Chúng ta phải chú trọng phẩm chất, nhãn hiệu.
Đây là lời nói của Tô Kính, mà Vô Ưu công chúa cũng chấp nhận thật sâu. Lúc này, cửa của khoang thuyền ở phía sau mở ra, một Thần Binh Khôi Lỗi đem theo một cái truyền tấn bàn màu đồng tới, lại đặt lên trên mặt bàn.
Tô Kính đem cái Thông tấn bàn màu đồng này để ở trên bàn, lại nói với Long Ngạo Nguyệt:
- Ngươi nhìn xem thứ mà thủ hạ ta tiện tay luyện chế chất lượng như thế nào?
Long Ngạo Nguyệt cầm Thông Tấn bàn vào trong tay, trợn mắt hốc mồm, nàng không ngờ đây lại là một kiện pháp khí!
Đối với Long Ngạo Nguyệt mà nói, loại pháp khí cấp thấp này chính nàng cũng có thể luyện chế ra được. Vấn đề là kiện pháp khí này, tính ra là pháp khí hạ phẩm, thế nhưng lại chế tạo rất là hoàn mỹ. Cho dù nàng có tự mình luyện chế thì cũng phải phí thời gian chừng ba tới năm ngày.
Mà thủ hạ của Tô Kính chỉ tốn nửa canh giờ?
Cái Thông tấn bàn này, chất liệu tương đối bình thường, thế nhưng từ trận pháp phù văn đã có thể nhìn ra được, hoàn mỹ tuyệt đối. Long Ngạo Nguyệt tự mình phán đoán qua, thứ này dù có dùng mười năm tám năm thì cũng sẽ không có vấn đề gì, không cần phải tu bổ trận pháp phù văn ở trong đó.
Đối với một kiện pháp khí mà nói, không có tuổi thọ mấy trăm năm quả thực cũng ngại lấy ra dùng a. Vấn đề đây lại là đồ dùng quân sự, tùy thời sẽ bị hủy diệt, chỉ cần phí tổn đủ thấp, như vậy việc tuổi thọ thấp cũng có thể tiếp nhận được.
Long Ngạo Nguyệt khiếp sợ, lúc này Tô Kính bỗng nhiên nhận được tin tức tới từ Tâm Ý Tông.
Chiến trận đạo môn mà Tô Kính để cho Tâm Ý Tông toàn lực thiết kế, cuối cùng cũng đã thành công. Trên phương diện chi tiết không quá chính xác, thế nhưng suy nghĩ chỉnh thể đã được hoàn thành một cách quán triệt. Hơn nữa trải qua nhiều lần thử nghiệm, cơ hồ đã không có vấn đề gì nữa.
Chiến trận Ngũ Hành Đạo thuật, chiến trận Thổ Hệ và Thủy Hệ đã hoàn toàn được hoàn thành, ba hệ còn lại cũng đang chuẩn bị kết thúc.
Kể từ khi Tô Kính bắt đầu sử dụng trận pháp binh gia cũng đã để cho Tâm Ý Tông nghiên cứu chiến trận đạo môn. Bởi vì ở thời đại hiện tại này, các binh lính tu hành võ kỹ. Thế nhưng vũ kỹ so với binh gia năm đó cũng rất là khác biệt, trên cơ bản cũng đều là võ kỹ của đạo môn a.
- Vô Ưu, nàng và Long Ngạo Nguyệt ở lại đây tiếp tục thương lượng, ta còn có một số việc.
Tô Kính gật đầu tỏ ý chào với Long Ngạo Nguyệt, saud dó lại đứng dậy đi ra khỏi cái khoang hạch tâm.
Trong truyền tống trận, bản vẽ Ngũ Hành trận pháp đã được truyền tống tới đây, tổng cộng có năm miếng ngọc phù. Tô Kính nhanh chóng cầm vào trong tay, bắt đầu kiểm nghiệm.
Thứ nhất, chính là trận pháp Thổ Hệ. Trên thực tế đây cũng chỉ là một cách gọi trên thói quen mà thôi. Loại trận pháp này là thứ do lục quân sử dụng, dùng đạo thuật Thổ Hệ làm căn cơ để đánh ra công kích kế tiếp. Thiên biến vạn hóa.
Căn cứ vào thứ mà chiến trường cần có thể thiết kế ra đủ loại chiến trận pháp thuật.
