Trận pháp màu lục, mấy trăm phù văn trong suốt vờn quanh hình thành vòng tròn xinh đẹp. Trận pháp này khổng lồ, bên trong cuốn mấy ngàn khô lâu huyết nhục.
Nỗ tiễn từ trên đầu rơi xuống, mưa tên như mọc mắt cắm phập vào sọ khô lâu huyết nhục. Cùng lúc đó sáu đại tiễn sư hành động, bọn họ bỗng kéo dây cung, tên lông chim bắn liên hồi vào tà thuật sư trên mãnh tượng cốt tượng.
Tà thuật sư đang định hỗ trợ đám khô lâu chợt lòng lạnh lẽo, chiếc nhẫn trên ngón tay gã tỏa ánh sáng chói lòa, quanh gã xuất hiện hơn mười tầng ma pháp hộ thuẫn.
Sáu đại tiễn sư cửu tiễn liên châu bay xé gió hơn sáu trăm trượng làm tà thuật sư sợ hãi tim đập rộn.
Vèo!
Vèo vèo!
Mũi tên bay đường cong trên không trung có hơn một nửa vòng sang bên cạnh từ hai bên công kích tà thuật sư. Nhưng tên đụng vào ma pháp hộ thuẫn, mũi tên bị ma lực của tà thuật sư hòa tan. Mũi tên mất tốc độ rốt xuống đất, tà thuật sư tức điên. Tiễn thuật rất kinh người nhưng chỉ dùng tên lông chim bình thường không kèm theo ma pháp gì, còn tà thuật sư thì lãng phí một ma pháp phòng hộ thất giai trong giới chỉ.
Tồi tệ hơn là tà thuật sư bị đánh gãy lúc thi pháp, khô lâu huyết nhục phía sau vẫn bước nhanh lên trước lao vào trận pháp thuật đạo, bị vòng tròn màu lục bao phủ rồi nỗ tiễn từ trên trời không ngừng rơi xuống, chẳng cần nhắm mỗi mũi tên đều trúng sọ khô lâu huyết nhục.
Sọ bị bắn thủng, trên nỗ tiễn bắn ra lưỡi kim loại hình thánh giá xoắn nhẹ, ngọn lửa màu lam trong hai hốc mắt khô lâu huyết nhục vụt tắt.
Quân đội Đông Tần đế quốc như máy móc tỉ mỉ phối hợp với nhau rất rành rọt, phối hợp biến đổi nhiều, dù chỉ còn hai binh sĩ đế quốc cũng không có giúp đỡ nhau. Sáu đại tiễn sư chờ khoảnh khắc trận pháp khởi động liền công kích tà thuật sư.
Vậy là khô lâu huyết nhục đợt thứ hai tương đương với thị chủ động đi vào cạm bẫy. Tác dụng duy nhất của cạm bẫy thuật đạo là chỉ dẫn chỗ yếu, vào khu vực này sẽ đối mặt đòn đánh vào chỗ hiểm. Những nỗ thủ không cần nhắm, cứ thoải mái bắn ra phá giáp thập tự tiễn.
Mũ giáp của khinh binh giáp rất yếu, phá giáp thập tự tiễn có thể nhẹ nhàng xuyên thấu, máy móc ở bên trong hễ bị đụng vào sẽ bật ra ngay chứ không dùng thuật đạo. Trên mũi tên chỉ thêm một thứ là Tô Quyết Tâm xin Tô Kính cho phấn cốt hóa thạch, điều phối dược tề ngay tại chỗ.
Chiến quả lần này to lớn, hơn bảy ngàn khô lâu lần lượt đi vào trận pháp, bị bắn chết hơn năm ngàn con. Công kích có hiệu quả diệt hơn một nửa, lòng Tô Quyết Tâm sinh ra một tia hy vọng.
Tà thuật sư cầm một cây pháp trượng huơ điên cuồng. Khô lâu huyết nhục ở phía sau giảm chậm bước chân, không tiếp tục lao vào trận pháp.
Trận pháp kéo dài chỉ mấy phút, vì chôn nó quá lâu nên hiệu quả bị giảm thấp. Tà thuật sư chưa biết cách phá trận pháp này, đại trận thuật đạo màu lục đã từ từ biến mất.
Hai bên không biết nhau nên đều có sơ sẩy. Sai sót của tà thuật sư lớn hơn chút, gã xem trai tráng Lạc Nhật Khư là quân đội Đông Tần đế quốc nên đoán nhầm thực lực của đối phương.
