Hạm đội khổng lồ như thế, tuy rằng số lượng bộ binh có phần cắt giảm, lực chiến đấu trên biển lại không có bất kỳ vấn đề gì.
Có Thần Lâm ở đây, loại chiến hạm nhỏ di chuyển trên không trung bị tổn thất, đều đã được bổ sung hoàn tất. Dọc đường đi bọn họ đã đánh cướp kẻ địch, bổ sung binh lính. Bộ binh bên kia, thuộc về số lượng bị uy hiếp phải theo quân, đã đạt đến hơn hai mươi vạn.
Bởi vì Tô Kính thấy được một bùa chú trong hố đen kia, bị Lục Đạo Thần Giám ghi nhớ lại, trực tiếp truyền cho Thần Lâm. Hắn còn dặn dò ưu tiên nghiên chế một ít đường tắt, sau đó lại tập trung đám người Tô Mộ, nghiên cứu xem làm thế nào để tấn công Vũ Thánh Đảo.
Vũ Thánh Đảo là một đảo nhỏ có diện tích rất lớn. Đổi lại ở trên địa cầu, diện tích tương đương với Châu Âu Châu Á.
Hơn nữa địa hình trên đảo này tương đối phức tạp. Bình nguyên không nhiều lắm. Đi trên chiến xa, không phải không có tác dụng, mà là bị địa hình phân cách ra, vận chuyển binh lực là vấn đề.
Địa hình như vậy, bộ binh là binh chủng chủ yếu nhất.
Chỉ có điều thủ hạ của Đường Hà ở trên đảo nhỏ tìm hiểu được tin tức tình báo, biết được trên Vũ Thánh Đảo này sản xuất ra thêm một loại vật cưỡi, hình dạng cùng loại với ngựa, nhưng trên bốn chân là lợi trảo, không phải là chân ngựa. Loại vật cưỡi này cái gì cũng ăn, là dạng ăn tạp. Thậm chí nó còn có thể ăn thực vật mục nát, đặc biệt dễ nuôi sống, năng lực chở đồ nặng rất mạnh, tốc độ cũng nhanh.
Phần lớn quân đội trên Vũ Thánh Đảo, đều dùng nó để làm vật cưỡi.
Loại yêu thú này, đẳng cấp tương đương với nhân loại cảnh giới Tiên Thiên kỳ. Lực chiến đấu đương nhiên không bằng Luyện Khí Sĩ. Chỉ là da lông toàn thân đặc biệt bền vững kiên cố, lực sinh mạng ngoan cường.
Dưới sự so sánh, bộ binh của đám người Tô Kính chỉ có phát động trận pháp trên khôi giáp, ở phương diện tốc độ có khả năng chống lại.
Vấn đề là phát động trận pháp, binh sĩ cũng có tiêu hao. Thời gian kéo dài không lâu. Mà yêu vật này gọi là Ưng Thú, liên tục chạy nhanh trong một ngày một đêm cũng không có vấn đề.
- Tính cơ động chênh lệch thật nhiều!
Tô Kính nghe tin tức tình báo này, có chút buồn bực.
- Tất cả đều đoạt lấy. Chúng ta cũng có đầy đủ kỵ binh.
Đường Hà lại đặc biệt hài lòng.
Tô Kính nghĩ thầm, số lượng chiến mã của mình cũng không ít. Nhưng vận chuyển đường biển tới đây, tiêu hao cực lớn. Nếu có thể lấy Ưng Thú làm vật cưỡi, thật sự là một lựa chọn tốt nhất.
Yên Vân Thú quá đắt. Chiến mã bình thường mình, thuộc tính còn không bằng Ưng Thú.
- Phò mã gia, trên Vũ Thánh Đảo có trên trăm thành phố nuôi dưỡng Ưng Thú. Trong đó cướp bóc tốt nhất, là một thành phố giáp với biển đông. Gần thành phố này đều là bình nguyên, xây dựng ở dưới một ngọn núi gần biển, có một cảng cỡ lớn. Chúng ta từ cảng tấn công vào. Mặt khác, từ phía sau lưng đưa vào bộ đội chiến xa đầy đủ là được.
Thám tử của Đường gia nói với Tô Kính. Hắn nhận được Đường Hà bày mưu đặt kế, đối với Tô Kính tương đối khách khí.
