Dong binh phía trước hơn một vạn người, hơn hai ngàn người trực tiếp bị tiêu diệt đả kích sĩ khí khó có thể hình dung. Bởi vì hơn hai ngàn người này có hơn hai mươi thần thánh mục sư, thời điểm địch nhân công kích đã sử dụng thần thuật bảo hộ nhưng lại không dùng được.
Trên đỉnh đầu Ưng Dương xuất hiện bao vải lần nữa, hắn cắn chặt răng, trong nội tâm tỉnh táo, hắn không thể giết những kẻ này. Hơn một vạn linh hồn ah, ăn tươi cần tiêu hóa trong bao lâu?
Đường Hà cũng không đơn giản, thần long oanh kích chiến trận, binh sĩ đối phương không thể kết trận nên uy hiếp của hắn nhỏ nhất. Hơn nữa hắn còn chưa thi triển thần đan nhập khiếu, cũng không sợ cường giả địch nhân tấn công.
Hai vạn binh sĩ bị xé rách ra, song phương xoắn giết vào nhau, quan chỉ huy cũng không có điều động lực lượng, chỉ có thể bằng năng lực binh sĩ hai bên chiến đấu.
Nói tới bản lĩnh, bên phía minh quân sẽ có năm trăm người dựa vào nhau, biến thành phối hợp năm trăm người. Minh quân lại có thêm một kỹ năng, chính là năm trăm người kết trận có thể phóng thích kỹ năng chiến trận, chỉ cần thống soái đạt tới cảnh giới Tiên Thiên.
Nếu có kỳ chính cảnh giới Trúc Cơ, một trăm người cũng đủ để kích phát kỹ năng chiến trận.
Đường Hà thúc dục thần long nghiền áp địch nhân, ánh mắt nhìn thẳng về hướng thành Lưu Bạch. Thành Lưu Bạch bên kia phóng thích hào quang màu vàng lên trời, hiển nhiên có một cường giả đang tới gần.
Đáng tiếc ah, nếu Cơ Vô Song ở đây có thể lưu cường giả kia lại.
Đường Hà tế Kim Đan ra và trôi nổi sau ót, một khi địch nhân tiếp cận sẽ mở lĩnh vực, Kim Đan nhập khiếu phân cao thấp với kẻ này.
Đường Hà muốn đạt được thắng lợi, hắn có kiêu ngạo của mình. Hắn cũng hiểu một khi Tô Kính đã đến, Cơ Vô Song đi theo kiềm chế thành Lưu Bạch, khi đó chiến đấu dã ngoại sẽ mất đi ý nghĩa
Khi đại quân tới, các loại trang bị công thành đầy đủ hết, lại thêm đả kích không trung, thành Lưu Bạch đình trệ chỉ là chuyện sớm muộn, hoàn toàn xem ý định của Tô Kính đầu nhập bao nhiêu ngọc thạch và hao tổn bao nhiêu trang bị.
Chiến tranh sơ kỳ, Tô Kính sẽ tăng cường đầu nhập, từ đó sẽ gia tăng chiến đấu, cũng sử dụng rèn luyện tân binh, chế tạo binh sĩ tinh nhuệ. Hiện tại Tô Kính đã thu hoạch thành quả, thành Lưu Bạch thực sự không phải là vương thành địch nhân, chỉ vẹn vẹn có một tâần điện với tế tự tương đương Kim Đan bát trọng, kẻ này không phải đối thủ của minh quân.
Quan trọng là thời gian.
Thành Lưu Bạch không đạt được trợ giúp, Đường Hà đều sẽ không để ở trong lòng. Vấn đề thành Lưu Bạch không phải hoàng thành Bạt Lực hoàng triều, truyền tống trận nơi này không chỉ kết nối vương thành Phạm quốc, còn kết nối với hoàng thành Quang Minh đế quốc.
Thực lực Quang Minh đế quốc rất cường đại, gần như có thể so sánh với một trong chín đại gia tộc.
Trừ phi dùng ngũ hành đại pháo oanh kích, nếu không dựa vào trạng thái hiện tại của minh quân sẽ khó có thể đánh bại quốc gia đẳng cấp đế quốc.
Tô Kính cần cường giả Kim Đan bát trọng, thậm chí cần cường giả Kim Đan cửu trọng.
- Đường đại nhân!
