Đường Hà cũng không nói gì, đây là chuyện rất là bình thường. Tô Kính muốn vì tương lai cho nên mới tăng cao giá tiền. Thế nhưng bởi vì nếu muốn đánh hạ địa ngục tam đảo này, tiêu hao so với kế hoạch sẽ không chỉ lớn hơn gấp mười lần trước đó a.
Này hơn một ngàn khéo léo thần miếu, có ít nhất hơn một trăm là phải dùng Ngũ Hành đại pháo đối phó. Mỗi cái thần miếu đánh bốn phát, chính là hơn bốn trăm lần công kích.
Đường Hà cũng không biết, số ngọc thạch mà Tô Kính dự trữ có thể cung cấp nhiều lực chiến đấu như vậy hay không.
Nếu như không đủ mà nói, nhất định sẽ phải trở về tiên cảnh để đào quáng. Nhưng mà cho dù là đào quáng thì cũng cần phải có thời gian. Mà muốn có được những Ngọc Thạch kia thì cũng phải tiến hành luyện chế, như vậy mới có thể cài đặt ở trên Ngũ Hành đại pháo được.
Tô Kính dùng tốc độ rất nhanh để bố trí kế hoạch chiến đấu. Đường Hà và Mộ Ngân Mâu coi như đã chịu phục.
- Tô Kính, dường như cảnh giới của ngươi đã được đề cao lên rất nhiều a?
Cuối cùng Đường Hà cũng không nhịn được phải mở miệng hỏi thăm một câu.
- Đúng vậy, Kim Đan tam trọng, nếu như là chiến đấu mà nói, có khả năng thực lực so với ngươi cũng sẽ không kém nhiều.
Tô Kính trả lời.
- Làm sao có thể?
Mộ Ngân Mâu cả kinh hô lên, Tô Kính hậu tích bạc phát, có thể đạt tới Kim Đan tam trọng mà nói. Như vây cũng không tính là chuyện khó có thể tiếp nhận được. Thế nhưng Tô Kính tấn cấp, sao lại không có dẫn phát Thiên kiếp cơ chứ?
Trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người đều biết vị trí của Tô Kính, là ở trên Kim Ngọc Phù Đồ cách đó hơn tám trăm dặm.
Khoảng cách gần như vậy, chỉ cần là Tiên Thiên kỳ thì cũng có thể cảm nhận được kiếp số mà Tô Kính trải qua. Thế nhưng hắn ta dùng biện pháp gì để trừ khử Thiên kiếp cơ chứ?
Mộ Ngân Mâu rất muốn hỏi thăm, thế nhưng chuyện này chính là tuyệt mật không truyền của các đại gia tộc a.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu còn không có nhận ra được biến hóa Tô Mộ. Tô Mộ mới là hoàn toàn bộc phát. Mà Tô Mộ có thể đem khí tức của mình hoàn toàn thu liễm, khiến cho ngay cả Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng không cảm nhận được. Trong lòng Tô Kính rất là rõ ràng, vị muội muội này của hắn đã không chỉ là đại yêu đơn giản bình thường nữa. Thậm chí dường như đã có xu thế Yêu Vương, ngay cả cấp độ này cũng sắp bị nàng nghiền ép a.
Tô Kính độ kiếp thần bí khiến cho trong lòng Đường Hà và Mộ Ngân Mâu ngứa ngáy, thế nhưng lại không có cách nào hỏi được. Coi như Tô Kính muốn nói cho bọn hắn biết thì cũng không có cách nào nói ra được. Dù sao chuyện này liên quan đến đến vấn đề thiên địa luân của binh gia a.
- Thực ra cũng không có gì.
Tô Kính lại nói với mọi người một câu:
- Ta độ kiếp ở trong Thần Mộc hạm, bên trong có một không gian tự do. Có chuẩn bị rất nhiều Ngọc Thạch, bố trí thành một trận pháp đủ cường đại. Như vậy không có khiến cho nguyên khí thiên địa ba động a.
