Mộ Ngân Mâu và Đường Hà rơi vào trầm tư. Suy nghĩ của Tô Kính tương đối nhảy vọt, nhưng tính lô gich trong đó, không có cách nào cãi lại.
Quay đầu lại đi đánh hạ di tích Vũ Thánh, khiến cho người của Tiên Cảnh tới tấn công. Điểm tấn công duy nhất, chính là thành thị bỏ hoang đầy pháo đài trên tường của tòa thành kia.
Tòa thành thị nào, nếu có đại quân đóng quan, thật sự phòng thủ kiên cố. Bởi vì trong tay Tô Kính, có số lượng lớn ma tinh pháo. Bốn người ở chung vào một chỗ, có thể điều động bốn khẩu đại pháo ngũ hành đi ra, sẽ không ảnh hưởng tới tình hình cuộc chiến.trên Vũ Thánh Đảo
Chiếm thành thị, chờ kẻ địch qua tấn công, lấy ưu thế sân nhà tới chúa tể cuộc chiến tranh.
Đây là ý nghĩ của đệ tử Binh gia. Chỉ có ở thời điểm bất đắc dĩ, mới có thể dùng binh đi chiêu hiểm. Thủ đoạn của Tô Kính có khả năng lén lút, ý nghĩ lại là đường đường chính chính.
- Ngươi thật sự là thiên tài.
Mộ Ngân Mâu tán thưởng, trong lòng có chút nhụt chí. Suy nghĩ của Tô Kính, mình không học được. Bởi vì rất lâu, suy nghĩ của Tô Kính thoạt nhìn chỉ là ở trên chiến trường. Nhưng trên thực tế, lại là hiểu biết của Tô Kính đối với toàn thế giới.
Thế giới quan và phương thức tư duy của hai bên đều có sự chênh lệch rất lớn, quyết định Mộ Ngân Mâu không có thể trở thành một người Tô Kính khác.
Cũng bởi vậy nàng thở phào nhẹ nhõm. Học không được, vậy không cần học nữa. Mình cũng có thể nắm giữ phương thức chỉ huy đặc biệt. Nhìn Đường Hà sẽ biết, năng lực chỉ huy của Đường Hà, cũng không giống như Tô Kính, nhưng cũng theo đuổi là tinh binh cường tướng. Chỉ cần thủ hạ đủ cường đại, dựa theo tiêu chuẩn huấn luyện của đế quốc đối với đội quân, đều có thể thu hoạch vô số thắng lợi.
- Được rồi, những vô vọng đạo binh này tạm thời lên chiến hạm di chuyển trên không trung trước, bay đến phía trên lại nói sau.
Ban đầu Đường Hà chuẩn bị tổn thất năm trăm đạo binh, giúp đỡ Tô Kính xác lập ưu thế ở thế giới này. Hiện tại Tô Kính có kế hoạch khác, tổn thất sẽ nhỏ đi. Hắn đương nhiên sẽ không từ chối.
Tô Kính gật đầu, an bài đạo binh lên trên chiến hạm di chuyển trên không trung. Những nữ quan ác ma của mình, đều có thể nhanh chóng bay đi. Đó không phải là sử dụng đạo thuật. Bản thân các nàng lại có cánh.
Tô Kính lại thả ra bốn trăm khôi lỗi, nói:
- Mỗi người chỉ huy một trăm, không thành vấn đề chứ?
Đám người Đường Hà đều là Kim Đan, lực lượng thần thức mạnh mẽ hơn Tô Kính, tất nhiên gật đầu đáp ứng. Bốn trăm khôi lỗi, cũng chính là sử dụng để trợ giúp chiến đấu. Chân chính giết địch, còn phải dựa vào bản thân bọn họ.
Số khôi lỗi còn lại đều tự động an bài ở trong pháo đài, điều khiển cung nỏ, hoặc là Tử Mẫu Ly Hồn Pháo. Chiến hạm bay trở về, năm trăm vô vọng đạo binh sẽ trực tiếp tiến thành thị bỏ hoang. Trong thành thị này không nửa âm binh., cũng không biết vì sao đội quân trong Tiên Cảnh không chiếm thành thị này.
Cái này tiện nghi cho Tô Kính, tiết kiệm được rất nhiều phiền phức.
