Quân Lý gia không phải dùng đại doanh phân chia, chỉ dùng doanh năm ngàn người mà phân, trừ phi là hạch tâm của Lý gia, nếu không sẽ không có khả năng thống lĩnh bốn vạn người. Có thể lĩnh năm ngàn người đã là cực hạn.
Còn tốt một ít, bởi vì đi làm phụ tá cho đại tướng chính là vị trí không thực quyền.
Thập Tứ Diệp Thảo biểu hiện cảnh giới là Kim Đan tứ trọng, tuy lĩnh năm ngàn người xem như giảm địa vị xuống, cân nhắc tới nàng có thể tùy ý chỉ huy năm ngàn tinh nhuệ cũng không tệ. Lý gia không sẽ lập tức tín nhiệm một người ngoài, cho dù Thập Tứ Diệp Thảo trải qua tất cả khảo nghiệm. Nếu không cảnh giới Kim Đan bốn trọng có thể chỉ huy một quân đoàn.
Lại trải qua một ít chiến dịch, Thập Tứ Diệp Thảo có thể đạt được tín nhiệm, với nàng mà nói không phải việc khó, nàng có thể lừa gạt cả thần linh, lừa gạt Luyện Khí sĩ chỉ là đổi mạch suy nghĩ mà thôi, rất dễ dàng làm được.
Thập Tứ Diệp Thảo đưa tình báo âầu tiên chính là trong quân Lý gia có bốn cường giả Kim Đan bát trọng.
Đối với Tô Kính mà nói đây là tin tức cực kỳ quan trọng. Bốn cường giả Kim Đan bát trọng hoàn toàn có thể nghiền áp minh quân. Nếu như chỉ là một, Tô Kính căn bản không úy kỵ, hắn dùng Bạch Hổ thần binh có thể chém giết.
Thập Tứ Diệp Thảo đưa tình báo thứ hai là trong quân Lý gia có một đại doanh bốn vạn đạo binh tương đối hung hãn, trong mắt Thập Tứ Diệp Thảo xem ra, bốn vạn đạo binh này, thực lực mỗi đạo binh đều tương đương với Luyện Khí sĩ Trúc Cơ trung kỳ.
Tình báo này không xem vào đâu, Tô Kính có Bạch Hổ thần binh hung tàn hơn.
Tình báo thứ ba nói về chủ soái Lý gia đã phái mật thám thu hoạch tình báo quan trọng trong địa ngục tam đảo, Lý gia đang căn cứ vào tình báo này bày kế hoạch tấn công.
Khả năng Lý gia không tấn công thần miếu trên đảo Tô Kính, muốn động thủ ở hòn đảo khác.
Lý gia tại đoạt thời gian, nói cách khác rất có thể Lý gia có nắm chắc nhanh chóng đánh bại quân địch và chiếm lĩnh một hòn đảo quan trọng.
Đại doanh của Thập Tứ Diệp Thảo hiện tại nằm ở bến cảng, chuẩn bị tiến công.
Tô Kính nghe tin tức này cũng không nóng nảy, ba tòa thần miếu hạch tâm trên địa ngục tam đảo từng người tự chiến. Lần trơớc dùng núi lửa công kích, địa ngục tam đảo không còn có trợ giúp bất cứ thành thị nào.
Từ tình báo của hoàng đế đưa cho, hoàng đế dẫn đầu đại quân khác ý đồ đánh thần quốc của địa ngục chi chủ, địa ngục chi chủ bên kia đã vô lực tiến hành trợ giúp địa ngục tam đảo.
Phân thân của địa ngục chi chủ bị hoàng đế bắt, thực lực địa ngục chi chủ bị hao tổn nghiêm trọng, chỉ sợ trong thời gian ngắn không dám tới nữa. Cho nên thần miếu hạch tâm của địa ngục tam đảo nhiều nhất chỉ có thể triệu hoán một ít dị thú cường đại mà thôi, thần linh phân thân không thể xuất hiện trong thời gian ngắn.
Hoàng đế nói không để cho mình đụng tới người mười hai Đạo Cung, cũng không nói không cho chạm vào người Lý gia.
Có lẽ nên bảo Thập Tứ Diệp Thảo làm chút gì đó, ví dụ như lừa gạt một tồn tại như ma quỷ đại lãnh chúa, như vậy bốn cường giả Kim Đan bát trọng của Lý gia sẽ tổn thất một ít.
