Ở hòn đảo này mặt trái, cho dù kẻ địch còn dùng cùng loại phương pháp công kích, chiến hạm tránh né đứng lên cũng dễ dàng hơn nhiều.
Trong sáu đạo quân thần binh, một hai trăm tiểu kỳ, ở trên chiến hạm di chuyển trên không trung, đáp xuống bên ngoài một thung lũng. Hai bên đều là núi cao. Mỗi bên có số lượng pháo đài không giống nhau. Nhiệm vụ của tiểu kỳ này chính là tiêu diệt gần một nghìn kẻ địch ở hai ngọn núi.
Hòn đảo này thiết kế rất kỳ quái. Bởi vì loại pháo đài này phân tán, không có cách nào trợ giúp lẫn nhau. Trong mỗi một pháo đài, cũng chỉ có trên dưới một trăm người.
Tô Kính chắc hẳn, bố trí của ba đảo Địa Ngục này ở trên đảo nhỏ xung quanh, quan trọng nhất chính là thần miếu ở trung tâm hòn đảo. Những binh sĩ này chắc hẳn bình thường cũng chỉ tiến hành cầu khẩn, cung cấp chút lực lượng rất nhỏ cho thần miếu.
Về phần bảo vệ cái gì? Tô Kính không nhìn ra. Cũng không cần biết. Hắn chỉ cần có thể phá hủy thần miếu, hòn đảo này lại mất đi giá trị, cũng có thể gián tiếp hình thành phá hủy toàn bộ lĩnh vực cực lớn của ba đảo Địa Ngục.
Trung tâm của lĩnh vực địa ngục, chính là phạm vi ba đảo Địa Ngục. Bố trí thần miếu trên đảo nhỏ xung quanh, chỉ là mở rộng lĩnh vực, bản thân cung cấp lực lượng cho lĩnh vực cũng không tính là nhiều.
Cho dù đều phá hủy tất cả hòn đảo xung quanh, lực chiến đấu của bản thân ba đảo Địa Ngục cũng giảm xuống không tới một phần.MÀ quá trình này, tốn thời gian, lại phải tính toán bằng năm. Hơn nữa, trong quá trình này liên quân của Tô Kính sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Hai trăm cá nhân tiểu kỳ trực tiếp tìm hiểu về phía một chỗ pháo đài dưới chân núi của ngọn núi cánh quân bên phải. Pháo đài này được xây dựng ở giữa một mảnh nham thạch to lớn, lợi dụng địa hình thiên nhiên, chế tạo ra một pháo đài ba tầng tảng đá.
Tầng cao nhất, có tồn tại cùng loại với lỗ châu mai, có thể nấp ở phía sau bắn tên ra.
Trừ thứ đó ra, cũng không nhìn qua vũ khí tầm xa quá cường đại. Ngay cả như vậy, các binh sĩ vẫn dựa theo phương thức trong thời gian huấn luyện, chia làm hai mươi đội mười người. Hai mười người một tổ đội, thong thả tới gần. Binh lực kéo giãn ra.
Phía trước, binh sĩ cầm Địa Long Nỏ trong tay, đang đến gần. Khi đến chỉ khoảng cách có năm mươi trượng bọn họ mới ngừng lại. Chiến hữu bên cạnh, từng người cũng lấy ra vũ khí tầm xa.
Trong hai trăm người, Luyện Khí Sĩ duy nhất lấy từ bên trong trang bị không gian ra mười bộ Tử Mẫu Ly Hồn Pháo, để cho các binh sĩ bố trí pháo đài bí mật.
Chiến sĩ tay kia cầm Địa Long Nỏ, nhấc Địa Long Nỏ lên, nhắm vào pháo đài. Mảnh kính an toàn trên đầu khôi của hắn đã được kéo xuống. Trên thấu kính có thể nhìn thấy được mỗi một bóng người màu đỏ di chuyển ở bên trong pháo đài. Đây là sở thích buồn nồn của Tô Kính. Chức năng này là hắn chuẩn bị cho tương lai, khi tấn công thành thị của quốc gia Tà Thần, tương tự với chụp ảnh hồng ngoại.
Chỉ có điều, hắn điều tra là khí tức sinh mạng.
Hơn nữa, cho dù là sinh vật vong linh, đều có khí tức sinh mạng. Chỉ có khôi lỗi bình thường, mới dò xét không ra.
