Bởi vì ở bên trong thành thị kia lại có hai vạn người của minh quân trú đóng.
Trong thời gian mấy ngày cửu đại gia tộc và mười hai đạo cung đều cho Tô Kính câu trả lời rõ ràng. Không có ai, nguyện ý tới chi viện cho Tô Kính.
Chuyện này cũng làm cho Tô Kính có chút ngoài ý muốn, nhưng mà các Tín Sứ tới thông báo lại khiến cho hắn hiểu được đã có chuyện gì xảy ra.
Đế quốc viễn chinh, trong rất nhiều các thế lực đã có một chút quy tắc, tỷ như sẽ không vì lực lượng khác mà trực tiếp cung cấp viện trợ quân sự. Trừ phi là ký kết minh ước vĩnh cửu, tiếp nhận Thiên Đạo Pháp Tắc quản chế. Như vậy sẽ phải chịu nghĩa vụ đã ký kết, nếu không làm theo, nhất định sẽ bị trừng phạt.
Mà các thế lực, ai cũng không muốn đánh vỡ cục diện như bây giờ, trừ phi là liên kết. Cho nên mỗi người đều giữ lực lượng của mình, tiếp tục viễn chinh theo đường ban đầu mà thôi.
Nhưng mà mỗi một nhà cũng đặc biệt phái ra Tín Sứ tới chỗ Tô Kính. Ngay cả Lý gia Định Châu cũng không phải là ngoại lệ.
Ý tứ của Lý gia chính là muốn mua một nhóm trang bị của Tô Kính, dùng nửa giá. Sau đó sẽ cung cấp cho Tô Kính một nhóm bùa chú. Những bùa chú này ít nhất cũng đều là mộc phù, là loại hình có khuynh hướng chiến trận sát phạt. Hơn nữa những loại bùa chú này có thể sử dụng lại, thậm chí còn có thể khảm nạm ở trong trận pháp, dùng trận pháp để đánh ra. Khi đó chỉ sợ một luyện khí sĩ cấp thấp nhất thì cũng có thể đánh ra được lực công kích tương đương với cường giả Kim Đan.
Chuyện này ở trong chiến đấu giữa các cá nhân với nhau không có chút ý nghĩa nào, sẽ bị địch nhân nhẹ nhàng tránh thoát. Thế nhưng nếu như ở trên chiến trường mà nói, ngươi căn bản sẽ không có địa phương để xê xịch, cho nên lực sát thương của loại bùa chú này sẽ thể hiện ra được.
Cái giá mà Lý gia chào bán cũng không có gì là kỳ quái, Tô Kính hơi tính toán một phen thì đã phát hiện ra. Loại giao dịch này, coi như Lý gia chịu một chút thiệt thòi nhỏ. Bởi vì trang bị của hắn đều được định giá rất là cao, sau khi trừ đi nửa giá hắn vẫn còn có lợi nhuận.
Mà thứ mà Lý gia bán cho mình, chính là giá tiền một nửa mà bình thường bọn họ xuất thủ luyện chế. Cho nên cũng tương đương với giá vốn.
Lý gia cónhu cầu cấp bách về trang bị của Tô Kính, sau đó còn muốn tiến hành phỏng chế một phen. Loại phỏng chế này là chuyện khó mà tránh khỏi, nhưng mà bên Đông Tần đế quốc lại có một quy định bất thành văn, đó là độ tương tự không thể vượt qua tỷ lệ nhất định, người phỏng chế cũng không thể quá đáng. Nếu muốn phỏng chế thứ của người khác, ít nhất phải đặt hàng lượng lớn thì mới được.
Trên thực tế những quy định này đều là cửu đại gia tộc nhằm vào tiểu gia tộc và môn phái nhỏ mà ra. Quy định như thế có thể hạn chế gia tộc và môn phái nhỏ phát triển mạnh mẽ. Đối với cửu đại gia tộc mà nói, bọn họ có vô số tư nguyên, có thể bắt chước tham khảo lẫn nhau, là các thế lực được truyền thừa hơn ngàn năm.
