Năm ngàn người này là dòng chính của Tô Mộ. Mà hai trăm trọng giáp bộ binh chính là tinh nhuệ trong tay Tô Mộ.
Đối phương sử dụng bộ binh hạng nặng bị giáp công hai phía, trên người mang theo thần thuật nên tốc độ nhanh hơn, bọn chúng buông tha phòng ngự và lao thẳng về phía Tô Mộ.
Tô Mộ cười, trường đao trong tay của nàng hóa thành đỏ rực và chém vào binh sĩ đầu tiên.
Lần này không hề biến chiêu, binh lính sử dụng thần phù bị đốt thành tro. Trường đao của Tô Mộ chém binh sĩ như cắt bơ.
Miệng vết thương có màu cháy đen, ngay cả óc cũng bị đốt cháy không còn, biên giới xương cốt bị cắt qua bêến thành tinh hóa, nhiệt độ trên trường đao Tô Mộ thuần túy là đạo thuật thúc đẩy, lực sát thương kinh người.
Vũ khí của Ám Dạ song long giáp sáo trang là binh khí thành thục đầu tiên của Tô Kính. Nguyên lý của nó tham khảo thân binh của hoàng đế bệ hạ, còn có trận pháp đạo thuật do Tô Kính tự thiết kế.
Tô Mộ một đao đắc thủ, ác ma nữ quan sau lưng phóng thích hỏa cầu lần nữa, hơn mười trọng giáp bộ binh bị đốt cháy. Hai khôi lỗi giấy đã lướt qua Tô Mộ và nhảy vào trong trọng giáp bộ binh.
Hai trăm người đồng thời gia tốc và trùng kích thật nhanh.
Một trăm trọng giáp bộ binh lập tức chết tổn thương thảm trọng. Bọn chúng dựa vào áo giáp phòng ngự và toàn lực ngăn cản binh sĩ của Tô Mộ tiến lên.
Tô Mộ sử dụng trọng giáp bộ binh, trường đao đoản kích phối hợp với nhau ngăn cản phù chú của đối phương, trường đao binh hai bên tiến hành công kích lúc lên lúc xuống, có chém chân và chén cả đầu.
Tô Mộ rồi đột nhiên gia tốc mang theo ác ma nữ quan tiến hành công kích cuối cùng. Sau thân thể nàng có hư ảnh hai thần long xuất hiện, phát ra tiếng long ngâm kinh thiên động địa.
Trong nháy mắt trong phạm vi mấy trăm dặm, tất cả quân địch đều bị tiếng long ngâm chấn nhiếp. Hai thần long đồng thời phát ra tiếng long ngâm, trên thực tế thòi gian chênh lệch một nhịp, lỗ tai người ta không phân biệt rõ mà thôi, binh sĩ ngây ngốc một hồi.
Lưỡi đao của Tô Mộ bắn ra mấy ngàn hỏa tinh, trường đao chỉ dẫn và oanh kích xuống, hơn năm mươi trọng giáp bộ binh còn sống bị đánh thành than cốc.
Kim Đan nhị trọng đối mặt binh sĩ Tiên Thiên kỳ, đối phương không có luyện khí sĩ đạo thuật gia trì, lại không có lực lượng thần miếu trợ giúp, Tô Mộ căn bản không cần mưu kế gì cũng có thể nghiền áp qua.
Mấy chục ác ma nữ quan lúc này lao ra, hai tay không ngừng thu linh hồn, sau khi bọn chúng bắt vào trong tay liền ăn tươi, có tạo thành hạt châu màu đen và đặt vào trong áo.
Nếu như đi theo Tô Kính thì chúng không khách khí, còn chưa hiểu tính của Tô Kính nên chúng chỉ có thể nhẫn nại.
Trong nháy mắt tiêu diệt một trăm bộ binh hạng nặng, phía sau bộ binh hạng nặng xuất hiện năm trăm quân địch cũng dừng bước. Bọn chúng bị long ngâm ảnh hưởng và mất đi dũng khí, kết quả lại bị Mã Siêu dẫn đạo cung tiễn thủ bắn chết ba trăm người.
Thực lực và trang bị song trọng nghiền áp cho nên chiến âấu không còn gì phải lo lắng. Khôi lỗi giấy của Tô Mộ âm thầm chém giết hơn ba mươi người, căn bản cũng không có đối thủ.