Tô Quyết Tâm chưa thấy binh sĩ Tiên Thiên kỳ nào ném tiêu thương xa hơn một trăm trượng mà uy lực khủng bố đến vậy.
Nhưng binh sĩ Tô gia được huấn luyện theo hệ thống đế quốc, phối hợp chiến trận cực kỳ rành rọt, phát huy vũ khí viễn trình đầy đủ.
Khô lâu huyết nhục cách hơn một trăm trượng, đang tập kết trận hình lại. Tà thuật sư muốn một hơi đẩy khô lâu binh lên tường thành, vậy là tất cả sẽ chấm dứt. Chờ khi khô lâu nhấn chìm đầu tường, Hắc Kỵ Sĩ của gã ra trận thì không còn địch thủ nữa.
Nghĩ đến đây tà thuật sư lại phấn khởi, miệng niệm tụng chú ngữ phức tạp, pháp trượng trong tay phát ra từng vần sáng. Ánh sáng màu xám khuếch tán ra ngoài sau cùng bao phủ toàn bộ khô lâu huyết nhục.
Tà thuật sư rống lớn bằng tiếng Đông Tần cứng nhắc:
- Giết sạch bọn họ!
Thanh âm vọng lên đầu tường, binh sĩ chưa đến Tiên Thiên kỳ cảm giác toàn thân lạnh lẽo, linh hồn đông cứng. May mắn trống trận nhiếp hồn liên tục vỗ, chỉ bảy, tám giây các binh sĩ trở lại bình thường nhưng cơ bắp đau nhức, hơi mệt mỏi.
Luyện khí sĩ vội phát thuật đạo ra, lại thấy Tô Kính lấy một nghiễn đài tỏa ánh sáng màu bích huyết xua tan lực lượng chết chóc giấu trong khu vực tà thuật khống chế trên đầu tường.
Tà thuật sư ngây ra, pháp trượng trong tay gã rung rung, pháp thuật bị triệt tiêu!
Nhưng không có phản phệ tức là đẳng cấp ma pháp của đối phương thấp hơn gã, nhưng ma pháp cấp thấp hơn thì sao triệt tiêu được ma pháp thất giai của gã?
Tà thuật sư cảm giác não mình xơ cứng.
Tô Quyết Tâm chợt phát hiện mấu chốt của vấn đề:
- Hắn không quen thuộc chúng ta!
Cảnh giới của tà thuật sư cao hơn Tô Quyết Tâm nhưng đánh trận bó tay bó chân, người này không biết gì về Đông Tần đế quốc.
Tô Quyết Tâm hét to:
- Phò mã!
Tô Kính đang kiên nhẫn quan sát:
- Hả, có chuyện gì?
Tô Quyết Tâm kích động hỏi:
- Ta muốn xử lý tà thuật sư đó, có thể giúp ta được không?
Tô Kính trầm ngâm, thân phận của hắn không nên dấn thân vào nguy hiểm, kiên nhẫn quan sát. chứ không phải ra trận giết địch. Nhưng Bích Huyết Đan Thanh của hắn khắc chế tà thuật của tà thuật sư rất rõ rệt, có lẽ có chút hy vọng.
Nếu không mạo hiểm thì mười mấy vạn khô lâu binh sớm muộn gì sẽ leo lên tường thành.
Tô Quyết Tâm thấy Tô Kính do dự bèn nói:
- Nếu phò mã muốn đi thì ta chưa từng phản đối tiếng nào, giờ phò mã không chịu mạo hiểm ta cũng có thể thông cảm.
Tô Kính nét mặt sa sầm nói:
- Ta họ Tô, ngươi đã thấy ta đòi rời đi bao giờ? Hai trăm binh sĩ của ta đang dưỡng sức, nếu thành bị phá bọn họ sẽ hòa vào chiến trường ngay. Bởi vì ta huấn luyện vội vàng, chưa kịp huấn luyện công phòng trên đầu tường nên mới giữ họ lại trong thành, ngươi đừng hiểu lầm.
Tô Quyết Tâm đỏ mặt, gã mấy lần kêu Tô Kính rời đi nhưng hắn không đi, vừa rồi chỉ tại gã quá kích động.
- Bích Huyết Đan Thanh của ta chưa phải đạo khí, ngươi nhìn kính viễn vong xem ngón tay tà thuật sư từng cái nhẫn đều tương đương với một đạo khí tạp phẩm. Ngươi nhìn kỹ hắn đeo mấy chiếc?