Chỉ cần mất một, Tô Kính sẽ vui mừng. Bạch Hổ thần binh của hắn có thể chế trụ hai, còn lại một sẽ do mình tiến hành giải quyết.
Nếu như cường giả Lý gia tự cao lực lượng, như vậy mình không quan tâm mà động thủ xóa hắn đi.
Tô Kính báo tin tức này với Thập Tứ Diệp Thảo, lúc này mời đám ngườii Đường Hà tới hợp.
Chuyện thay trang bị mới đã không cần nghiên cứu thảo luận, hiện tại mọi người đang ở chung con thuyền, Tô Kính chỉ nói kế hoạch một chút, không có người phản đối cho nên chuyện này được quyết định.
Tô Kính muốn làm là chỉnh đốn lực lượng quân đội.
Hắn phát hiện năng lực chiến đấu của Luyện Khí sĩ và binh sĩ hỗn hợp tăng cao không ít, có thể là do trong tay mình có nhiều không quân, các Luyện Khí sĩ sẽ không cần thiết hỗn hợp trong binh sĩ. Trừ hậu cần doanh ra, các biên chế còn lại đều do Luyện Khí sĩ nói một mình.
Hiện tại mọi người thành thật với nhau, bọn họ nói rõ lực lượng có thể lợi dụng trong tay của mình, như vậy Tô Kính phân công nhiệm vụ cũng giảm lãng phí tài nguyên không ít.
Thời điểm mọi người đang hợp, trên mặ Tô Kính bỗng nhiên thần sắc cổ quái, hoàng đế Khương Diễm lại truyền tống một ít thứ gì đó vào trong Bạch Hổ thương kỳ, hắn nhìn vào bên trong, đó chính là ác mộng chiến mã chằng chịt, chúng đang ở trong lôi thủy, dưới chân có hỏa diễm phún dũng và không úy kỵ lực lượng của lôi thủy.
Số lượng ác mộng chiến mã đạt tới hơn hai mươi vạn. Chỉ có bộ yên ngựa và không có áo lót, Thứ thứ này không cần áo lót, phòng ngự của thứ này đã vượt qua bất cứ tọa kỵ có trang bị nào trong đế quốc.
Tọa kỵ bốn vạn Bạch Hổ gào thét, những Bạch Hổ này cũng không úy kỵ ác mộng, nhưng mà ác mộng chiến mã còn được lực lượng của hoàng đế Khương Diễm bảo hộ, Bạch Hổ căn bản không thể làm gì.
Tô Kính triệu hồi một đầu ác mộng, đám người Đường Hà ngừng trao đổi và nhìn tọa kỵ trong tay hắn.
Sau nửa ngày Mộ Ngân Mâu mới nói:
- Tọa kỵ này có thực lực tương đương Kim Đan nhất trọng!
- Chỉ là tương đương, cũng không thể dùng như vậy.
Đường Hà thở dài một tiếng, ác mộng là sinh vật cường đại, tuy trên thế giới này đã bị Thiên Đạo pháp tắc áp chế, lực công kích hạ thấp rất nhiều, năng lực chủ yếu đều nằm trong phương diện phòng ngự..
Bởi như vậy tác dụng thực té tương đương với Bạch Hổ trọng kỵ của Tô Kính. Đây là thứ tương đối nghịch thiên, Tô Kính có một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ tung hoành trong quân địch giống như xe tăng nghiền áp đối thủ.
- Ngươi có bao nhiêu?
- Hơn hai mươi vạn.
Tô Kính trả lời Đường Hà.
- Đáng tiếc, thứ này sau khi chết sẽ không phục sinh.
Đường Hà không hỏi lai lịch của ác mộng, hắn đoán chừng là hoàng đế cho công chúa.
- Dã chiến rất tốt.
Vô Ưu công chúa nói:
- Lúc công thành không thể dùng, tổn thất rất đau lòng.
- Ân, thời điểm dã chiến, bình thường xông vào địch nhân cũng cần mấy vạn binh sĩ xếp phía trước, đầu nhập hai ngàn kỵ binh như vậy đủ đả kích rồi.
Mộ Ngân Mâu nói.
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Loại tọa kỵ này hiếu chiến lắm nhưng đó là ở bán vị diện.