Nắm lấy cờ Bạch Hổ, nắm lấy thần binh khôi lỗi kia, mình có thể từ từ lục soát, đi về phía Phong Thần Ấn này.
Tưởng nguyên soái bỏ lại nửa đoạn Âm Dương Côn. Suy tư một chút, hắn lấy từ bên hông ra một mảnh giấy trắng như tuyết. Sau khi cắn đứt ngón tay, ở phía trên hắn viết một thần văn. Sau đó hắn nhét tờ giấy trắng này nhét vào trong một hồ lô, lắc một cái. Từ trong hồ lô hắn lại đổ ra một thanh trọng kích song thủ.
Trọng kích song thủ là binh khí phi thường hiếm thấy. Loại vũ khí kích này mặc dù là binh khí nặng, nhưng cũng tương đối chú trọng kỹ xảo. Loại phân lượng của trọng kích son thủ này đã vượt qua các loại vũ khí chiến chùy, uy lực chém xuống không gì sánh kịp, chỉ là biến hóa quá mức đơn giản.
Tiêu chuẩn chùy kích bình thường, trọng lượng còn chưa tới một trăm cân. Trọng kích song thủ này ít nhất là vượt quá trọng lượng tám trăm cân. Sử dụng thần văn hấp dẫn kim tinh khí, trong nháy mắt chế luyện ra trọng kích song thủ này, phân lượng đã vượt qua một nghìn cân.
Người bình thường ngay cả giơ lên cũng giơ lên không được. Nhưng hai tay Tưởng nguyên soái nắm gậy trường kích, vung lên một chút, nơi Nguyệt Nha cong cong cắt qua, không khí nổ mạnh, chấn động tới mức râu của Tưởng nguyên soái tung bay.
Trăm vạn âm binh đã tính là cái gì? Thật ra ở trong tay Vũ Thánh, trăm vạn âm binh này mới có thể đáng sợ. Chí ít mỗi âm binh có thể phát huy ra thực lực cảnh giới Trúc Cơ. Nhưng những âm binh bây giờ căn bản là dựa vào bản năng tác chiến. Mình triển khai Thiên Địa Luân, ở không gian này gần như là vô địch.
Phiền phức duy nhất là trong cơ thể hình như có thêm một vài thứ không nên có.
Tưởng nguyên soái suy nghĩ một chút, lần này có khả năng là đối diện với sự sống chết. Sau khi đối phó với cờ Bạch Hổ, còn phải đối mặt với lửa giận của hoàng đế bệ hạ. Sau khi ra mình ngoài, sợ là trăm vạn đại quân đã hao tổn hơn phân nửa.
Sau khi nắm lấy thần binh khôi lỗi này, mình sẽ trốn thật xa.
Di tích Vũ Thánh, còn phải đi xem thử, nơi nào nối liền không gian hai bên, sẽ rất có triển vọng. Hơn nữa lối vào di tích Vũ Thánh cách nơi này tương đối xa xôi. Ở một phía khác của Vũ Thánh Đảo. Đối phương phải tiếp tục chiến đấu với đế quốc Thiên Thần, cũng không có thời gian đi quản chuyện của mình. Chờ sau khi mình từ di tích Vũ Thánh đi ra, đã ngưng kết Bạch Hổ Nguyên Thai. Khi đó, hắc, cho dù là hoàng tộc đế quốc Thiên Thần, cũng không có bất kỳ biện pháp nào làm gì được mình.
Tưởng nguyên soái cắn răng lấy ra một viên đan hoàn màu vàng, hai mắt tập trung nhìn. Trên đan hoàn, thần văn hiện lên, biến đổi không ngừng hết lần này tới lần khác. Trong hai mắt Tưởng nguyên soái, tinh khí bắn ra ngoài, ở trên đan hoàn nhiều lần xem xét, lưu lại một đường vết tích rõ ràng. Cuối cùng thần văn trên đan hoàn này bị tập trung, không biến đổi nữa. Tưởng nguyên soái mở miệng bỏ đan hoàn vào, nuốt xuống bên trong cổ họng.
Một hơi thở này, nhất thời đóng chặt. Trên người của hắn, cũng bắt đầu đánh mất khí tức của người sống. Thậm chí trái tim cũng không còn đập lên nữa. Máu không lại chảy xuôi.
