Giờ Ưng Dương rảnh rỗi hay ăn hiếp gã nhưng cũng xem gã như huynh đệ, nếu Khuyển Thập Lang không cố gắng nhiều sẽ từ từ bị người quên lãng, bị người vứt bỏ.
Khuyển Thập Lang nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại ngủ không được, gã phun ra một vật đặt bên gối, tay vuốt ve.
Đây là một miếng ngọc cổ, màu sắc loang lổ, có hoa văn màu đỏ, hình chữ nhật. Hoa văn đơn giản trông như hàng vỉa hè, hơi tinh xảo chút.
Đa số yêu tộc không biết phụ thân là ai. Ngọc cổ này là phụ thân của Khuyển Thập Lang để lại, khi gã mở ra trí tuệ tự động biết địa điểm chôn miếng ngọc cổ, từ nay gã từ một tiểu yêu bình thường mở ra huyết mạch thiên phú, trở thành yêu tộc có thể tiến hóa.
Nhưng nếu hoàn toàn mở ra huyết mạch có khi nào bị người mơ ước?
Huyết mạch của gã quý giá như thế, chưa mở ra hết mà máu đã có uy lực lớn như vậy. Thiếu gia có thể bảo vệ gã không?
Khuyển Thập Lang lắc mạnh đầu. Tuyệt đối không cứu gã được, lần này đi xa Khuyển Thập Lang đã thấy thực lực của thiếu gia rồi, so với nhiều thế lực khác thì chỉ ở hạng bét.
Thiếu gia trừ đầu óc thông minh biết thiết kế vũ khí ra còn lại bình thường, ít nhất làm thế tử Tiêu Dao Hầu cảnh giới của hắn quá thấp, không có thân phận này khi hắn ra khỏi nhà sẽ chẳng ai để ý đến.
Khuyển Thập Lang thở dài thườn thượt, nuốt ngọc cổ vào. Khuyển Thập Lang quyết định chờ thiếu gia thành tựu Kim Đan rồi tính tiếp.
Không thành Kim Đan thì chỉ là bọt nước. Nếu thiếu gia thành tựu Kim Đan ít nhất có tám trăm thọ nguyên, cộng thêm thế lực sau lưng miễn cưỡng có thể bảo vệ được gã. Nếu thiếu gia tu luyện không được, không có thọ nguyên thì gã sẽ trốn đi đông hải, mở ra bí mật trong ngọc cổ.
Quyết không thể để mình bị luyện khí sĩ khác mơ ước, có lẽ trừ thiếu gia ra không còn ai dung túng gã đột nhiên.
Khuyển Thập Lang yếu đuối bật khóc, gã bị thương sắp chết, thiếu gia không chút đắn đo lấy ra Chu Tước đan, đi cầu Phó Thanh Sơn chữa cho gã.
Nhưng Khuyển Thập Lang trừ thổi phồng vuốt mông ngựa ra đã làm được chuyện tốt gì?
Khuyển Thập Lang vả miệng mình hai cái, lớn tiếng nói:
- Thập Lang ơi là Thập Lang, ngươi đừng liều mạng, quyết chí tự cường đã có Ưng Dương làm tốt, ta chỉ cần mạnh hơn người khác chút xíu là được.
Nói đến đây Khuyển Thập Lang hơi xấu hổ, bổ sung thêm:
- Cố Quân Sơn cũng tốt, trắng trẻo mập mạp, có thể làm việc cho Hầu gia. Mục tiêu lâu dài của ta là Cố Quân Sơn!
Khuyển Thập Lang tự đồng ý rồi tự hối hận, Cố Quân Sơn không dễ chọc, được gọi là Tiêu Dao Tam Sơn nếu gã không có chút tài năng thì sớm bị người giết chết.
Quý tộc xung đột thường là nô bộc va chạm, lúc Tiêu Dao Hầu không có địa vị như hôm nay, mâu thuẫn với người khác toàn là Tiêu Dao Tam Sơn giải quyết.
Khuyển Thập Lang suy nghĩ miên man rồi ngủ thiếp đi, không biết rằng Ưng Dương về phòng, đứng cạnh giường nhìn kỹ vết thương trên tay gã. Khuyển Thập Lang mơ thấy Ưng Dương nhìn mình say đắm, gã hoảng sợ cắm cổ chạy.