Một phù tiễn được lắp đặt lên. Binh sĩ này tương đối thoải mái, khởi động nỏ cơ, bắn mũi tên Địa Long ra ngoài. Trong pháo đài này, một quan quân đang uống rượu, cùng mấy tên thủ hạ nói giỡn. Bỗng nhiên trong lúc đó, một phù tiễn xuyên qua mấy tầng vách đá, bắn chính xác vào trong miệng của hắn.
Một chùm mưa máu bắn ra. Toàn bộ đầu nổ tung. Phù tiễn này đã mất đi sự sắc bén.
Binh lính xung quanh trợn mắt há hốc mồm.
Ở ngoài pháo đài, binh sĩ vừa đắc thủ lập tức tổ chức hai mươi người, lao về phía pháo đài. Bọn họ bắn trúng, cho dù không phải là trưởng quan cao nhất, cũng là một kẻ địch có thực lực cường đại nhất ở bên trong pháo đài của kẻ địch.
Hai mươi người này nhanh chóng gần. Khoảng cách hơn mười trượng, đối với bọn họ là quá ngắn. Trong pháo đài, các binh sĩ ở phía sau lỗ châu mai nghe được âm thanh phù tiễn bay, đã nhặt cung nỏ lên, nhìn ra xung quanh.
Binh sĩ tấn công cũng khó mà che giấu thân hình, chỉ là dựa vào tốc độ rất nhanh, đi tới phía dưới pháo đài. Bọn họ lấy ra gậy chấn động, cũng không dựa vào khôi lỗi, năm binh sĩ dứt khoát công kích ở xung quanh cửa sắt của pháo đài.
Binh sĩ ló ra lập tức bị mưa tên phía sau bao trùm. Một người bay lên trời một người, dứt khoát bị Tử Mẫu Ly Hồn Pháo đánh nát ở giữa không trung. Hắn còn chưa có thi triển vũ kỹ huyền diệu, người đã chết.
Đội quân tiểu kỳ là đặc chủng chiến đấu. Đây là hạng mục huấn luyện của Tô Kính.
Binh sĩ mở cửa sắt ra cũng không vọt vào, mà chờ đợi người phía sau, bố trí xong bộ ma tinh pháo loại nhỏ sử dụng một lần, bắn không ngừng vào phía bên trong.
Loại ma tinh pháo loại nhỏ này thậm chí không có cách nào thoáng cái phá hủy được bức tường của pháo đài.
Sau khi bắn hơn mười pháo, mới có binh sĩ theo tường của pháo đài, lách người đi tới, bắt đầu tấn công ở tầng cao nhất của pháo đài. Phía dưới, bên ngoài cửa sắt giữ lại bốn mươi binh sĩ, có thể đánh vào bất cứ lúc nào.
Mỗi một cửa vào của pháo đài đều bị công kích qua. Binh sĩ bên trong đều muốn bắn phong tỏa lối vào, co đầu rút cổ ở bên trong dự định liều chết trấn thủ.
Không nghĩ tới, sau khi binh sĩ tầng cao nhất dọn sạch kẻ địch, cũng bắt đầu sử dụng gậy chấn động tới phá hủy nóc nhà. Chỉ là giằng co trong thời gian chưa tới mười phút, nóc nhà tầng cao nhất, lại sụp đổ xuống, đập chết không biết bao nhiêu kẻ địch.
Tô Kính biết, đối mặt với kẻ địch thề sống chết phản kháng, vẫn không nên nóng lòng vọt vào mới tốt. Trước khi hắn nghiên cứu ra bom và đạn khí độc, biện pháp tốt nhất, chính là dỡ phòng xuống, phá hủy kết cấu trận pháp trong nhà.
Nói như vậy, năng lực phản kích của kẻ địch sẽ bị suy yếu cực độ.
Tấn công cùng loại trình diễn bên ngoài mỗi một pháo đài trên các hòn đảo. Tô Kính bố trí đội quân ra ngoài, nhanh chóng cướp đoạt hết pháo đài này tới pháo đài khác. Tỉ lệ tử vong tạm thời là số không.
Binh sĩ bị thương, nhanh chóng được thay mới. Chiến hạm di chuyển trên không trung lập tức có binh sĩ trang bị nhảy dù, tiến hành bổ sung.
Pháo đài của kẻ địch thiếu năng lực công kích đối với khoảng không, cho nên chiến hạm di chuyển trên không trung có thể ung dung thay đổi đội hình, bổ sung tân binh.