Nghe thấy Tô Kính nói như thế, đám người Đường Hà nở nụ cười vui vẻ. Bọn họ đều hiểu, chuyện này Tô Kính không có cách nào nói ra được cho nên không thể làm gì khác hơn là nói một câu ứng phó như vậy.
Bầu không khí nhất thời trở nên nhẹ nhõm, Tô Kính tiếp tục phân phối nhiệm vụ. Bên Nguyên gia quân sẽ phải đi tới phía chính đông, lao thẳng tới giải đất hạch tâm của hòn đảo nào.
Tô Kính thì đi về phía bắc, liên hợp với Vô Ưu công chúa. Những người còn lại đi về hướng nam và hướng tây nam.
Chuyên quân đội thay đổi y phục vẫn còn chưa có giải quyết được. Bất quá ở phía sau Kim Ngọc Phù Đồ vẫn còn đang toàn lực khởi công, lại có bảy bát tháng cho nên tất cả quân đội cũng đã có thể thay trang bị mới nhất rồi.
Loại chuyện thay đổi y phục không thể thường xuyên làm được. Lần này có thể là một lần cuối cùng đám người Tô Kính thay đổi y phục quy mô lớn cho minh quân, định ra trang bị tiêu chuẩn, đặc thù cho các loại binh lính trong quân. Sau này đổi mới cũng sẽ lấy trang bị hôm nay để làm chủ thể tiến hành đổi mới.
Chiến đấu kế tiếp cũng trở nên phức tạp hơn nhiều, bên Tô Kính này, hậu phương lớn nhất đương nhiên là Hải Cảng, là trụ sở chính của hắn. Ở hai tòa thành thị trung đẳng, địch nhân đã sớm bị quét sạch, ngay cả bình dân cũng không phải là ngoại lệ.
Hai tòa thành thị này chỉ có cách nhau hơn ba mươi dặm, ở giữa hai nơi trọng yếu nhất trên đất liền.
Tô Kính và Vô Ưu công chúa đều chiếm cứ lấy một thành thị, sau đó đều làm việc riêng của mình.
Ở ba trăm dặm về phía bắc có một tòa thành lớn, trên đường ba trăm dặm này còn có bốn cái trấn nhỏ, mấy chục nông trang. Tất cả cứ điểm đều được nhổ lên. Quân đội của Tô Kính không thể nào lao thẳng tới thành thị cỡ lớn kia, mà là sau khi dọn dẹp sạch sẽ ở phía bên ngoài thì mới có thể tấn công được.
Bốn tòa thành trấn, chia binh làm bốn đường. Mỗi một đường đều có bốn vạn người, số lượng đạt tới mười sáu vạn quân đội. Sauk hi chia binh ra, những đội quân này sẽ tiếp tục chia binh ra để đối phó với những thôn trang kia.
Nếu như liên hợp lại để cho một đám đi đánh chiếm, như vậy thời gian hao phí sẽ không có cách nào tưởng tượng được nổi.
Cho dù Tô Kính có kiên nhẫn như vậy thì cửu đại gia tộc cũng sẽ không có kiên nhẫn như vậy. Nếu như trì hoãn thời gian mà nói, sau này hạm đội chủ lực của cửu đại gia tộc đều tới. Khi đó cho dù là người của Tô gia cũng sẽ không cho phép chỗ tốt bị liên minh chiếm lấy.
Vị trí địa lý của nơi này thật sự không tệ, là tuyến đầu để tấn công Tà Thần quốc độ. Người nào đạt được nó, chỉ cần cho thuê Hải Cảng là có thể kiếm được một khoản rất lớn.
Lục đạo Thần Binh quân, tổng cộng có mười sáu vạn người, chia làm bốn đường, bắt đầu thẳng tiến về hướng bắc.
Quân đội công kích thôn trang, số lượng cơ bản ở chừng hai nghìn, lấy hai trăm người làm tiền phong, thử dò xét tấn công. Nếu như ở trong thôn trang có Từ Đường thì sẽ lập tức thông báo cho quân chủ lực. Nếu như không có, như vậy một ngàn tám trăm người ở phía sau sẽ trở thành lực lượng giải quyết toàn bộ.