Đột nhiên trong nội tâm của hắn có thứ gì đó đang nảy mầm, là bất an hay trực giác tử vong?
Tô Kính và Tô Mộ ngay lập tức câu thông với nhau, lại không nghiên cứu ra kết quả.
Tô Kính nói:
- Nhanh chóng giải quyết đám giúp đỡ kia đi.
- Tốt.
Tô Mộ không tiếc trả giá lớn, thủ hạ hỗn độn yêu thần binh bộc phát sinh mệnh lực, cầm Long Xà Ngũ Lôi Tiên Ky trong tay và dùng uy lực lớn nhất bắn chết những Bồ Tát có cảnh giới Đại La tại chỗ.
Những hỗn độn yêu thần binh kia vẫn lạc, muốn phục sinh cần trả cái giá lớn, những hỗn độn yêu thần đan bị hao tổn cần đầu nhập tài nguyên bổ sung, tổn thương trong thế giới của phật đà tổn còn tiêu hao hỗn độn chi khí ở bên ngoài gấp trăm lần.
Tô Mộ bất chấp, dù sao lần này thu hoạch hỗn độn chi khí đủ nhiều, tiêu diệt chủ thần phân thân lấy được chỗ tốt lớn hơn cả ý chí vũ trụ khen thưởng.
Bởi vì đây là toàn bộ thu hoạch, mà ý chí vũ trụ khen thưởng còn chưa đủ bằng một phần vạn chỗ tốt tại đây.
Hơn nữa ý chí vũ trụ khen thưởng chưa chắc là mình muốn nhưng sẽ có hồi báo dài lâu, đối với mình mà nói ý nghĩa không lớn, tiêu diệt chủ thần phân thân sẽ lập tức giàu to.
Tô Mộ cắn răng một cái, hắn thả Tô Mộ hào ra ngoài, mũi tên ánh sáng bắn chết một Bồ Tát tại chỗ. Long lân của nàng đầy vết thương, cho dù thiên ma kính cũng không thể ngăn cản các Bồ Tát công kích liều chết.
Thời điểm hai phần mười giây, phật đà nổi giận gầm lên một tiếng, mỗi lỗ chân lông trên thân thể của hắn tỏa ra kim quang, Tô Kính và Tô Mộ không chút do dự bỏ chạy, tất cả yêu binh, tất cả hỗn độn yêu thần binh đều hóa thành tro bụi dưới ánh sáng.
Những tồn tại này quá yếu, cũng không thể tránh né.
Lòng bàn tay Tô Mộ cầm một cây long giác, trên tay Tô Kính cầm một cây lông vũ.
PHỐC!
Phật đà chết đi lại phục sinh, thời điểm muốn báo thù thì long giác đã cắm vào trái tim của hắn. Hắn đau đến toàn thân đều chết lặng, lông vũ của Tô Kính bay vào trong miệng hắn và đâm vào đầu lưỡi.
Lông vũ của Ưng Dương hấp thu máu chó của Khuyển Thập Lang chế tạo thành yêu khí.
Đầu lưỡi của phật đà bành trướng không cách nào hình dung, chỉ trong nửa giây đầu lưỡi của hắn nổ tung, hắn không ngờ đầu lưỡi của mình nổ tung như thế.
Tô Mộ mê muội, lúc này nhanh chóng há miệng phun long châu thu hồi long giác màu xám trắng và điều tức.
Tô Kính sắc mặt tái nhợt, hắn còn kém thiêu đốt tánh mạng mới bắn lông vũ vào trong miệng phật đà và tổn thương đầu lưỡi của hắn. Phật đà đang chuẩn bị pháp thuật nên cuốn đầu lưỡi lên, lông vũ đâm vào nơi yếu ớt của đầu lưỡi mới tính là thành công
Nếu pháp thuật kia bắn ra, chính mình và Tô Mộ, tăng thêm phân thân, hóa thân của hai người đều phải chết.
- Các ngươi thực cho rằng có thể chém giết ta trong thần quốc của ta sao?
Giọng nói của phật đà lại xuất hiện, ánh mắt Tô Kính và Tô Mộ ngưng trọng nhìn phật đà phục sinh tại chỗ, Tô Kính nói:
- Ngươi thấp nửa tấc.
Phật đà hàm răng và phát ra âm thanh như sấm sét. Tô Kính và Tô Mộ giết hắn hai lần tổn thất cũng không phải là nửa tấc cao, mà là bổn nguyên của mình. Muốn tu luyện bổn nguyên lần nữa, cho dù có khế ước giả phụ trợ cũng cần thời gian trên vạn năm. Nếu như mình ngủ đông cũng cần tu dưỡng trăm vạn năm.
