khác. Hơn nữa sau khi chế tạo ra, lực chiến đấu vượt xa so với Thần Lâm.

Thứ này có thể đạt được lực lượng đỉnh phong của quy tắc thế giới này. Vừa lúc áo giáp thần binh của mình còn không có nguyên liệu trung tâm, lần này xem như là bổ sung toàn bộ.

Bộ xương khô thần binh khôi lỗi trong cờ Bạch Hổ, âm binh tổn thất hơn mười vạn. Lực lượng lại một bước giảm xuống. Mình thiếu thủ đoạn bảo toàn tính mạng. Trên chiến trường có khả năng có nguy hiểm tính mạng bất cứ lúc nào.

Sau khi đã biết các loại cường giả xuất hiện, Tô Kính mới hiểu được, mình không thành Kim Đan, như vậy tùy lúc đều đi lại ở bên bờ sinh tử.

Hai mươi sáu Kim Đan này chết đi, khiến cho trong lòng Tô Kính rất đau đớn. Hắn đơn giản là không thèm nghĩ nữa, tạm thời sử dụng công việc tới giảm bớt áp lực.

Hắn không thể không trở về Thần Mộc Hạm, cùng Thần Lâm xử lý binh hồn vô tận. Lại nói tiếp binh hồn vô tận này còn không có bị hoàn toàn khống chế. Vô Niệm chỉ gạt bỏ tất cả dấu vết thần thức của Tưởng nguyên soái, khiến cho thứ này biến thành trạng thái phôi thai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK