Mà binh gia chiến trận chi pháp cũng chỉ có bách luyện tinh binh mới có thể thi triển ra, binh lính bình thường thi triển trực tiếp rút sạch sinh mệnh lực của binh sĩ, sau một kích này sẽ tạo thành uy lực cực lớn nhưng binh sĩ bản thân không chịu nổi tiêu hao và chết đi.
Chính bởi vì như vậy Tô Kính mới không có phổ biến bí pháp này trong quân đội. Bởi vì hắn không có loại quyết tâm và thủ đoạn sắt máu như thế, chết mất hơn mười vạn binh sĩ mới có thể rèn luyện ra mười tướng.
So sánh với nhau, Đạo Môn đạo binh có thủ đoạn ôn hòa hơn nhiều.
Năm đó binh gia vì phản kích thế công của Đạo Môn đã phát minh ra không biết bao nhiêu chiến trận, trong khoảng thời gian ngắn chèn ép Đạo Môn trở về. Đáng tiếc những bí pháp này tạo thành tổn thương sinh mệnh binh sĩ thật lớn, cuối cùng binh gia cũng không thể tồn tại cũng bởi vì tổn thất quá nhiều tinh nhuệ.
Đạo Môn tích lũy nhiều năm như vậy cũng chỉ có hoàng thất mới luyện chế ra một chi tinh binh vạn người có thể thi triển chiến trận chi pháp cùng loại với binh gia. Chi tinh binh này do hoàng đế nắm giữ và trấn áp Ngọc Kinh Thành.
Tên tướng quân Ngư Nhân quốc chỉ là chấp chưởng một thành thị mà thôi, thậm chí có hai ngàn tinh binh như thế.
Tô Kính biết rõ muốn đối kháng chính diện cùng loại như vậy sẽ không có hi vọng chiến thắng. Mặc dù mình có hai cường giả Kim Đan thất trọng, còn có Tô Mộ ở bên cạnh, vấn đề là chính mình không cần phải liều mạng, một khi có bất kỳ người nào bị hao tổn cũng tạo thành đả kích to lớn với hắn.
Nghĩ tới đây Tô Kính thả thần mộc hạm ra, sau đó gọi thủ hạ rút vào trong thần mộc hạm.
Mỗi lần chiến hạm bị thu hồi, Bạch Hổ trọng kỵ cũng sẽ lui theo, cản phía sau còn có một vạn thần binh khôi lỗi. Ngực bụng thần binh khôi lỗi bộc phát hào quang màu đỏ, hiển nhiên là muốn tự bạo.
Tô Kính chế tạo thuốc nổ nhưng chưa xuất ra, không phải là không biết nổ tung sẽ có tổn hại. Rất nhiều đạo thuật đều là công kích này nhưng thành phẩm cao ơn một chút.
Hắn tiêu diệt hai ngư nhân tướng quân vô cùng lợi nhuận. Bởi vì hắn có thần mộc hạm, hai ngư nhân tướng quân Kim Đan là có thể truyền tống về Thông Thiên tháp.
Sở dĩ Tô Kính mang theo thần mộc hạm chính là vì nguyên nhân này. Có thể truyền tống Kim Đan về Thông Thiên tháp, lại đặt vào trong Thảo Linh Cung nghiên cứu, có thể chế tạo không ít trang bị nhắm vào thuộc tính của ngư nhân.
Ví dụ như thủy tường của binh sĩ ngư nhân là kỹ năng chiến trận vô cùng phiền toái, nếu không thể phá giải nó, quân đội của hắn ở trong nước vĩnh viễn không phải đối thủ của ngư nhân.
Quân đội ngư nhân ở trên bờ chưa hẳn không thể sử dụng chiêu này. Chiến hạm phù không của mình có thể phóng thích mây mù, quân đội ngư nhân đế quốc cũng có thể làm thế. Chế tạo mây mù nồng đậm và chế tạo thủy tường cũng có cùng nguyên lý với nhau.
Rất nhiều đạo thuật sau khi cải biến hoàn cảnh chỉ hạ thấp uy lực nhưng không thể nói không thẻ dùng.
Tô Kính đoán chừng kỹ năng thủy tường chiến trận này đi lên đại lục cũng có thể phát huy năm thành uy lực của nó, hơn nữa còn khó công phá. Nếu đối phương có thủ đoạn như thế chưa hẳn không thể hao tổn với hắn.
