Mục lục
Hồng Liên Bảo Giám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đuổi một chạy, Tô Kính bất tri bất giác đã lặn xuống hai mươi dặm, lúc này sắp đạt tới đáy biển. Nơi này không phải nơi sâu nhất của rãnh biển, ngay cả như vậy hắn cũng có thể cảm giác được áp lực khủng bố bên ngoài, nếu như không phải có thần mộc hạm, hắn sớm đã bị đè chết.

Thần miếu sử truy đuổi tương đối vất vả, thời điểm này hắn cũng phát hiện chiến hạm của đối phương có chút không đúng nhưng không nghĩ tới có chiến hạm có thể lặn sâu như vậy.

Bởi vì muốn tới đáy biển, thần miếu sử có chút không kiên nhẫn nên tăng thêm tốc độ đuổi theo. Lúc này có nước xoay quanh chiến hạm, trong nháy mắt nước ngưng kết thành bốn cánh tay, hai người Tô Kính và Tô Mộ ở trong thần mộc hạm tiến hành công kích thần miếu sử.

Thần phủ trong tay thần miếu sử hóa thành trường mâu đâm vào thần mộc hạm, thần mộc hạm điều khiển nước chảy hóa thành cánh tay cầm Nghịch Lân Mâu đâm tới.

Một cây Nghịch Lân Mâu này cũng là nước biển biến thành, chỉ có điều trong thần mộc hạm, trong tay Tô Kính đã cầm Nghịch Lân Mâu, nước biển hình thành Nghịch Lân Mâu là kết quả của trận pháp thể hiện ra ngoài, trong đó ẩn chứa thuộc tính giống như đúc vũ khí trong tay Tô Kính.

Thần mộc hạm dài sáu trượng, Nghịch Lân Mâu do nước biển biến thành có chiều dài chừng tám trượng, song phương giao dịch thì Tô Kính chiếm tiện nghi. Thần quan bị đâm trúng bụng dưới, áo giáp trên người nứt vỡ như trang giấy.

Máu tươi lập tức tản ra, nước biển vốn đen kịt, tuy thần mộc hạm huyễn hóa ra Nghịch Lân Mâu lại phóng ra hào quang bao phủ phạm vi trăm trượng.

Thần miếu sử nhướng mày, trường mâu trong tay hóa thành thần phù dán vào miệng vết thương, thương thế lập tức khôi phục. Trong giao thủ ngắn ngủi hắn ăn thiệt thòi lớn, trong nội tâm đã có cảnh giác.

Hai tay của hắn mở ra, mười ngón tay đồng thời xuất hiện thần phù mang theo hắc khí lạnh như băng lượn lờ. Lúc này hóa thành mưỡi móng vuốt sắc bén và dài chừng hai trượng, hắc khí bao phủ móng vuốt.

- Chết đi!

Trong hai mắt thần miếu sử đã không có tức giận, mà chuyển biến thành là màu xám tử khí. Thần linh của hắn thuộc về vong linh, ban cho hắn thần phù cũng dùng thu hoạch tính mạng làm chủ.

Dùng thần phù này giết chết đối thủ, hắn cũng sẽ không có chất béo gì, có lợi đều bị thần linh lấy đi.

Cho nên tới nay hắn vẫn không sử dụng thần phù này, hắn còn cho rằng mình có thể phân một chén canh. Thần linh có thể tha thứ thần miếu sử, chỉ cần ngươi có cống hiến, bản thân vớt chỗ tốt cũng không sao cả.

Nhưng bây giờ địch nhân lực lượng quá kỳ quái, kém hơn mình vài đẳng cấp lại có thể nhẹ nhõm làm mình bị thương, thần giáp trên người không có năng lực phòng ngự công kích như thế đã làm thần miếu sử sợ hãi.

Nhưng mà sợ hãi của hắn còn chưa triệt để, nếu như hiện tại chạy thoát, ít nhất Tô Kính không có biện pháp làm gì hắn.

Thần miếu sử sinh ra mười móng tay dài tấn công thần mộc hạm, ba đầu cánh tay khắc cầm trường tiên, trường đao, trường kiếm đều mất đi mục tiêu, cũng không có đánh trúng thân thể của hắn.

Lao vào thần mộc hạm, mười móng tay giao thoa, dùng sức kéo, thân của thần mộc hạm bắn ra hoa lửa. Phía cuối thần mộc hạm biến thành long vĩ quét qua một cái..

Thần miếu sử ngây người một lúc, hắn bị long vĩ đánh trúng, hai cái đùi của hắn nát bấy.