Phương pháp chiến trận đạo thuật Thổ Hệ có ba loại thường dùng, loại chiến xa, loại cho kỵ binh và loại cho bộ binh. Yêu cầu đối với kỹ năng chiến trận cũng đã hạ thấp xuống. Chỉ cần binh sĩ Tiên Thiên kỳ cũng đã có thể trở thành người đánh ra được kỹ năng chiến trận.
Còn có phương pháp bổ sung chiến trận. Thậm chí còn có thể làm cho binh sĩ cảnh giới Dẫn Khí nhập cơ thể đã có thể đánh ra được, chỉ là uy lực lúc này cũng không còn đủ lý tưởng như trước nữa mà thôi.
Trong đó loại đạo thuật chiến xa là uy mãnh nhất, chủ yếu có thể dùng ngọc thạch để kích thích chiến xa. Một khi thời gian đủ dài, như vậy khoảng cách công kích cũng sẽ đủ xa.
Loại hình kỵ binh, tính cơ động được đề cao, không vượt ra khỏi dự trù ban đầu của Tô Kính.
Điều khiến cho Tô Kính bất ngờ nhất chính là đạo thuật chiến pháp loại hình bộ binh, biến hóa rất là nhiều. Chủ yếu là nhằm vào các loại binh lính đẳng cấp khác nhau mà thiết kế ra, trong đó cũng có nhiều loại cách dùng.
Cho dù bộ đội chiến xa của Tô Kính đã cực kỳ xuất sắc, thế nhưng Tâm Ý Tông cũng không có buông tha việc nghiên cứu trận pháp dã chiến của bộ binh.
Mặc dù chiến xa cường đại, thế nhưng chi phí lại không rẻ, nếu như bị phá hủy ở trên chiến trường, như vậy trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có biện pháp nào để bổ sung được. Mà đạo thuật chiến trận của binh lính mới là căn bản của quân đội.
Quân chế của Đông Tần là bốn vạn người một đại doanh. Năm ngàn người một doanh, một ngàn người một đại kỳ. Hai trăm người là một tiểu kỳ. Loại luyện khí sĩ của Tô Kính đã có thể thống soai được đại doanh bốn vạn người, đánh ra chiến pháp đạo thuật cường đại. Đây là chuyện mà ít nhất cũng phải là Kim Đan tứ trọng mới có thể làm ra được. Về phần dưới Kim Đan tứ trọng, Trúc Cơ tuyệt đỉnh, thống soái một doanh năm ngàn người cũng có thể đánh ra được đạo thuật chiến trận.
Một ngàn người là một đại kỳ. Luyện khí sĩ cảnh giới Trúc Cơ đã có thể khống chế được. Hai trăm người một tiểu kỳ, luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ là đã có thể thúc dục được trận pháp trong quân.
Năm mươi người tạo thành một đại đội, binh sĩ cảnh giới Tiên Thiên kỳ đã có thể khống chế được đội hình nhỏ nhất. Nhân số ít dưới năm mươi cũng chỉ có thể đánh ra một kỹ năng chiến trận mà thôi. Mà khi đó uy lực cũng sẽ giảm xuống đi rất nhiều. Không có ý nghĩa quá lớn, chỉ có thể để cho binh lính ở trong chiến đấu cục bộ có một lần bộc phát. Mà bộc phát như vậy cũng không thể quyết định được thắng bại của cuộc chiến.
Tiểu đội mười người của Đế quốc, thông qua trang bị phù chú cũng có thể đạt được một lần bộc phát. Bất quá loại chiến đấu quy mô nhỏ này sẽ có luyện khí sĩ ra mặt, sử dụng kiếm nang để giải quyết vấn đề.
Hơn nữa quân đội của Tô Kính hiện tại đã hoàn toàn biến thành binh chủng hỗn hợp. Lấy đại kỳ làm đơn vị, tiểu kỳ làm trụ cột. Hai trăm người một chiếc chiến xa, một đại doanh sẽ có hai trăm cỗ chiến xa chủ lực.
Trên chiến trường, một ngàn người trộn lẫn với nha, chính là năm cỗ chiến xa chủ lực, một cỗ chiến xa chỉ huy, mười cỗ xe công trình chiến xa và hai mươi cỗ chiến xa hậu cần.