Trong nước chấn động rất mạnh, tướng quân Ngư Nhân đế quốc bộc phát lôi đình trên chiến kích đánh thẳng vào thần mộc hạm của Tô Kính. Thần mộc hạm của Tô Kính thúc dục sáu khẩu kích quang phù văn pháo khai hỏa cùng lúc, tất cả đều bắn trúng vao lôi đình đang đánh tới.
Lôi đình chôn vùi, Tô Kính đau lòng không thôi, đối phương chỉ tiêu hao chân khí mà chính mình tiêu hao là ngọc thạch thật sự.
Cường giả tiêu hao chân khí dễ dàng khôi phục. Mà ngọc thạch tiêu hao hết thì cho dù là tiên nhân cũng không có biện pháp khôi phục lại được.
Một kích toàn lực của tướng quân Ngư Nhân đế quốc oanh sập hang động, kết quả bị sáu đạo ánh sáng đánh tan lôi đình, trong mắt ngư nhân tướng quân xuất hiện thần thái ngưng trọng.
Tô Kính cười lạnh, mình thả thần mộc hạm ra ngoài chỉ bằng một nguyên nhân duy nhất, hắn chuẩn bị sử dụng ngũ hành đại pháo.
Tuy cái giá này vô cùng đắt đỏ nhưng một chi tinh binh của đối phương giết ra ngoài cũng tạo thành uy hiếp to lớn lên quân đội của mình. Chi tinh binh này chỉ cần có tướng quân ngư nhân bình thường chỉ huy cũng có thể bộc phát ra sức chiến đấu cực lớn, lực trùng kích không kém gì Bạch Hổ trọng kỵ của mình.
Trên bờ, trừ khi mình có được kiếm túi cường đại mang theo trong đại quân, các quân đội còn lại không thể ngăn cản chi quân đội này xung phong liều chết.
Cường giả Kim Đan cũng phải tự suy nghĩ có nên ngăn cản quân đội như thế hay không. Dưới lục trọng sẽ vẫn lạc ngay lập tức, Cơ Vô Song cũng bị trọng thương.
Chiến hạm của Tô Kính chậm rãi lui về phía sau, xem bộ dạng không dám lui quá nhanh vì sợ lộ ra sơ hở.
Sắc mặt ngư nhân tướng quân mặt vô cùng ngưng trọng, hắn chỉ huy tinh nhuệ tiến lên phía trước. Hai ngàn tinh nhu hình thành chiến xa cực lớn, nước chảy chung quanh không ngừng sôi trào.
Rầm rầm!
Mấy trăm thần binh khôi lỗi nổ tung, bijkhis thế của binh sĩ ngư nhân đế quốc hủy diệt hạch tâm. Tô Kính lại đau lòng, những thần binh khôi lỗi nơi đây chỉ là hàng chế tạo tạm thời nhưng giá trị chế tạo không rẻ chút nào.
Chính mình thả ra hơn một và lặng lẽ thu hồi chỉ được năm ngàn, hao tổn hai ngàn trong chiến đấu vừa rồi, bây giờ còn có bốn ngàn không có thu hồi.
Sáu khẩu kích quang phù văn pháo công kích nhiều lần, cộng thêm một lần ngũ hành đại pháo công kích, lại tổn thất năm ngàn thần binh khôi lỗi chỉ thu được hai viên Kim Đan trở về, nghĩ như thế nào cũng lỗ vốn.
- Mọi người chú ý, trong chốc lát ngũ hành đại pháo công kích qua một lần phải nhìn xem có cơ hội tiêu diệt tướng quân kia hay không.
Tô Kính mở miệng nói.
- Tốt.
Đám người Tô Mộ đáp ứng, đồng thời chuẩn bị giết ra khỏi thần mộc hạm.
Bạch Hổ trọng kỵ lui về phía sau, lúc này tiến vào trong thông đạo, lực trùng kích cực mạnh, cũng không ai biết bên ngoài có mai phục hay không.
Bốn ngàn thần binh khôi lỗi oanh kích tinh binh của đối phương, dùng mọi thứ phản kích.
Tô Kính nhìn chằm chằm vào chiến trường, nhìn thấy những thần binh khôi lỗi kia dùng các loại phương thức trùng kích, có tự bạo, có không thể ảnh hưởng gì tới đối phương. Thậm chí những thần binh khôi lỗi cản trở cũng không thể ảnh hưởng tiết tấu của tinh binh, đây chính là điểm đáng sợ nhất.