Phúc địa động thiên Đại Thánh sơn không dễ lấy, muốn chiếm nó phải chịu tổn thất khá lớn. Thần Binh đế quốc đồng ý ra sức thì Đông Tần vui vẻ bên mình nhẹ nhàng chút, không chia bình quân cũng chẳng sao.
Dong binh đoàn của Tô Kính đóng giữ ở nơi cách đảo của Khương Cực hơn bốn ngàn dặm. Nơi đây có một quần đảo, quy mô rất nhỏ, không nhiều chỗ thích hợp trú quân.
Diện tích quần đảo không lớn nhưng tạm xây cảng đủ chứa hơn một nửa hạm đội.
Cảng đã xây, lại thêm bến tàu, một số nhà kho trên đảo.
Hơn hai ngàn vạn đại quân lên đảo đương nhiên sẽ không ngồi chờ mọc mốc. Nơi này là biển sâu, chỗ tốt để huấn luyện quân đội. Tám gia tộc lớn và mười hai Đạo Cung đều có kế hoạch huấn luyện tỉ mỉ.
Ba trăm vạn dong binh mỗi ngày huấn luyện không nghỉ, trang bị mới cần lặp đi lặp lại thích ứng, huấn luyện còn phải tìm một số mục tiêu để công kích, các nhà bỏ ra nhiều vốn liếng vì điều này.
Thần Binh đế quốc đồng ý xuất động chủ lực tấn công Đại Thánh sơn cũng vì Đông Tần đế quốc bây giờ phải trả giá tài nguyên lớn phối hợp với họ đề phòng Ma môn. Những tiêu hao này có lẽ sẽ kéo dài vài năm mà không tính vào sổ sách.
Trong kế hoạch tấn công Đại Thánh sơn của Thần Binh đế quốc họ không chỉ xung phong đằng trước, số lượng xuất động quân đội chiếm trên tám mươi phần trăm. Bên Đông Tần không cần đưa ra nhiều quân đội.
Hôm nay có một hạm đội loại nhỏ phụ trách tuần tra, tại nơi cách đại doanh Cơ Vô Song hơn ba ngàn dặm đụng phải mội hạm đội cỡ lớn. Hạm đội cỡ lớn đến từ Ma môn Đại Thánh sơn, hai phe tiếp xúc chưa đến ba phút dong binh đoàn dựa vào tốc độ siêu nhanh thoát khỏi đối phương công kích, rút về.
Trên bầu trời, chiến hạm phụ trách trinh sát từ xa đã dò rõ tình hình kẻ địch.
Hạm đội Ma môn này không phải chủ lực, chỉ có sáu mươi mấy chiến thuyền, chưa đủ bảy mươi chiếc. Trong đó mười hai chiến hạm cỡ lớn giống Phi Xà Hạm ngày xưa, nhẹ nhàng chở bốn, năm vạn binh sĩ.
Chiến hạm khác đều là thuyền cứng pháo bự, có cường giả tọa trấn. Bên dong binh đoàn chỉ có sáu hạm đội điều tra, không cách nào đối kháng.
Cơ Vô Song liền phái một hạm đội chiến đấu nghênh đón. Hạm đội loại nhỏ điều tra xung quanh cùng áp sát hướng hạm đội chiến đấu, tránh cho bị kẻ địch tằm ăn. Sáu mươi mấy chiến hạm dễ dàng công kích hạm đội điều tra.
Cơ Vô Song chưa quên truyền tình báo cho Khương Cực.
Bên Khương Cực truyền tình báo lại, hạm đội điều tra ở các nơi đều có tung tích kẻ địch. Hiện giờ tính sơ Ma môn ít nhất xuất động gần ngàn vạn đại quân tấn công từ trên biển.
Chất lượng quân đội địch khá cao, phỏng chừng đây chỉ là đợt thứ nhất, Ma môn sẽ đưa ra nhiều người hơn nữa. Có một hạm đội từng đụng độ nhau, bắt một ít tù binh.
Tù binh của địch đến từ vị diện khác, Ma môn đang triệu tập lực lượng thế giới khác tổ kiến quân đội.
Rắc rối rồi, nguồn mộ lính của Ma môn thế là không thành vấn đề, tiềm lực chiến đấu phóng lớn, không ai biết điểm giới hạn nằm ở đâu.
Khương Cực ra lệnh dong binh đoàn giữ vững chiến tuyến. Bên cánh dong binh đoàn là hạm đội đến từ Kỳ Lân Đạo Cung, họ sẽ không chi viện cho dong binh đoàn. Trước khi hạm đội của Kỳ Lân Đạo Cung tan tác dong binh đoàn không được rút lui.
