Đã có mấy chục Thần Binh Khôi Lỗi bị bàn quay kim loại này trực tiếp bắn tên phá hủy.
Trong không trung, một mũi tên nỏ lóe lên quang mang ngũ sắc bay tới. Tiểu đội trưởng này giơ lá chắn lên, cố gắng ngăn cản. Góc độ này rất khá, công kích sẽ trực tiếp bị đánh trượt ra bên ngòa. Cho dù là cơ giới trọng nỗ thì cũng sẽ bởi vì động tác của hắn mà bị bắn chệnh ra bên ngoài.
Nhưng mà mũi tên ngũ sắc kia chợt chuyển ở trên không trung, tốc độ trở nên càng thêm nhanh chóng. Lại dùng góc độ thẳng đứng đụng vào trên lá chắn.
Tên tiểu đội trưởng này ngạc nhiên phát hiện ra. Phía trên trọng thuẫn của mình đột nhiên xuất hiện một cái khe nứt. Mũi tên ngũ sắc hóa thành thanh quang, xuyên thấu qua trọng thuẫn, xuyên vào lồng ngực của hắn.
Tạng phủ trong lồng ngực, trong nháy mắt đã bị bắn cho nát bấy. Cho dù là Mục Sư của Bạch tử thần tới nơi này thì cũng không thể tránh được, nhiều nhất cũng chỉ có thể chuyển hắn thành sinh vật Vong Linh mà thôi.
Hắn không cam lòng vươn tay ra, ở phía trước cách đó không xa chính là chốt mở khẩn cấp của cái bàn quay này. Sau khi mở ra, lại đưa đấu khí vào, như vậy bàn quay kia sẽ tiếp tục chuyển động, bắn ra mũi tên có lực xung kích cường đại.
Oanh!
Một quả Thạch đạn, rơi vào bên trên bàn quay kim loại. Ở trên đỉnh bàn quay kim loại, tầng phòng ngự cuối cùng kia rốt cuộc không chống đỡ nổi nữa. Ở dưới mười mấy lần công kích này, dưới tiếng nổ mạnh của khỏa Thạch đạn cuối cùng này tức thì bị đánh vỡ.
Sau khi một trận pháp tinh xảo tinh xảo ở phía dưới mất đi bảo vệ, bàn quay nhất thời rối loạn, sinh ra tiếng nổ tung rất nhỏ.
Theo sát tiểu đội trưởng kia là một người kỵ sĩ mặc khôi giáp màu vàng thẫm. Khi tay của hắn sắp chạm vào trên chốt khẩn cẩn của bàn quay kim loại thì bàn quay kim loại kia đã bị phá hủy.
Hắn cũng không phải là thủ hạ của quân đội quý tộc, mà là kỵ sĩ tinh nhuệ trong kỵ sĩ đoàn của Thần Điện. Kỵ sĩ trong Ám Kim kỵ sĩ đoàn cũng có thể triệu hoán ra sinh vật Dị Giới để làm tọa kỵ, tương đối cường hãn. Khi Tô Kính còn ở trong Thải thạch thành cũng đã gặp phải kỵ sĩ. Chỉ là so với Ám Kim kỵ sĩ đoàn này quả thực khác biệt giống như là tân binh va lão binh vậy.
Một mũi Ngũ Hành tiễn từ phía sau lưng, có chút quỷ dị tạo thành một đường vòng cung lao thẳng tới eo của tên Ám Kim kỵ sĩ này. Mũi Ngũ Hành tiễn này có màu ngăm đen, giống như là một đoạn gang vậy.
Tên Ám Kim kỵ sĩ này không có đem theo tùy tùng, tự nhiên là người tài cao gan lớn. Hắn lật tay chộp ra một trảo, lập tức thu Ngũ Hành tiễn vào trong tay. Tay của hắn vung lên, đấu khí bắn ra, muốn phá hủy trận pháp ở trong Ngũ Hành tiễn này.
Ngũ Hành tiễn màu đen rơi vào trong lòng bàn tay của Ám Kim kỵ sĩ, trong nháy mắt đã chuyển thành màu xanh thẳm. Còn có hàn khí lạnh như băng xuyên qua bao tay của Ám Kim kỵ sĩ, khiến cho ngón tay của hắn hơi hơi tê dại. Trong lòng Ám Kim kỵ sĩ tự nhủ không tốt, muốn vứt mũi Ngũ Hành tiễn này ra, thế nhưng lúc này Ngũ Hành tiễn đã dính vào trên tay của hắn.