Phi Xà Hạm của Tô Kính lại ở trên biển rộng bên ngoài di tích Vũ Thánh, khoảng cách không xa. Bất cứ lúc nào hắn có thể triệu tập đại quân tiến đến. Hiện tại lối vào của di tích Vũ Thánh càng thêm ổn định.
Bên trong Phi Xà Hạm chở theo hơn bốn vạn người. Nhân thủ bảo vệ thành thị này vẫn chưa đủ. Nhưng Tô Kính vẫn có thần binh khôi lỗi có thể dung tới, pháo đài cùng loại ở các nơi, hoàn toàn không cần người để thao túng. Một Luyện Khí Sĩ đủ để khống chế hơn mười tòa pháo đài.
Sau khi số vũ khí được lắp đặt xong, Tô Kính có thể dần dần tăng cường binh sĩ, liều chết trấn thủ ở nơi đây.
Đội quân Tiên Cảnh dần dần tới gần, chỉ cách pháo đài của Tô Kính có hơn một trăm dặm. Đối phương xua đuổi thụ yêu, bổ sung rất nhiều cây lớn trên dải đất trống. Tốc độ rừng rậm mở rộng, khiến người ta nhìn thấy phải giật mình.
Ở trong rừng rậm, những chiến sĩ và cung tiễn thủ giống như cá từ trên lục địa trở lại trong nước.
Tô Kính cũng không sử dụng đại pháo ngũ hành. Những khẩu đại pháo ngũ hành phía trên kia, sau khi dùng qua, nửa canh giờ vẫn không có cách nào phát động. Những khẩu đại pháo ngũ hành này lại phải sử dụng tiết kiệm. Hắn dứt khoát lệnh cho các nữ quan ác ma cũng không nhất định phải tập trung chiến đấu. Bốn người mang theo bốn trăm khôi lỗi, thiết lập trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Tay Tô Kính cầm Nghịch Lân Mâu, đứng ở phía trước các pháo đài. Dưới thân hắn lại cưỡi một khôi lỗi có hình dáng của long mã.
Hắn chế luyện những khôi lỗi này, ánh mắt linh động, nắm giữ máu thịt, hít thở, thậm chí còn đổ được mồ hôi. Đại chiến gần đến. Đám người Đường Hà cũng không có tâm tư hỏi thăm.
Giống như Tô Kính muốn mua Thần Đan của hắn Đối với Đường Hà mà nói, loại khôi lỗi này cũng có quyến rũ rất lớn. Nhưng nghĩ đến quân đội của Tô Kính đều không có được phân phối loại khôi lỗi này, hiển nhiên giá trị chế tạo chưa chắc đã thấp hơn so với Thần Đan là bao nhiêu.
Chiến xa bị yêu cầu quay trở về. Trong lúc bổ sung pháo đài, cũng cố định nỏ tháp. Vô vọng đạo binh đều bỏ chạy. Tác dụng của chiến xa nhỏ đi rất nhiều.
Bốn người đều không có khẩn trương, chỉ là có thoáng hưng phấn. Kẻ địch ở phía trước, ở vị trí cách nơi này năm dặm, lại không có xua đuổi thụ yêu. Hình như bọn họ cảm giác được tuyệt địa trận pháp. Những thụ yêu đó không chịu tiến về phía trước.
Cho dù bọn họ bị nhổ xong trồng qua, hoàn cảnh trong lòng đất đã cắt đứt sức sống, sẽ khiến bọn họ nhanh chóng héo rũ.
Một loạt mũi tên Địa Long gào thét bay ra. Đó là loại mũi tên Địa Long phiên bản đơn giản nhất, thành phẩn vốn đã không khác biệt so với nỏ lớn liên hoàn, uy lực cũng tương tự, nhưng tầm bắn lại xa hơn rất nhiều. Dưới sự so sánh, chỉ là trên phương diện tốc độ không bằng nỏ lớn liên hoàn.
Hơn một trăm mũi tên Địa Long bay sát mặt đất. Thời điểm mắt thấy sẽ giết chết binh sĩ hàng thứ nhất trong quân địch, trên mặt đất bỗng nhiên hiện ra một tường đất.
Phụt phụt.