Tiểu tử này từ bao giờ có sở thích cao nhã vậy?
Lúc trời hừng sáng, tuyết lớn rơi, gió mang theo hạt tuyết đập vào cửa sổ từng tiếng giống như trống trận thúc dục người. Khuyển Thập Lang nghiêng người ngồi dậy, phát hiện trong phòng không có một bóng người, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Khuyển Thập Lang xoa ngực lẩm bẩm:
- May mắn tên khốn Ưng Dương không ở, làm ta tưởng thật.
- Ưng Dương khốn kiếp nào? Ngươi đang nói đến ta sao?
Từ khi nào Ưng Dương xuất hiện cạnh giường che đi tia ban mai.
Khuyển Thập Lang sợ hết hồn lăn vào trong giường, quát to:
- Tên khốn đừng lại đây, không cho tới gần!
Ưng Dương hoang mang. Khuyển Thập Lang thấy gã đột nhiên xuất hiện còn dám mắng gã là khốn kiếp? Kỳ quá, tiểu tử này mắt trân trân, lưỡi sắp thè ra.
Hiếm khi Ưng Dương không làm khuôn mặt nghiêm túc, quan tâm hỏi:
- Có sao không Thập Lang?
Khuyển Thập Lang vung tay ném thứ gì:
- Ngươi đừng lại đây!
Ưng Dương lắc mình né.
- Thập Lang, ngươi rớt đồ.
Khuyển Thập Lang nghiến răng, gã có giấc mơ tồi tệ:
- Ta không thèm nhặt, ngươi đừng tưởng rằng ta không biết, nếu ta khom người là...
- Thập Lang...
- Đừng gọi thân thiết vậy, ngươi mau cút ra khỏi phòng của ta!
Khuyển Thập Lang mà phục hồi thân yêu thì bộ dạng gã rất giống chó điên. Ưng Dương không hiểu ra sao, gã ra khỏi phòng của Khuyển Thập Lang.
Thiên phú của Khuyển Thập Lang là giỏi về phát hiện ẩn giấu hơi thở, nhưng Ưng Dương đi tới đi lui quanh người Khuyển Thập Lang mà gã không phát hiện sự tồn tại, chứng minh thứ Ưng Dương mới nghiên cứu có năng lực tàng hình vượt qua cường giả Kim Đan nhất trọng bình thường.
Với Khuyển Thập Lang thì dưới Kim Đan tam trọng khó thoát khỏi lỗ mũi của gã truy tung.
Tô Kính để cho Khuyển Thập Lang dưỡng thương, hắn đang ăn sáng chợt thấy Ưng Dương sắc mặt quái dị ra khỏi phòng. Tô Kính không hỏi tại sao, kêu Ưng Dương cùng ra Hầu phủ đi đến phủ đệ của hắn.
Tô La dẫn đầu đệ tử Tô gia đang chờ Tô Kính, Cố Vi Chi đệ tử của Tô Thuấn chưa được sắp xếp cụ thể. Để bọn họ ở trong tay hắn là lãng phí, phải khiến bọn họ tự hoạt động, ở lại phủ đệ của hắn không tiện lợi. Phủ đệ này không lớn, để dành cho tương lai Tô Kính và Vô Ưu công chúa đại hôn.
Tìm nơi luyện khí phải phải ở nội thành? Cái gì là nội thành? Tức là cách hoàng cung không quá năm dặm. Nơi này nguyên khí thiên địa nồng nặc, các gia tộc hoặc Đạo Cung thường đặt chỗ luyện khí trong khuvực này.
Tô Kính trước tiên nói cho mọi người nơi đây chỉ sống tạm, sau này sẽ mua chỗ ở riêng cải tạo thành nơi chuyên nghiên cứu luyện khí.
Tô La nói cho Tô Kính biết ý tưởng của nàng. Ngọc Kinh thành dù tốt nhưng nếu Tô Kính tin tưởng tài nghiên cứu của mình thì đừng xây trong thành, ngày nào nhiếp chính vương còn trị vì là Tô La không yên lòng.
Tô Kính thấy lạ trước suy nghĩ của nàng, nhưng ngẫm lại cho đến nay nhiếp chính vương đối xử với Vô Ưu công chúa không nóng không lạnh đúng là hơi kỳ.
Tô Kính bỏ ý định mua nhà, mua nhà trong kinh thành đúng là hố người.