Bảy Kim Đan giải quyết kỵ sĩ cùng cảnh giới xong để mặc Thiết Phật Đà tự chiến đấu, các hòa thượng quay về tầng đỉnh chiến tháp, cùng Vô Niệm phục hồi lực lượng.
Tuy bọn họ giết đã ghiền nhưng cũng bị thương, khá nặng.
Trong quân trận xung phong liều chết, thần thức bị sát khí ảnh hưởng cũng là tổn thương, phải nhanh chóng xua đi sát khí quấn quanh trong thần thức. Đạo Môn có kinh nghiệm phong phú nhưng Phật môn không được. Dù là Kim Đan Đạo Môn cũng không muốn xung phong dưới đất, tuy làm vậy tiết kiệm chân khí hơn.
Đại quân quốc gia Tà Thần không chi viện bên Phật môn chiến tháp, quân đội mười vạn người đã chết chủ tướng, đến bây giờ binh sĩ giảm quân số hơn một phần, không tan vỡ đã là may.
Các hòa thượng Tâm Ý tông không muốn kích thích đám binh sĩ, chiến sự giằng co mới là kết cục tốt nhất. Thắng thua sau cùng chờ xem chiến đấu bên Hồ Lô khẩu.
Tô Kính thầm hối hận, nếu hắn sớm có Long Xà Bát Cảnh Bình, biết diệu dụng của không gian quẻ ly thì đã không đưa Hỗn Nguyên Lô về Ngọc Kinh thành để xử lý. Ném Hỗn Nguyên Lô vào không gian quẻ ly thì dấu ấn gì giấu bên trong cũng sẽ bị luyện hóa hết.
Không gian quẻ ly hầu như có tính thống trị tuyệt đối với dấu ấn, dấu ấn thần linh cũng bị nhẹ nhàng đốt tan, Tô Kính không tin người sau lưng chợ Mã gia là thần linh.
Giờ Tô Kính được thu hoạch khá lớn, trong không gian quẻ ly trừ trang bị đặc biệt mạnh, còn lại tạm thời chỉ có thể đơn thuần luyện chế tài liệu. Tô Kính thử bỏ trang bị kiểu hàng loạt vào, toàn bộ hòa tan.
Chỉ có đồ linh chiến giáp kiên trì chịu đựng, Tô Kính không dám rèn luyện nó thời gian dài vì chiến giáp có dấu hiệu hòa tan trong không gian quẻ ly.
Tô Kính mang theo hai mươi thanh trường đao cũng luyện chế, chín thanh bị hỏng, cứu được mười một cây, phẩm chất lên đẳng cấp đạo khí tạp phẩm.
Thu hoạch lớn nhất tất nhiên là Nghịch Lân Mâu.
Nghịch Lân Mâu bị lửa trong không gian quẻ ly luyện chế càng trong suốt, thần thức của Tô Kính nhìn thấu tất cả bí mật.
Khiến Tô Kính vui mừng là nhạc phụ đại nhân, đương kim thánh thượng Khương Diễm không để lại hậu chiêu gì trong Nghịch Lân Mâu. Bên trong Nghịch Lân Mâu có mười hai vạn tám ngàn phù văn lập thể, ẩn chứa các loại chiến pháp trong vũ khí mâu. Tô Kính có Long Xà Đồ Lục, có thể dùng để xác minh lẫn nhau, có ý nghĩa khá lớn với hắn.
Nếu không phải Tô Kính không ham cái này thì bây giờ đã không kiềm được tu luyện ngay.
Tô Mộ được thu hoạch lớn nhất, Ám Dạ Song Long giáp của nàng được Tô Kính luyện chế, phẩm chất nâng cao thêm một bước. Hơn nữa Tô Kính tìm được vị trí thích hợp để khảm, chờ hắn luyện chế ra trang bị truyền âm vạn dặm thì về sau có thể tùy thời trò chuyện cùng Tô Mộ. Cái này an toàn hơn di động trên Trái Đất, không ai biết cuộc trò chuyện giữa Tô Kính và Tô Mộ.
Tô Kính sốt ruột muốn quay về Ngọc Kinh thành lấy lại Hỗn Nguyên Lô dung hợp vào không gian quẻ ly, về sau hắn sẽ không luyện chế tài liệu đơn gỉan vậy nữa mà có thể luyện chế trang bị tinh vi hơn.
