Cuối cùng Tô Kính thở ra một hơi. Vừa rồi, sau liên tục vài lần công kích, hủy diệt khôi lỗi giấy, phóng ra ngọc ấn, Ngũ Lôi Định Thân Châu, kích phát thần quang năm màu.
Tất cả thủ đoạn đều phải tiêu hao rất nhiều chân khí. Ở trong phạm vi lĩnh vực của kẻ địch, tốc độ khôi phục chân khí của hắn quá chậm. Hắn vốn cũng không phải là Kim Đan chân chính, không thể nào làm được tới tình cảnh chân khí sinh sôi không ngừng.
Ưng Dương lấy đi một khối sọ, tạo thành tổn hại cũng không nhỏ cho bộ xương khô này. Chỉ là hiện tại, hắn lại đứng ở trong cái bóng phía sau bộ xương khô. Bộ xương khô không có cách nào phát hiện ra sự hiện hữu của hắn. Hắn cũng không có cách nào tạo thành tổn thương hữu hiệu đối với bộ xương khô.
Đánh gãy một hai cái xương, Ưng Dương tự nhận mình chắc hẳn làm được. Chỉ là hắn sẽ lập tức bị bộ xương khô phản kích giết chết.
Hắn cũng chỉ là mới tiến vào cảnh giới đại yêu, lực chiến đấu cường hãn đi nữa, cũng không thể so sánh được với Luyện Khí Sĩ Kim Đan tứ trọng. Càng không cần nói tới bộ xương khô vô cùng quỷ dị này.
Ánh mắt Tô Kính bỗng nhiên nhìn về phía thần miếu đổ nát. Hắn nhìn thấy được trong đống đổ nát, một cọng cỏ màu xanh nhỏ đang đón gió lắc lư. Tô Kính lập tức ra lệnh cho pháo đài ở phía xa. Trong bầu trời, trong nháy mắt lại xuất hiện hơn mười đạo công kích, đều là ma tinh pháo bắn tới.
Bộ xương khô này bất đắc dĩ, xoay người lao về phía thần miếu đổ nát. Cánh tay nó vung vẩy. Đồng thời, từng khí tức màu xám, chôn vui những đạn pháo của ma tinh pháo này.
Nó muốn bảo vệ cọng cỏ nhỏ này. Không biết vì sao, Tô Kính chỉ biết là đây là cơ hội của mình.
Cho dù không giết chết bộ xương khô, mình cũng có thể rút lui. Hắn ra lệnh bộ binh phân ra phân nửa lui lại trước, trực tiếp hóa thành tán binh. Ngay cả trận mười người cũng không cần giữ vững. Đối mặt với bộ xương khô, ngươi phân tán khoảng cách càng xa, cơ hội sống sót lại càng lớn. Vừa rồi bộ xương khô chỉ vung cánh tay lên vài cái, sau đó lại là gần nghìn người chết trận.
Tô Kính có bốn mươi vạn binh sĩ, đã tổn thất gần nghìn. Ở trên sổ sách không thể hiện được cái gì. Nhưng Tô Kính lại biết, nếu như không coi một ngàn người này ra gì, sau này sẽ là tổn thất một vạn, mười vạn, trăm vạn.
Binh sĩ không cần phải đi tìm cái chết. Chọn lựa thủ đoạn trước đó sai lầm, đã là không nên. Còn có thể nói mình không có kinh nghiệm, không biết có thứ khủng khiếp như vậy ẩn nấp ở bên trong thần miếu.
Hiện tại lại cho binh sĩ đứng vững như bình thường? Vậy có thể chống đỡ được nửa giờ hay không?
Tô Kính không phải là người vô sỉ, cho nên hắn lệnh cho binh sĩ lập tức lui lại. Cho dù hình thành tình thế bại trận chạy trốn cũng không có vấn đề gì. Bởi vì đây là thế giới đạo thuật, muốn chỉnh đốn quân tâm, chỉ cần mấy cường giả Kim Đan phóng ra một ít đạo thuật là được. Không sợ bọn họ không quay về đội ngũ chiến đấu.
Trong bầu trời, chiến hạm di chuyển trên không trung bắt đầu bổ sung năng lượng.
