Vấn đề là, nếu như yêu thụ kia chỉ ném đá, ném một năm cũng sẽ không mệt. Cuối cùng xui xẻo vẫn là mình.
Đường Hà thoáng cái đã nhìn ra được sự chênh lệch của hai bên.
Đây gần như là vấn đề không thể giải quyết được. Đối phương đánh đến chỗ mình, nhưng mình lại đánh không được đối phương. Thời gian phát ra công kích của đối phương cũng là vô cùng vô tận, sẽ không mệt nhọc. Người ta giữ lấy ưu thế về địa lý. Ở trong thế giới này, tốc độ của thụ yêu đã khôi phục. Nhưng so với Luyện Khí Sĩ phía bên mình lại nhanh hơn gấp đôi.
Mình đại khái là bị hạn chế, lực chiến đấu chỉ có chín phần ở di tích Vũ Thánh. So sánh với lúc ở Thần Châu, lực chiến đấu này chỉ còn lại chưa tới bảy phần.
Bên trong Lục Đạo Thần Giám của Tô Kính đang phân tích những phù văn Yêu tộc bay tới, đồng thời suy nghĩ cũng tương đối sung sướng. Phù văn Yêu tộc của thế giới này, chênh lệch cực lớn so với bên Thần Châu. Nếu như mình có thể bắt được con thụ yêu này để tiến hành nghiên cứu, có thể cải tạo ma tinh pháo, khiến cho ma tinh pháo nắm giữ tầm bắn giống như thụ yêu này. Công kích cũng không chỉ là một công kích năng lượng.
Hiện tại, vấn đề lớn nhất của ma tinh pháo chính là tốc độ sau khi bắn đi, rất dễ dàng nổ mạnh. Trận pháp vận hành, đối với bản thân của pháo thể lại tổn hao quá lớn.
Sau mỗi lần chiến đấu, Tô Kính đều phải tiến hành chữa trị số lượng lớn. Trong mấy cuộc chiến tranh gần đây, Tô Kính thu hoạch toàn thắng lớn. Nhưng tiền lời không cao giống như trước đây. Hắn tập trung quá nhiều thứ nghiên cứu, rốt cuộc vẫn không quá thích ứng với chiến trường.
Kết quả theo đuổi tinh phẩm chính là, tiếp tục như vậy, quân đội của hắn sẽ số vào chẳng bằng số ra.
Bản thân chiến tranh chính là để phục vụ cho chính trị. Ở thế giới này, chiến tranh là phục vụ cho thành tiên. Nếu như chiến tranh của Tô Kính không thể kiếm được lợi, sớm hay muộn sẽ bị cắm ở nơi nào đó, không có cách nào lại đi tới, trơ mắt nhìn đội quân nhà khác tấn công quốc gia Tà Thần.
Nếu không phải thực lực sai biệt quá lớn, Tô Kính thật sự muốn xông trở lại, bắt lấy thụ yêu, vùi đầu vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ. Cho dù vì thế để lộ tất cả con át chủ bài, khiến cho những Yên Chi Long đó đều lên sân khấu, hắn cũng không tiếc.
Yên Chi Long mới là chỗ dựa lớn nhất của Tô Kính. Những Yên Chi Long đó ở trong Long Xà Bát Cảnh Hồ tiến hóa, vượt xa so với sự mong muốn của Tô Kính. Sở dĩ hắn xem trọng Ưng Thú, mà không phải tiếp tục bồi dưỡng Yên Chi Long, là bởi vì Yên Chi Long đã có thể tiến hóa đã lớn hình, rất nhanh có thể thành lập quân đội Long tộc.
Trở thành người kéo xe người khuân vác, quá có lỗi với huyết mạch của Yên Chi Long.
Chỉ cần có đầy đủ thời gian, khiến cho tất cả Yên Chi Long sinh hoạt ở trong Long Xà Bát Cảnh Hồ đồng loạt ra tay, con thụ yêu này cũng có thể bị dẫn vào trong thế giới của Long Xà Bát Cảnh Hồ.
Chỉ tiếc là thực lực của thụ yêu gần như có thể nghiền ép tất cả Yên Chi Long. Thứ này, cờ Bạch Hổ cũng không có cách nào thu vào, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Ầm ầm...