Máu chó của Khuyển Thập Lang bị trấn áp xuống. Đảo mắt, nó đã bị tìm ra được vị trí ẩn nấp.
Ngón tay Tưởng nguyên soái rạch ra ở bụng một vết thương, đưa tay lấy một giọt máu màu tím đỏ ra, ở đầu ngón tay lưu chuyển không thôi.
Ngón tay của hắn giống như thần binh lợi khí. Nhưng máu của Khuyển Thập Lang chỉ dính lên một hồi, Tưởng nguyên soái cũng cảm giác trên ngón tay tê dại. Trong lòng kinh hãi, đem một giọt máu tươi này vào trong hồ lô của hắn, cất ở bên người.
Mình trong không biết là nguyền rủa gì, còn dẫn phát con xúc xắc vận mệnh này cắn trả. Con xúc xắc vận mệnh bây giờ bị mình vứt bỏ ở dưới đài cao, không thể lại thu hồi nữa. Nếu lại để nó ở trong lòng bàn tay, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Lần này, đám người Vô Niệm không dám an bài chiến trường dưới đất. Ưng Dương Thành hủy diệt, là do dùng một lần đại pháo ngũ hành xảy ra vấn đề. Nếu như những bản chính đại pháo ngũ hành nổ mạnh, thành thị mới cũng khẳng định có lẽ sẽ gặp chuyện.
Từ trên biển điều tới hai khẩu đại pháo ngũ hành, cũng được an bài ở trong hố lớn. Ở giữa hố to là bộ xương khô thần binh khôi lỗi này và cờ Bạch Hổ. Xung quanh bố trí tầng tầng lớp lớp trận pháp, đều là trận pháp giam cầm một chiều. Những trận pháp này sau khi chế tạo thành công, Vô Niệm còn muốn chế luyện lại một lần nữa, bảo đảm sóng dao động nguyên khí của trận pháp là tương đồng. Cho dù chồng chất lại, cũng không cần ảnh hưởng đại pháo ngũ hành công kích. Hắn ngược lại không phải là sợ uy lực suy yếu, mà sợ uy lực bị phóng đại, sẽ không có cách nào khống chế.
Một khi đại pháo ngũ hành công kích không có thể khống chế, người ở trong chỗ này, dưới Kim Đan tứ trọng, đều không chịu nổi uy lực nổ tung.
Tô Kính không dám đến hiện trường trợ trận. Cho dù hắn không bị thương, cũng không thể tới quá gần cường giả Binh Gia này. Ở trong sách chính hắn đã nhìn thấy được quá nhiều cường giả Binh Gia phản kích trước khi chết, so thiên ma giải thể, ngũ uẩn đốt thế Thiên Nhân cái gì đó, đều phải khủng khiếp.
Trong các đệ tử Binh gia, rất nhiều người cùng kẻ địch đồng quy vu tận, khiến người ta nhìn thấy cũng đau trứng.
Trong đó hai loại hung mãnh nhất, một loại chính là Bạch Hổ Diệt Thế. Bạch Hổ Luân chủ động sụp đổ, phóng thích ra lực lượng. Trên cơ bản một châu của đế quốc Đông Tần cũng sẽ bị hủy.
Chỉ có điều mức độ chiến đấu này khẳng định không phải đánh ở trên đại lục, đã ở ngoài cửu thiên, thông thường sẽ không ảnh hưởng đến sinh tồn của người bình thường.
Một loại khác tương đối mất trí, chính là Tu La Kiếp.
Sau khi đệ tử Binh gia tu luyện ra Thiên Địa Luân, có thể chủ động dẫn phát Tu La Kiếp, bản thân hóa thành Tu La huyết chiến, đưa tới trong u minh. Vô số đệ tử Binh gia chết trận truyền tới lực lượng, có thể đạt được trên lý thuyết, lực chiến đấu của một cường giả Binh Gia đỉnh phong gấp khoảng sáu.
Tưởng nguyên soái này khẳng định không có Bạch Hổ Luân, nhưng Tu La Kiếp cũng tương đối đáng sợ. Những binh lính chết trận gần đó, đều sẽ hóa thân Tu La, giết chết tất cả những tứ có sinh cơ.
Nội ngoại đều đang gia tăng bố trí. Thực lực của Tưởng nguyên soái, cờ Bạch Hổ không khống chế được được thời gian bao lâu.