Nếu hạm đội của Kỳ Lân Đạo Cung tan tác thì dong binh đoàn không cần chi viện.
Cơ Vô Song chuyển mệnh lệnh này cho Tô Kính biết, hắn dặn dò gã phối hợp mệnh lệnh. Binh lực bên Tô Kính khá hùng hậu, nếu chọn chiến thuật tìm lỗ hổng đột phá chắc chắn Ma môn sẽ không chọn dong binh đoàn.
Phòng tuyến của dong binh đoàn là tận cùng phía đông nguyên phòng tuyến. Ở phòng tuyến tận cùng phía tây, hạm đội của u Minh Đạo Cung cũng nhận mệnh lệnh tương tự.
Hai cánh này không là lỗ hổng đột phá tốt nhất nhưng nếu bị kẻ địch xông qua là Ma môn sẽ hình thành thế giáp công. Nếu Ma môn đột phá ngay giữa, phòng tuyến giữa hơi lùi ra sau, hai cánh kẹp lại là Ma môn sẽ bị bao vây.
Cơ Vô Song nghe mệnh lệnh này bất đắc dĩ dẫn dắt chủ lực trực tiếp xông ra ngoài. Hạm đội của Cơ Vô Song hành động, hạm đội của ba Chân Tiên cũng xuất phát, để lại đảo cho Phương Tỉnh canh giữ.
Chiến hạm chủ lực của Cơ Vô Song khác với ba Chân Tiên. Chiến hạm của Cơ Vô Song đến từ Liệt Dương Thần Hoàng Hạm của Lục Đạo Chân Quân, Ám Dạ Song Long kỳ hạm sẽ không được cho ra, đó là trang bị kỳ hạm của Lục Đạo Chân Quân, cho bao nhiêu tiền cũng không bán, không cho phép nhà khác sử dụng.
Liệt Dương Thần Hoàng Hạm đã quá đủ, phe địch không phải chủ lực, ước chừng là hạm đội tiên phong. Liệt Dương Thần Hoàng Hạm của Cơ Vô Song dẫn đầu đám hạm đội ngay mặt va chạm với địch.
Trong biển cả Liệt Dương Thần Hoàng Hạm bỗng thò ra nanh vuốt, thân hạm bốc lửa làm nước biển xung quanh bốc hơi. Hơi nước đen nhánh lan tỏa, Liệt Dương Thần Hoàng Hạm tăng tốc đụng vào chiến hạm địch xa mấy chục dặm.
Chiến hạm xung quanh phát ra ánh sáng chói lòa bắn vào ngay chính giữa Liệt Dương Thần Hoàng Hạm. Lửa trên Liệt Dương Thần Hoàng Hạm khuếch tán ra ngoài, mấy chục trượng xung quanh đều là lửa đốt. Liệt Dương Thần Hoàng Hạm của Cơ Vô Song tiếp tục phản kích, nhảy một cái va vào chiến hạm khác.
Hai chiến hạm liên tục bị đụng nát nửa khúc đầu, ánh mắt Cơ Vô Song lạnh lùng nhìn quanh tìm kỳ hạm địch.
Quả nhiên chỉ là hạm đội tiên phong, những chiến hạm cỡ lớn này chỉ có phòng ngự xuất sắc, Liệt Dương Thần Hoàng Hạm có đâm vào cũng không được hiệu quả tốt. Hạm đội, chiến hạm hộ tống thì bình thường, Liệt Dương Thần Hoàng Hạm đủ nghiền áp.
Nhưng chiến đấu kiểu này không có lợi cho phe mình, chẳng những lộ thuộc tính của Liệt Dương Thần Hoàng Hạm còn làm các dong binh mất cơ hội thực chiến.
Cơ Vô Song đã tìm ra sơ hở trong trận pháp hạm đội địch:
- Ở chỗ đó!
Một chiến hạm loại nhỏ chiều dài chưa đến trăm trượng là kỳ hạm quân địch.
Chiến hạm đó đen thui, sàn tàu không có kẻ địch nhưng chất một ngọn núi kỳ lạ.
Trên núi có cây bằng sắt đen thui, một tiên nhân mặc áo trắng đứng trên núi giả nhìn Cơ Vô Song.
Thiên Tiên?
Cơ Vô Song thầm lấy làm lạ, mặc dù gã đã áp chế lực lượng nhưng nhìn sao cũng là Chân Tiên, vậy mà Thiên Tiên đó không trốn? Phải rồi, trận pháp của Ma môn có thể khiến Giả Thiên Tiên có sức chiến đấu không khác gì Chân Tiên.
Thiên Tiên đó không rời khỏi chiến hạm là không sợ Cơ Vô Song.