Ngũ Hành tiễn vỡ vụn, tốc độ vỡ vụt còn vượt xa tốc độ khi bắn ra. Lần này, những mảnh vỡ đã cắt hai ngón tay của tên Ám Kim kỵ sĩ này xuống.
Binh sĩ ở trên Lôi Điểu hạm bắn ra Ngũ Hành tiễn khẽ than thở:
- Lại lãng phí mất một mũi a.
Cách đó không xa, luyện khí sĩ chịu trách nhiệm khóa mục tiêu mắng người binh sĩ này:
- Ngươi nên học chủ công kìa, nhìn bộ dạng hẹp hòi của ngươi mà xem. Người này đã gần tới cảnh giới Kim Đan, bằng vào một mũi Ngũ Hành tiễn mà đã muốn giết chết hắn, ngươi nằm mơ đi.
- Người này mạnh như vậy sao?
Tên binh lính kia lè lưỡi, nói.
- Nói nhảm, nếu như ta bị hắn tới gần chừng mười trượng thì nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Tên Luyện khí sĩ này ăn ngay nói thật, hắn vừa mới tấn cấp Trúc Cơ kỳ, đối mặt với loại chiến sĩ gần tới cảnh giới Kim Đan như vậy, đừng nói là mười trượng, ngay cả trong vòng hai mười trượng cũng đã có chút nguy hiểm rồi.
Ám Kim kỵ sĩ mất đi hai ngón tay nhìn về phía xa, hắn không nhìn thấu được tầng mây màu đen. Thế nhưng hắn lại biết, địch nhân đang ở trong tầng mây bắn ra một mũi tên này. Tay của hắn ngay cả lợi kiếm cũng không có cách nào cắt vỡ được một chút nào, trong lòng bàn tay còn có hình xăm thần văn. Hai tay của Ám Kim kỵ sĩ chính là vũ khí cường đại nhất, cho dù là nắm giữ các loại binh khí thì cũng có thể cưỡng ép vung vẩy.
Hiện tại lại bị chặt đứt hai ngón tay, nếu như này mũi tên này bắn vào trên xương sống của hắn, sợ rằng khôi giáp sau lưng sẽ không phòng ngự được a.
Chiến xa mà Tô Mộ ở trên đã tới gần thành thị số năm, sau khi nghe được tin tức tình báo tức thời, nàng có chút kinh ngạc nói:
- Ngũ Hành tiễn bắn mà không chết?
Ngũ Hành tiễn này đã trải qua khảo nghiệm, ngay cả đối với cường giả Kim Đan cũng có lực uy hiếp. Hiển nhiên kỵ sĩ của đối phương còn chưa có đạt tới cảnh giới Kim Đan, một mũi Ngũ Hành tiễn đánh lén chỉ có thể chặt đứt hai ngón tay của đối phương. Chuyện này đối với Vũ Thần Điện kỵ sĩ mà nói, cho dù là bị gãy một chân thì vẫn có thể giữ lại được một nửa lực chiến đấu.
Loại kỵ sĩ đẳng cấp này đều là hai tay tinh thông các loại vũ khí. Mà hai ngón tay bị thương này, nếu như được Mục Sư trị liệu. Như vậy cái tay này vẫn còn có thể dùng để cầm thuẫn bài, khi đó lực chiến đấu tổn thất cũng rất có hạn.
Tô Mộ thấy ngày càng có nhiều binh lính tiến sát tên kỵ sĩ kia, nàng ra lệnh:
- Kim Chúc phong bạo áp chế.
Lập tức có Lôi Điểu hạm cỡ trung nhào tới, ở trên khoảng cách một dặm đột nhiên bắn ra mấy trăm mũi tên. Những mũi tên này chít bao trùm xuống, chỉ thấy trên tay phải của tên Ám Kim kỵ sĩ kia, trên cánh tay bỗng nhiên có một cái tiểu thuẫn. Hắn vung lên, toàn bộ mũi tên bắn về phía hắn mũi lập tức bị hắn đỡ được.
Động tác đón đỡ của cánh tay vô cùng lưu loát. Tốc độ bắn ra của Kim Chúc phong bạo nhanh tới kinh người, thế nhưng ngay cả một cái cũng không có vượt qua được.