- Có lẽ hẳn phải chết.
Tô Kính bỗng nhiên nói.
- Ta cũng nghĩ như vậy, máu của Thập Lang dùng ở nơi này dễ dàng phát huy tác dụng lớn nhất.
- Các ngươi...
Tên phật đà nhìn hai người, hắn cúi đầu và đầu lâu rơi xuống, nó phải rơi thật lâu mới chạm vào mặt đất tiểu thế giới.
- Bổn nguyên của hắn dung hợp máu của Thập Lang, cũng may thứ này có thể diệt thế. Nếu không thật sự không thể giết hắn.
Tô Kính nói.
- Phí lời cái gì, nhanh tha tất cả binh khí ra nhặt xác!
Tô Mộ trong trạng thái Lôi Long bay tới. Tô Mộ bay thẳng vào đầu lâu của phật đà, chui vào từ lỗ tai, một lúc sau nàng bay ra từ lỗ tai khác, trong hai mắt mang theo say mê không cách nào hình dung.
Tiêu diệt gia hỏa này giá trị to lớn không cách nào hình dung. Lôi Long chiến kích còn đang cướp bóc trong đầu lâu, dốc sức liều mạng cắt và phân giải làm cho trang bị không gian không thể chịu tải nhiều tài nguyên như thế.
Trên người Tô Mộ, hỗn độn thần hỏa tự thành không gian cũng không dám chuyên chở chủ thần phân thân, trong đó còn có một hạt cát Vị Lai Phật quốc.
Long châu không gian cũng đủ lớn, lúc này đang hóa thành Lôi Long, Tô Mộ lại càng không dám thu tàn thi của phật đà. Tam giới yêu thần kỳ đang mang Lôi Long đại chú nên không dám chở hàng.
Không gian Tô Mộ hào chỉ có khả năng nhét vừa cái đầu của phật đà.
- Nhanh một chút!
Tô Kính vơ vét còn nhanh hơn Tô Mộ, Tô Mộ chỉ có thể mang đi bộ phận tốt nhất, Tô Kính dứt khoát thu tàn thi của phật đà nhét vào trong thiên ma chỉ hoàn.
Không gian thiên ma chỉ hoàn còn an toàn hơn Tô Mộ nhiều, cũng áp chế pháp tắc của phật đà. Không gian trong Ngân Hà hào cũng có thể chuyên chở một bộ phận tài nguyên nơi đây.
Hai người dùng tốc độ rất nhanh, thời điểm nội tâm sinh ra báo động thì hai người trực tiếp thoát ra khỏi thế giới này, lúc này phát hiện không có kẻ nào thủ hộ bên ngoài liền chạy nhanh.
Một bàn tay lớn xuất hiện dò xét tiểu thế giới bên trong, qua một lúc đã biến mất không thấy gì nữa, trong tiểu thế giới có những thứ Tô Kính và Tô Mộ chưa kịp mang đi đều bị bàn tay quét sạch, ngay cả đất trống cũng giảm đi ba trượng.
Tô Kính và Tô Mộ liên tiếp nhảy qua không gian, cảm giác hoảng sợ trong nội tâm không cách nào biến mất, thẳng đến khi hai người vượt qua nửa vũ trụ thì cảm giác này mới biến mất.
- Đó là lực lượng của chủ thần.
Tô Kính cảnh giác và nói:
- Không thể đối địch chính diện với hắn.
- Tại sao hắn cường đại như thế?
Tô Mộ nghi hoặc, loại lực lượng này chỉ càn một mình hắn cũng đủ chinh phục vũ trụ đấy.
- Thần lực bị quá nhiều khế ước giả trong các vũ trụ ảnh hưởng. Hắn vượt qua vũ trụ công kích không thể kéo dài quá lâu, hơn nữa bị hạn chế còn nhiều hơn chúng ta tưởng tượng nhiều.
Tô Kính nói tới đây liền hỏi:
- Vậy cũng không thể trêu vào, không dễ trốn.
- Ta hiểu, chủ thần lần này vì phân thân mới tự mình ra tay, chúng ta xem như đối đầu. Hắn trả giá cũng không nhỏ, nhưng phân thân kia hấp thu bổn nguyên tiểu thế giới đều bị ta kiếm về và luyện thành xá lợi.