Tô Kính gật đầu, nhắm mắt lại. Hắn vận dụng Quan Tinh Thuật, bắt đầu tìm kiếm tòa thành thị đó ở tinh đồ trong con mắt. Không bao lâu, hắn đã tìm được vị trí của thành phố, phóng to nó lên.
Quả nhiên, giống như lời người của Đường gia đã nói. Thành phố này chỉ có một chỗ dựa vững chắc. Một phía khác tiếp giáp với biển. Hai mặt khác là bình nguyên. Cảng của thành phố này xây dựng có chút phức tạp. Thoạt nhìn, có thể chứa số lượng chiến hạm cũng nhiều tới mức kinh người.
Tiếp tục nhìn phòng ngự trên lục địa. Tường thành là bốn đường. Điều này cũng có chút khó làm.
Tử thương sẽ rất lớn. Tô Kính có chút do dự.
Chỉ có điều có đại pháo ngũ hành, vẫn có thể đánh xuống. Tối đa, trước hết triệu tập binh sĩ của Sơ Xuân Quốc, hành động tiên phong. Nếu có thể đánh hạ được thành phố này, mình xem như là cắm xuống cái rễ ở Vũ Thánh Đảo. Ở gần thành thị này đều là bình nguyên, thuận lợi cho chiến xa rong ruổi. Cho dù kẻ địch tấn công tới đây, mình cũng dám cùng dã chiến. Phần thắng càng cao hơn.
- Phò mã gia?
Thấy Tô Kính nhắm mắt lại, thủ hạ của Đường Hà là một Kim Đan, không nhịn được mở miệng hỏi thăm.
Đường Hà giơ tay lên, ra hiệu hắn câm miệng. Tô Kính mở mắt ra, nói:
- Chờ.
- Sau đó Tô Kính lại nhắm mắt lại, bắt đầu nghiên cứu toàn bộ địa hình Vũ Thánh Đảo. Hiện tại chỉ là nhìn xuống địa hình, hắn đã có thể khống chế được mức độ tiêu hao. Lực lượng thần thức không đến mức đột nhiên tổn hao quá lớn.
Vũ Thánh Đảo này là kết cấu gần như hình trứng. Đương nhiên, đường ven biển tương đối quanh co, bao quanh Vũ Thánh Đảo. Có rất nhiều nơi có thể xây dựng cảng.
Thành phố được thám tử của Đường gia nói tới, tên là Ưng Dương Thành, là một gia tộc dựa vào buôn bán Ưng Thú lập nghiệp khống chế.
Tô Kính ở vị trí hơn trăm dặm về phía nam Ưng Dương Thành, nhìn thấy được một bán thung lũng mặt hướng về phía biển rộng. Chỗ này có cảng tự nhiên rất tốt. Nhưng bởi vì trên lục địa không có đường nối liền với bên ngoài, cho nên chỉ có một thành nhỏ, dùng cho chứa đựng vật tư. Cảng này cũng chỉ là nơi dành cho đội thuyền tạm thời nghỉ chân.
Cảng Ưng Dương Thành cũng không có khả năng có không hạn chế số lượng vật tư chứa ở đây. Thời điểm vật tư đầy, số lượng thuyền biển nghỉ lại ở thành nhỏ này thuyền cũng không ít.
Hướng bắc, khoảng cách hơn hai trăm dặm về phía trên, cũng có một loại vị trí giống như vậy.
Tô Kính lại phán đoán địa phương khác. Tính tới tính lui, quả nhiên chỗ Ưng Dương Thành này là hay nhất địa điểm tấn công. Không phải nói ở đây dễ dàng tấn công nhất, mà là sau khi đánh hạ xuống, Ưng Dương Thành này là một nơi không tệ. Có thể lấy nó làm cơ sở, lấy xuống hai cảng gần đó. Như vậy hạm đội của Tô Kính mới coi là có điểm để trợ giúp lẫn nhau.
Hơn nữa ở gàn Ưng Dương Thành ít đồi núi, bình nguyên nhiều. Quân đội của mình hoàn toàn có thể triển khai.
Tô Kính không sợ bình nguyên. Bởi vì hắn mang theo lại không ít chiến xa. Kỵ binh của đối phương cường thịnh mấy đi nữa, cũng không thể so sánh được với chiến xa do mình dùng đạo thuật chế luyện ra, phóng ra liên hoàn nỏ giống như súng máy.