Khôi lỗi giấy không như người sống, tồn tại thời gian lại hơi bị dài mà không bị thương, liên tục tác chiến mấy ngày cũng sẽ không biến mất. Thậm chí lực lượng hao hết lại hóa thành lá bùa lần nữa, cũng có thể lại luyện chế và tiết kiệm không ít tài nguyên.
Tô Mộ nhíu mày, dứt khoát kéo mặt nạ bảo hộ xuống, tấm kính trước hai mắt lập tức cho tâấy một tầng kết cấu lập thể, đó là cấu tạo của binh doanh trước mặt.
Trong binh doanh của đối phương, mỗi binh sĩ đều hóa thành hư ảnh màu đỏ sậm.
Chân khí rót vào hai mắt Tô Mộ một vòng, đã phân biệt ra được lực lượng của quân địch. Một cường giả Kim Đan di động phía sau binh doanh, kẻ này muốn chạy trốn.
Tô Mộ khó hiểu nhưng lại không nghĩ rằng trong binh doanh khác có một Kim Đan vừa mới ngoi đầu lên đã bị Mã Siêu mang theo một đống cung tiễn thủ bắn chết. Tuy lãng phí một phù tiễn cường đại thế nhưng lại giết cường giả Kim Đan mà không tốn binh lính nào.
Kết quả chiến đấu như thế đã chấn nhiếp đối phương vỡ mật.
Tên Kim Đan đào tẩu tự nghĩ nếu như là hắn, trong tình huống không phòng bị cũng bị một kích mất mạng. Cho dù có phòng bị, cung tiễn thủ đáng sợ như thế nhìn chằm chằm vào hắn, hắn cũng không có biện pháp chuyên tâm chiến đấu. Chỉ cần sơ sẩy cũng sẽ bị đối phương bắn chết, loại cảm giác này làm hắn sinh ra ý niệm chạy trốn trong đầu.
Tô Mộ bộc phát long ngâm đã phá hủy phòng tuyến tâm lý cuối cùng của hắn, dứt khoát vứt bỏ binh sĩ và binh doanh và chạy ra cửa sau.
Việc này cũng không có thể trách hắn, nếu như bên cạnh hắn có đầy đủ luyện khí sĩ hoặc là thần miếu sử còn có thể giúp hắn ngăn cản cung tiễn đáng sợ, hắn vẫn có lực đánh một trận. Đáng tiếc hắn lạc đàn, chiến đấu chỉ chịu chết, tối đa giết được vài binh sĩ trước khi chết mà thôi.
Bảo cường giả Kim Đan đổi mạng với người bình thường là chuyện cực kỳ khó khăn.
Tô Mộ tính ra tên cường giả Kim Đan này bị bốn ngàn binh sĩ ngàn cản, khoảng cách cũng không phải xa, nếu muốn giết sạch bốn ngàn binh sĩ trơớc ăặt quá khó khăn. Chính nàng cũng không chém giết người bình thường, trừ phi đối phương là tín đồ của Tà Thần. Nếu ra tay đánh giết bốn ngàn người này thì tên cường giả Kim Đan đã sớm biến mất.
Tô Mộ phiền muộn, không đánh mà chạy?
Nàng trầm giọng quát:
- Người nọ, có dám đánh với ta một trận không?
Giọng nói truyền vào sâu trong binh doanh, tên cường giả Kim Đan đang bỏ trốn đột nhiên run rẩy, hắn tăng thêm tốc độ, giày của hắn tỏa ra thần quang gia tăng tốc độ vọt ra bên ngoài.
Binh sĩ quân pháp tư gác ở phía sau nhìn thấy hắn đột nhiên xuất hiện liền cà lăm:
- Đại, đại nhân, ngài?
PHỐC!
Chung quanh cường giả Kim Đan xuất hiện ánh sáng bao phủ bên ngoài giống như tinh quang tiến lên phía trước, binh sĩ quân pháp tư bay đầu, tên cường giả Kim Đan lại ấn vào phương xa một cái, cánh cửa nặng nề bị đẩy ra, lúc này trục kim loại phát ra âm thanh đứt gãy.
Tên cường giả Kim Đan này không tiếc phá hư phòng ngự của cửa lớn, Mã Siêu thông qua trận pháp trên kính bảo hộ cũng nhìn ra cảnh tượng này, hắn do dự một lúc có nên bắn ra một mũi phù tiễn hay không.