Ma tinh pháo trên chiến hạm thoại loại bay không giống với đại pháo trên mặt đất, cần phải bổ sung năng lượng, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. Tốc độ lúc bắn, uy lực giảm xuống gần một nửa.
Hiện tại vội vã tấn công cũng chỉ là vô ích. Không chế được bộ xương khô mới là quan trọng.
Phía sau Tô Kính vẫn có số lượng lớn cường giả Kim Đan, còn có nhiều nữ quan ác ma. Quan trọng nhất chính là, Cơ Vô Song cũng chưa qua. Chỉ cần Cơ Vô Song đế, chính là thời điểm chết của bộ xương khô này.
Bộ xương khô rất nhanh đi tới trước mặt cọng cỏ nhỏ này. Tô Kính bỗng nhiên thầm nghĩ không tốt. Bởi vì bộ xương khô hoảng loạn, cũng không phải là cảm giác sinh mạng bị uy hiếp, chỉ là không muốn để cho cọng cỏ nhỏ này bị phá hủy.
Ánh mắt hắn cũng phóng đại chi tiết của cỏ nhỏ này lên tới vô hạn. Ở trên Lục Đạo Thần Giám, từ mạch trên cỏ nhỏ này xuất hiện mỗi một thần văn giống như đầu kim châm nhọn. Tô Kính giận dữ hét lên:
- Toàn lực công kích!
Cái gọi là toàn lực công kích, chính là không tiếc tiêu hao tuổi thọ vũ khí, tiến hành tốc độ công kích cao nhất.
Lợi ích sáu đạo quân thần binh của Tô Kính, chính là tuyệt đối không có người nào nghi vấn mệnh lệnh của Tô Kính. Cho dù là mệnh lệnh đặc biệt thái quá. Bản thân chủ lực vốn đã lui lại. Sau đó cường giả Kim Đan kết thành đội, áp đi lên, phối hợp nữ quan ác ma, đủ để giết chết bộ xương khô. Hiện tại Tô Kính muốn sử dụng vũ khí cao tần, đơn giản là giống như lấy mạng loạn.
Nhưng quan quân phía dưới lập tức thi hành, không có một giây do dự.
Kết quả chính là đạn pháo phù văn laser, còn có ba khẩu đại pháo ngũ hành công kích ùn ùn kéo đến, tất cả đều phóng ra ngoài. Trong lúc đó, ba khẩu đại pháo ngũ hành của Tô Kính tổn hại.
Bộ xương khô này dứt khoát nhào người lên trên cọng cỏ nhỏ màu xanh. Toàn bộ thân thể của nó bị bắn nổ nát nhừ, chỉ còn lại có nửa cái đầu, một cánh tay vẫn tính là hoàn chỉnh.
Ba khẩu đại pháo ngũ hành công kích, cho dù xương cốt của nó có kỳ dị đi nữa, cũng không chịu nổi. Thứ này, vốn chính là do binh sĩ tiên nhân sử dụng.
Uy lực phiên bản của Tô Kính đã giảm xuống rất nhiều. Hơn nữa, bản thân pháp tắc ẩn chứa bên trong lại không có biến hóa quá nhiều. Bằng không cũng không phóng ra được công kích ngũ hành.
Bộ xương khô thần binh khôi lỗi rơi xuống đất, cũng phát động vật cưỡi, đảo mắt đi tới trước cọng cỏ nhỏ. Móng ngựa giẫm lên, bị một tay của bộ xương khô kia đập bay ra ngoài. Cờ Bạch Hổ vung lên, không thể lấy đi cọng cỏ nhỏ kia, chỉ thu được hơn phân nửa những mảnh xương vỡ trên mặt đất.
Bộ xương khô dứt khoát lấy lòng bàn tay đào cả rễ của cọng cỏ nhỏ này ra. Một ánh sáng màu đen hiện lên ở phía sau đầu của nó. Bbộ xương khô ấn cọng cỏ nhỏ về phía
đỉnh ngọn lửa màu vàng trên đầu của mình, căn bản không để ý tới lần công kích này.
Kết quả đoản đao của Ưng Dương, trong nháy mắt cắt đi hai phần ba phía dưới của cọng cỏ nhỏ này. Chỉ còn lại có một đoạn nhánh cỏ, và phần rễ.