Đột nhiên thần mộc hạm vận động thân hạm, đao kiếm giao thoa chặt đứt thần miếu sử, sau đó trường tiên quấn lấy người hắn và Nghịch Lân Mâu đâm tới.

Thần miếu sử quá sợ hãi, móng tay của hắn cắt qua trường tiên, nước biển ngưng kết trường tiên bị đứt gãy và tự động mở ra. Nghịch Lân Mâu đâm tới, thần miếu sử bất đắc dĩ phun ra một đạo hào quang đen kịt.

Tô Kính cũng sửng sờ, gia hỏa này trốn!

Ve sầu thoát xác, linh hồn thần miếu sử bay ra khỏi miệng của hắn, mười móng tay đen kịt hóa thành mười tấm thần phù bao vây linh hồn thần miếu sử và chạy trốn ra xa.

Tô Kính chỉ kiếm một kiện thần giáp, trong thân giáp còn có thân thể thần miếu sử hóa thành tro tàn, nó hóa thành màu đen nhánh và tant rong biển.

Tô Mộ trực tiếp dùng trường tiên kéo thần giáp vào trong thần mộc hạm. Tô Kính thu hồi Nghịch Lân Mâu, hắn đổi cung tiễn nhắm thẳng về phía linh hồn thần miếu sử đang bỏ chạy.

Nước biển biến ảo mũi tên, lại trong khoảng cách gần nên dễ dàng bắn trúng, đáng tiếc một tấm thần phù bay ra va chạm phá hủy mũi tên.

- Ca, đuổi theo hay không?

Tô Mộ hỏi, nàng cảm thấy mười thần phù kia cũng là đồ tốt, xem ra là dùng tiên ngọc tạo thành.

- Đương nhiên không đuổi theo, tốc độ của hắn quá nhanh. Lại nói chúng ta đã hủy thân thể của hắn, linh hồn hắn hoàn hảo không tổn hao gì. Đối với tín đồ Tà Thần mà nói, tổn thất lực lượng có hạn, vạn nhất bị hắn phản kích phá hư thần mộc hạm, vậy thì không đáng. Chúng ta mau trở về.

Tô Kính nói lời này cũng có chút đau lòng, mười móng tay của thần miếu sử không có xé rách giáp ngoài của thần mộc hạm nhưng không gian trong thần mộc hạm bị xé rách. Trong mỗi không gian đều có thần binh khôi lỗi, còn có lò luyện khí.

Hơn một trăm thần binh khôi lỗi bị phá hư, đây là khôi lỗi cấp bậc cao nhất của Tô Kính, huống chi thần mộc hạm tổn thất hơn một trăm không gian, luyện chế lại một lần cũng cần đầu nhập số tiền lớn.

Hắn và Tô Mộ cũng không phải không có tổn thất, Nghịch Lân Mâu khá tốt, trường tiên của Tô Mộ, trường đao của hắn bị thần miếu sử làm tổn thương.

Tiên ngọc còn cứng rắn hơn sắt thép nhưng nó lại rất giòn, cho nên có thể bị một mâu của Tô Kính chọc thủng cũng là nhờ vào vũ khí bát phàm, không phải cường độ của Nghịch Lân Mâu quá mạnh thì người gặp nạn là Tô Kính.

Hai người mạo hiểm kiếm một kiện thần giáp, Tô Kính không muốn tiếp tục dây dưa, dù sao đối phương còn lại hồn thể, muốn đi lên công kích hạm đội của mình thì thực lực sẽ giảm bớt không ít, trong rãnh biển càng tịch mịch, hồn thể được thần phù bảo vệ cho nên hành động tự nhiên, cũng không có nguy hiểm gì.

Tô Mộ cũng không tham lam, Tô Kính nói không đuổi theo, nàng sẽ thu hồi hai thần long ảo ảnh, điều khiển thần mộc hạm đi lên mặt biển, thế giới Tiên đạo không có bệnh áp khí, thần mộc hạm lao lên mặt biển giống như là một đầu cá heo, sau khi bay một đường vòng cung liền rơi xuống.

Bản thân thần mộc hạm không có năng lực phi hành gì, Tô Kính cũng không có biện pháp cải tạo. Tài liệu thần tang thụ là hắn mượn đồ vật có sẵn luyện thêm vào, kèm theo trận pháp phi hành thì thần mộc hạm sẽ mất đi năng lực phòng ngự cường đại, không gian bên trong giảm bớt, được không bù mất. Biện pháp tốt nhất chính là đặt thần mộc hạm vào bên trong phi xà hạm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK