Lực chiến đấu của Sáu Cừu hận Thiên sứ, nhất định sẽ không bằng bốn Lục Dực Quang Minh Thiên Sứ. Mất đi Quang Minh thần che chở, nhất định sáu gia hỏa này sẽ thiêu hụt năng lực khôi phục, cho nên đạo binh của hắn hoàn toàn có thể dìm chết bọn chúng.
Chỉ bất quá đạo binh cũng có phí tổn. Nếu như không tấn công vị diện chi nhánh của Thần quốc mà nói, Tô Kính sẽ không suy xét loại chuyện này.
Tô Kính chỉ đạt được một nhóm chi viện, chỉ là có ít còn hơn không, mà là đối với hắn cũng có trợ giúp cực lớn. Nhất là bản vẽ của Ngũ Sắc thần quang có thể tăng lên lực lượng của Thạch đạn, đã là giảm phí tổn của Thạch đạn xuống.
Có lẽ lực sát thương của đạo Ngũ Sắc thần quang này chưa đủ cường đại, thế nhưng thuộc tính lại vô cùng đặc thù. Nếu như lần trước tấn công Thần Điện Tô Kính có loại Thạch đạn này, như vậy cũng sẽ không đến nỗi ngay cả chuyện ném mạnh Thạch đạn vào trong khu vực Thần Điện cũng không thể làm được.
Tác dụng lớn nhất của Ngũ Sắc thần quang chính là trừ khử kết giới, phá hỏng phòng ngự. Dĩ nhiên, bản thân Ngũ Sắc thần quang còn có năng lực phá hỏng kết cấu của vật chất, tài liệu, thậm chí còn không có cách nào chịu tải được trận pháp Ngũ Sắc thần quang.
Hiện tại Tô Kính đã có vật liệu bằng đá, có đầy đủ nhân thủ để tiến hành luyện chế. Lúc này hắn đã phân chia Thạch đạn ra thành mấy chục loại hình khác biệt, có thể nhằm vào mục đích sử dụng để luyện chế ra.
Số lượng binh sĩ Cừu hận Thiên sứ không ngừng bành trướng, Tô Kính cũng không biết là tại sao. Thế nhưng sau khi xác định được thái độ của các thế lực lớn, Tô Kính bắt đầu chuẩn bị tấn công.
Trước tiên phải giải quyết xong thứ này thì mới có thể bắt đầu khai chiến với Hắc Mạn đế quốc.
Thành thị mà Cừu hận Thiên sứ chiếm cứ vốn thuộc về Hắc Mạn đế quốc. Thành thị này ở trên biên cảnh, chỉ có phương viên một vạn dặm. Tất cả tình báo đều từ trên Phù Không chiến hạm truyền về, hiện tại thành thị này đã khuếch trương ra gấp hơn hai mươi lần, cả tòa thành thị có vô số pháo đài chi chít. Tuy rằng tường thành không được cải tạo, thế nhưng ở bên trong thành lại có những cái lầu cao đứng vững, trong lúc mơ hồ có liên kết với nhau.
Ở trên bầu trời của thành thị, có vật thể được chế tạo từ kim loại đang không ngừng phi hành tuần tra. Những vật thể được chế tạo từ kim loại kia so với Lôi Điểu hạm còn nhỏ hơn một chút, cũng không biết trang bị vũ khí gì.
Cả tòa thành thị nhìn qua có màu đen nhánh, tường và binh sí ở bên trên. Tất cả đều được khải giáp màu đen bao bọc toàn thân, ngay cả một tấc da cũng không lộ ra.
Tô Kính quan sát hình vẽ đạo thuật, đã nhìn thấy ở bên trong thành thị có bố trí một lượng lớn đạo quỹ kim loại. Thứ này nhìn qua giống như là vũ khí công kích từ xa, bởi vì không dám tiến vào quá gần, mà thành thị của đối phương lại còn có kết giới phòng ngự. Cho nên tình báo đạo thuật nhìn trộm cũng không thể nhìn rõ được tất cả mọi thứ.
Đây không phải là thành thị không có cách nào phá được, chỉ là hơi khó gặm một chút mà thôi. Hơn nữa Tô Kính cũng không có quá nhiều thời gian, Vũ Thần Điện của Hắc Mạn đế quốc đã mở ra thần chiến, kế tiếp toàn bộ Phạm Quốc sẽ gặp phải công kích liên miên.