Bỗng nhiên Ưng Dương gọi dồn dập, đồng thời triển khai hình thái Yêu tộc của hắn và hóa thành thần ưng bay cao.
Nội tâm Đường Hà khẽ động, hắn đặt lực chú ý lên người cường giả đối phương.
Cường giả không ngừng tiếp âận, cảnh giới chỉ là phụ, tốc độ phi hành vượt xa Đường Hà dự kiến, trong nháy mắt đã tiếp cận mười dặm, là độc thân đột kích.
Đường Hà lập tức hạ lệnh kết trận, đây là nhân vật hung ác, nếu như mình dám phân tán quân đội, đối phương sẽ gạt bỏ cánh chim trước, đả kích quân mặt đất sau đó lại đả kích Đường Hà.
Đường Hà hiện tại sẽ không dùng binh sĩ hi sinh hấp dẫn đối phương, một vạn tinh nhuệ của hắn lập tức thu nạp trận hình, nhanh chóng biến thành chín phương trận.
Khí tức của Đường Hà cũng trở nên cường đại, số lượng Kim Đan trên đỉnh đầu của hắn là chín. Môn bí thuật của Đường Hà đã có đột phá, chín miếng Kim Đan gánh vác áp lực khi phóng thích lĩnh vực,, từ đó giúp Đường Hà trở nên nhẹ nhõm. Trong tay hắn xuất hiện một thanh binh khí, đó là trường mâu dài hơn mười trượng.
Loại vũ khí này là cự nhân sử dụng, nó đầy âấu loang lổ, mâu nhận có lưỡi mâu nghịch hướng.
- Chư Thần ý chí....
Nam tử bay trên bầu trời chỉ nói nửa câu sau đó áo giáp trên người thiêu đốt.
- Không xong!
Ưng Dương thu nạp đội ngũ, tổ chức chiến trận hơi luống cuống tay chân. Địch nhân cũng không phải là chiến sĩ Quang Minh thần hệ, mà là cường giả từ thần hệ khác. Theo lý thuyết, Quang Minh thần cũng không có gì bằng hữu, tại sao người này xuất hiện?
Trên mặt đất, binh sĩ thoát khỏi địch nhân dây dưa, một trăm luyện khí sĩ dứt khoát tế kiếm túi chém giết địch nhân khoảng cách gần, phóng thẳng vào hơn hai ngàn quân địch.
Kiếm túi có phần không hiệu quả khi đối mặt địch nhân khoảng cách gần, không bằng thừa dịp địch nhân chưa tới phóng thích ra ngoài, từ đó sẽ chém giết một ít tinh nhuệ của địch nhân, như vậy có thể tránh địch nhân kết trận lần nữa.
Thuộc tính chiến trận của đối phương, cho dù không bằng minh quân nhưng có cường giả khắc chế, nếu như không có thuộc tính chiến trận, Đường Hà dùng một đầu thần long cũng có thể đồ sát hai vạn binh sĩ.
Chiến sĩ đối phương trên bầu trời nhìn kiếm quang bay khắp mặt đất, hắn dùng chiến chùy trong tay ném xuống dưới, bóng dáng một chiến chùy hơn trăm trượng bao phủ mặt đất.
Thần long trên người Đường Hà bộc phát hàng ngàn phù văn tụ tập cả chín phương trận vào nhau mới có thể ngăn cản một chùy này.
Thần sắc Đường Hà lại nhẹ nhõm, địch nhân này sử dụng chiến chùy cường đại oanh kích một lần đủ để đánh chết vạn người của mình. Cũng may mình sớm thả thần long đan, dùng thần long đan tổ chức chín chiến trận phòng ngự mới có thể thoát một kiếp này.
Thần long đan hơi có tổn thương nhưng nằm trong phạm vi thừa nhận. Đường Hà bên này dùng chiến mâu quét lên bầu trời, từng khe hở thứ nguyên xuất hiện bao phủ chung quanh chiến sĩ kia, từ đó cắt vào trong người hắn.
- Đường Hà đại nhân, chuẩn bị tụ lực, ta ám toán thử xem!
Ưng Dương thấyng Hà công kích mãnh liệt như vậy, trong lòng tự nhủ ngươi cũng đừng dùng Kim Đan nhập khiếu, kỹ năng này nên dùng vào tế tự thành Bạch Dương kia.