Dưới Hồ Lô khẩu, xác chết chất chồng trên sườn dốc, có nhiều xác chết chất đống, đóng băng làm sườn dốc càng bằng phẳng và dài.
Đại quân quốc gia Tà Thần bị các mục sư dùng thần thuật kiềm chế mới không tan vỡ.
Tỉ lệ thương vong của hai bên là một so mười, tức là một binh sĩ Đông Tần đế quốc chết thì ít nhất mười quân chính quy của quốc gia Tà Thần chôn cùng.
Kim Đan hai bên đã hỗn chiến với nhau, xác chết rơi lộp bộp từ trên cao xuống.
Tô gia chịu thiệt khá nhiều, dù ít người chết nhưng đó là đệ tử tinh nhuệ của nhà mình. Vì mục sư địch nên đám kẻ thù sắp chết vẫn đối thủ ra sức chiến đấu mạnh mẽ, vết thương chết chắc không ngăn được bọn họ chiến đấu.
Rất nhiều kẻ địch sau khi chết hóa thành thứ như vong linh vẫn có thể giết đệ tử Tô gia.
Tô gia chịu thiệt cơ bản toàn trong tình huống như vậy.
Khí giới, sức chiến đấu, địa hình, chiếm ưu thế cả ba điểm Tô gia vẫn chết hơn hai vạn người. Hơn tám vạn người khác bị thương, có ít nhất năm vạn trong một tháng không thể chiến đấu vì bị thương nặng.
Tử thương mười vạn người, đã lâu rồi Tô gia không trải qua chuyện như vậy.
Thống soái quốc gia Tà Thần là cường giả mặc chiến giáp kim loại bảy sắc đang bay trên trời đấu với nữ nhân áo tím Tô gia. Thống soái đã chết lặng, không còn muốn xâm nhập Đông Tần mà chỉ muốn giết kẻ địch trước mắt.
Binh sĩ của gã đã mất mác gần ba mươi vạn người, đại quân trăm vạn vơi đi ba mươi phần trăm, muốn công chiếm thành thị trước mắt sẽ phải trả giá tổn thất trên năm mươi phần trăm. Chiến tích như vậy sau khi quay về gã sẽ bị năm xe ngựa xé xác.
Dù gã là Truyền Kỳ thì sao? Đối mặt Sở Trọng Tài Tử Vong Thần Điện hễ phán gã có tội thì chỉ còn đường ngoan ngoãn nhận phạt, không thì sau khi chết linh hồn bị cắt đến chỗ Tử Thần sẽ phải chịu đựng hành hạ vô tận.
Nếu gã chết trận sa trường ít ra Tử Thần sẽ dễ tha thứ chút, nên thống soái muốn đồng quy vu tận, nữ nhân áo tím của Tô gia hết sức kiêng kỵ.
Đối phương rõ ràng muốn chết, dù sức chiến đấu của nàng cao hơn chút cũng sinh lòng hãi hùng.
Nữ nhân áo tím và thống soái của quốc gia Tà Thần chỉ cách nhau hơn ba mươi trượng. Thống soái cầm cự kiếm dài hơn một trượng, đấu khí tứ giăng buộc nữ nhân áo tím liều mạng trốn tránh. Nàng ngẫu nhiên phát ra một ít thuật đạo nhỏ kiềm chế động tác tấn công của thống soái.
Băng châu, mưa lửa, dây leo, đá vàng nho nhỏ đều thành thủ đoạn đánh kẻ thù. Nữ nhân áo tím còn phải nắm giữ toàn cục, quan sát tình hình chiến đấu bên Hồ Lô khẩu, ra các mệnh lệnh, khá phất vả.
Nàng phải tỏ ra yếu thế, bởi vì nàng rất khó giết kẻ địch, sợ nhất là thống soái bỏ qua nàng chuyển sang công kích binh sĩ trong thành, đệ tử Tô gia sẽ tử thương càng nặng nề hơn.
Chủ soái quốc gia Tà Thần thấy nữ nhân áo tím không ngừng ra lệnh, mọi người nghe theo răm rắp liền biết nàng là chủ soái phe Đông Tần đế quốc. Chủ soái lười giết người khác, cắn chặt nàng không nhả.
Chiến cuộc không rõ ràng, mục sư quốc gia Tà Thần dùng triệu hoán trận triệu hoán ra nhiều tử vong kỵ sĩ, ngựa chiến cũng là vong linh, đến đi như điện ở bất cứ địa hình nào, sức rất mạnh.