Cũng may, mặc dù binh lực ở trên Thú Nhân cao nguyên rất ít, thế nhưng Hắc Mạn đế quốc cũng sẽ không đi tấn công nơi mà ngay cả chim cũng không thèm ỉa kia. Không nói tới việc tấn công gian nan, cho dù có đánh hạ được thì cũng không có được bao nhiêu lợi nhuận.
Phòng ngự của Băng Tuyết Vương thành đủ cường hãn, cho nên Tô Kính chỉ cần toàn tâm toàn ý đối đầu với Hắc Mạn đế quốc ở trong Phạm Quốc là được.
Về phần cái tên vương quốc hắn cũng lười ghi nhớ, bởi vì mặc dù Bạch tử thần rất là đặc thù, thế nhưng Bạch tử thần vẫn còn chưa lớn lên. Cho nên đối với luyện khí sĩ mà nói, uy hiếp sẽ không lớn bằng Quang Minh thần. Ít nhất, nếu như Bạch tử thần phái phân thân xuống. Như vậy Tô Kính chỉ cần dựa vào lời nói của gia chủ Tô gia là đã có thể giải quyết được cỗ phân thân này.
Bởi vì nguyên nhân Đường Hà cho nên tốc độ tấn công của Hắc Mạn đế quốc chậm dần, đồng thời cũng đang chuẩn bị vật liệu, thoạt nhìn dường như bọn họ muốn dùng lực khuynh quốc để đối phó với Phạm Quốc hiện tại.
Thành thị màu đen được minh quân đặt tên là Sa đọa chi thành.
Minh quân của Tô Kính tấn công từ năm đường, tới gần sa đọa chi thành. Ở trên bình nguyên các con đường đan vào nhau, bất quá lại rất thích hợp để cho đại quân tiến lên. Cũng chỉ có bốn tuyến đường lớn chủ yếu mà một con đường trung đẳng mà thôi.
Vùng này vốn rất là phồn hoa. Bởi vì Phạm Quốc là đế quốc thương nghiệp, cho nên số lượng người từ nơi này tiến vào thương lữ của Phạm Quốc rất là khổng lồ. Chỉ là sau khi Phạm Quốc bị Tô Kính tấn công, nơi này đã trở nên rất là vắng vẻ.
Tô Kính từ đường đó tiên lên. Dọc trên đường đi bọn họ cũng chỉ gặp phải một chút thám báo linh tinh. Đám Cừu hận Thiên sứ không có xây dựng pháo đài ở ngoài thành. Tất cả công sự đều ở trên khoảng cách trăm dặm gần với Sa đọa chi thành. Khi minh quân của Tô Kính đang chuẩn bị đóng quân thì trong không trung đột nhiên xuất hiện vô số kim loại phi hành chi chít.
Những thứ này khi khoảng cách còn cách đại quân của Tô Kính bảy tám dặm đã bắt đầu công kích. Trên Phi hành khí phát ra tiếng nổ mạnh kịch liệt, theo tiếng nổ mạnh vang lên, từng mũi tên bằng kim loại bắt đầu từ trên trời giáng xuống.
Tô Kính có chút kinh ngạc, đây không phải là súng ống mà hắn vẫn muốn chế tạo ra hay sao?
Ở trước quân đội của Tô Kính là khinh kỵ binh, cộng thêm chiến xa. Khi gặp phải công kích thì trên chiến xa có trang giáp, cho nên cũng không sợ loại mũi tên kim loại ngắn nhỏ này.
Khinh kỵ binh ở trong thế giới này dùng cho nhiều kỵ binh, bản thân cũng đã là thiện xạ, hơn nữa lại còn có thể xung phong lên tuyến đầu. Chỉ cần không phải bộ binh tinh nhuệ, như vậy những khinh kỵ binh này cũng dám xung kích lên tuyến đầu một chút. Bởi vì lực phòng ngự cũng không kém một chút nào.
Bất quá phi hành khí kim loại ở trên không trng lại quá nhiều, khi chiến xa còn chưa kịp phản kích thì đã có trên trăm khinh kỵ binh bị bắn rơi xuống ngực. Phi hành khí kim loại kia bắn ra mũi tên ngắn nhỏ, tần suất bắn cực cao, số lượng lại khổng lồ.