Người có thái độ tốt nhất, đương nhiên là Tô gia, vcura Tô gia tới Phạm thành, trực tiếp đưa cho Tô Kính một cái trang bị không gian. Ở bên trong là vật liệu mà hiện tại Tô Kính tương đối cần, tất cả đều là đan dược.
Thịnh tình của Tô gia Tô Kính không thể không lĩnh, Tô Mộ lại còn là trưởng lão a. Cho nên hắn mới len lén để cho vị sứ giả này dẫn theo một đạo binh địa ngục trở về, hỏi Tô gia một chút xem bọn họ có muốn đặt hàng thứ này một chút hay không.
Không biết bên Tàng Kiếm đạo cung có chuyện gì, mà sau khi sai sứ giả tới cũng chỉ để lại một nhóm kiếm nang, cũng không có tỏ vẻ gì khác.
Thái độ của Chu gia cũng rất khá, bọn họ trực tiếp lợi dụng tất cả trang bị không gian có thể vận dụng của bản thân. Đưa tới cho Tô Kính một lượng lớn xương cốt động vật biển, số lượng rất là khổng lồ. Ngay cả Tô Kính cũng không có năng lực đem toàn bộ xương cốt chuyển thành phù tiễn được.
Đừng nói là toàn bộ, Tô Kính phỏng đoán, những biển xương cốt động vật này, coi như minh quân hắn liên tục chiến đấu một năm, mỗi ngày chiến đấu không ngừng thì cũng không thể nào tiêu hao hết được.
Sứ giả của Khổng Tước Đạo cung cũng cho Tô Kính một chút kinh hỉ, Khổng Tước Đạo cung đưa tới bản vẽ của Ngũ Sắc thần quang, có thể phục chế ở bên trên Thạch đạn. Mặc dù là đạo thuật cấp thấp, thế nhưng cũng đủ để khiến cho uy lực công kích của máy ném đá Thụ Yêu sẽ tăng lên gấp mười lần.
Thạch đạn như vậy, ở trong một trăm viên Thạch đạn bình thường có giấu một viên là được. Chuyện này sẽ làm cho phí tổn cho phòng ngự của địch nhân sẽ tăng lên gấp mười lần.
Những gia tộc còn lại, Nguyên gia cung cấp một nhóm vũ khí, cũng đều là phôi thô. Tô Kính có thể tự mình luyện chế thành thì lại càng tốt. Bản thân những phô thô này cũng là thứ có giá trị không rẻ, mà Nguyên gia lại vốn am hiểu nhất là luyện chế vũ khí.
Lần này người có chút ngoài ý muốn chính là Chu gia. Lần này Chu gia, để cho sứ giả đưa tới một món Băng Lôi pháo. Đây là thứ đồ chơi mà Chu gia am hiểu luyện chế, tác dụng của nó trên chiến trường so sánh với Tử Mẫu Ly hồn pháo còn lớn hơn rất nhiều. Mặc dù phí tổn rất cao, thế nhưng cơ hồ lại là thứ không cần duy trì, tuổi thọ sử dụng cũng đủ dài. Nếu như không chiến đấu mà nói, vốn cũng không có một chút tiêu hao nào.
Ý tứ của Chu gia là ta không thể cho ngươi bản vẽ, cho nên ngươi chỉ có thể phỏng chế mà thôi.
Không có một nhà nào là không để ý tới minh quân của Tô Kính, trừ Lý gia hơi hẹp hòi ra. Những thế lực khác cũng không có nhắc tới chuyện báo đáp. Tô Kính cũng có chút nhức đầu, bởi vì loại chuyện nhân tình này là mình muốn. Nếu như báo đáp, như vậy hắn sẽ phải chịu thua lỗ.
Cho nên Tô Kính vô cùng vô sỉ, lập tức tuyên bố ra một việc, trên Địa Ngục tam đảo, miễn thuế tiền cho cho tất cả thế lực ba năm.
Thoạt nhìn Tô Kính lỗ, thế nhưng trên thực tế, những số tiền thuê này, coi như không có chuyện trước mắt thì thứ tới tay Tô Kính cũng chỉ là Kim Ngân lưu thông trong tay người bình thường mà thôi, cũng không phải là vật liệu đạo môn gì cả.