Tảng đá đập ở trên vách núi đá bên cạnh. Tia lửa bắn ra, đá vụn sụp đổ loạn. Mỗi một tảng đá đập vào phía trên vách đá, nát vụn. Uy lực bay ra cũng vượt qua đạn súng trường trên địa cầu.
Nếu như không có lĩnh vực Kim Đan của Đường Hà, Tô Kính đã sớm bị bắn thành cái sàng. Hiện tại cho dù hắn không tiến hành phòng ngự, chỉ cần lực lượng lĩnh vực của Đường Hà còn đang duy trì, vậy áo giáp của hắn có thể dễ dàng ngăn cản những đá vụn công kích.
Thụ yêu ném mấy vạn tảng đá xong, phát hiện công kích vô hiệu. Bỗng nhiên trong lúc đó nó ngưng tụ ra tảng đá lớn hơn nữa, ném về phía đám người Đường Hà.
Ở trong lòng Đường Hà, khoảng cách đỉnh vách núi vẫn ở phía xa. Nhưng cường giả Tiên Cảnh chỉ huy trận chiến đấu này, đã sớm tính toán ra được. Chỉ cần đối phương vẫn mở ra lĩnh vực Kim Đan, tối đa sáu ngày là có thể trở lại phía trên.
Thụ yêu công kích vô hiệu, mình nhất định phải i phái nhân thủ đuổi theo mới được.
Tảng đá bay tới, đường kính đã đạt đến ngoài ba thước, có thể được tính là tảng đá lớn. Phương thức những tảng đá này ngưng kết càng phức tạp hơn. Phù văn Yêu tộc bên trong, từ một biến thành một trăm hai mươi tám cái. Bản thân tảng đá vẫn rỗng, có rất nhiều lỗ thủng. Thời điểm bay trên không trung phát ra tiếng nhạc tuyệt vời.
Nếu là không có Đường Hà lĩnh vực chống đỡ, những âm thanh này đủ để mê hoặc được cường giả dưới Kim Đan tứ trọng, làm cho tâm linh đối phương phát sinh hỗn loạn. Cho dù là một người thất thần, cũng sẽ bị đập đến thịt nát xương tan.
Mộ Ngân Mâu bỗng nhiên ném ra một mảnh nhỏ ngọc phù, hóa thành mười người chiến sĩ trong tay cầm tấm lá chắn, còn vây quanh thân thể của nàng. Tô Kính và Tô Mộ đều mặc áo giáp, đồng thời phóng ra khôi lỗi giấy.
Đường Hà còn phóng ra hơn mười viên đan dược, đều hóa thành chiến sĩ toàn thân trọng giáp. Trên găng tay đầy gai kim loại sắc bén, ở trên vách đá, cùng Đường Hà lao về phía trước.
Tốc độ của tảng đá lớn này sau khi tiến vào lĩnh vực Kim Đan, đã giảm mạnh. Chỉ là Tô Kính phản kích lại không thể dùng Thủy Lôi Thuật, phải sử dụng Địa Long Nỏ của hắn.
Trong những tảng đá lớn với con số lên tới hàng nghìn, lẫn một ít thú không tầm thường. Đó là mỗi một chiến sĩ, ẩn thân ở bên trong phần rỗng của tảng đá, bị thụ yêu ném bắn tới, hiện tại cách thụ yêulà hơn hai trăm dặm, đã dừng lại không tiến thêm. Hình như thụ yêu kia bị cái gì đó hạn chế, không có cách nào đến sát biên giới của thế giới này.
Điều này cũng là rất bình thường. Nếu như thụ yêu này có thể rời đi, trực tiếp đưa vào di tích Vũ Thánh, là có thể chống lại những người khổng lồ kia.
Thời điểm đám người Tô Kính phát hiện ra những tảng đá lớn này không ổn, chỉ kịp làm ra tư thế phòng ngự. Bởi vì những tảng đá lớn ném mạnh, đều có quy luật. Thật
ra trong những tảng đá lớn công kích, che giấu những chiến sĩ nấp ở bên trong đá lớn. Những chiến sĩ, mỗi người đều là cảnh giới Trúc Cơ. Vũ khí trong tay, đều là đạo khí được thần lực gia tăng qua.