Bởi vì làm như thế chẳng khác gì biến thành mặt trời chói mắt trong mắt đám khế ước giả, có tọa độ rõ ràng.
Tình báo nguyên khí chấn động chuẩn xác phục chế ra không gian biến hóa của khế ước giả tiến vào thần quốc, đám người Tô Kính có thể suy diễn ra truyền tống trận.
Chuyện còn lại gọi Thần Lâm đi làm. Thần Lâm sẽ thông qua truyền tống trận này phán đoán cảnh giới cao nhất.
Tất cả số liệu đều có thể tính toán. đám người Tô Kính lúc này nghiên cứu hình ảnh đám khế ước giả chém giết nhau.
Tiểu đội khế ước giả tám người toàn diệt mười hai người kia. Hình ảnh kéo dài nửa giờ, bởi vì song phương giao chiến quá kịch liệt cho nên con nhện trong bụi cỏ bị hủy diệt.
Tiểu đội tám người có một trọng giáp chiến sĩ, ba pháp hệ, một cung tiễn thủ, hai mục sư, còn có chiến sĩ súng đạn.
Tám khế ước giả, trọng giáp chiến sĩ công kích phía trước, gần như bỏ qua tất cả công kích của đối phương, dựa vào trọng giáp tỏa ra hào quang tạo thành hộ thuẫn tách địch nhân ra.
Một chức nghiệp giả pháp lập tức dùng ma pháp khống chế hai khế ước giả lạc đàn, chiến sĩ súng đạn bắn ra mấy trăm viên đạn tiêu diệt hai tên kia.
Hai chức nghiệp giả pháp hệ phóng thích đại lượng hỏa cầu và băng tiễn áp chế địch nhân còn lại.
Cung tiễn thủ không có bắn tên, tất cả mọi người có thể đoán được thực lực của cung tiễn thủ gần với đại tiễn sư.
Hai mục sư có một không động, một người khác phóng thích thần thuật giống như gia tăng các loại chân khí hoặc là có thể gọi là pháp lực.
Đối phương bị đánh lén, đã chết hai người đầu tiên, lập tức triển khai phản kích. Chiến sĩ trọng giáp cuốn lấy bốn người. Sau để chiến đấu càng kịch liệt, ba pháp sư trọng thương hai địch nhân, nếu không phải mục sư tiếp lực chắc chắn sẽ chết.
Cung tiễn thủ bắn mũi tên đầu tiên, trực tiếp bắn chết chỉ huy đối thủ, đây là chiến đấu kéo dài hai mươi sáu phút. Hắn mới công kích lần đầu tiên.
Chỉ một kích triệt để đánh tan địch nhân. Sau khi mất đi người chỉ huy, đối phương chỉ kiên trì năm phút và bị hủy diệt.
Trong quá trình này song phương xuất ra trang bị hơn một trăm. Quyển trục, phù văn, dược tề và các năng lực kỳ quái tầng tầng lớp lớp, Tô Kính nhìn thấy kỹ năng chỉ có pháp thần mới có thể sử dụng xuất hiện trên người một khế ước giả, thân ảnh của hắn biến mất và xuất hiện tại nơi khác.
Dựa vào loại năng lực này, khế ước giả pháp hệ từ đầu tới không bị tổn thương qua.
Song phương còn phóng xuất lực lượng cùng loại với lĩnh vực, có ít nhất năm khế ước giả phóng đại chiêu trước khi chết, gần như nghịch chuyển thế cục.
Tin tức rất lớn, đối với cường giả Kim Đan mà nói không xem vào đâu. Đám người Tô Kính dốc sức liều mạng phân tích, hai chi khế ước giả này có thể triệu hoán sinh vật cường đại, không có triệu hoán binh sĩ.
Mà đối mặt thành Thập Diệp, đối phương triệu hồi ra số lượng binh sĩ khủng bố.
Tiểu đội triệu hoán binh sĩ triệu hoán số lượng quá ít. Đám người Tô Kính không hiểu. Trọng Nguyên nói:
- Những binh lính kia không dễ dàng chỉ huy, dường như là lính đánh thuê.
Tô Kính tỉnh ngộ, không phải lính đánh thuê, mà là tồn tại giống đạo binh, có lẽ là người nhân bản cũng không chừng. Tô Kính lập tức liên hệ luyện khí sĩ thành Thập Diệp. Muốn hắn đi thăm dò thi thể trên chiến trường.
Đại đa số thi thể đều bị đốt cháy, cũng có chút ít bị chôn. Ví dụ như gần đó có cái hố to, thi thể bị ném vào trong đó.
Trang bị của đám binh sĩ không tốt lắm, ít nhất binh sĩ thần quốc không có hứng thú thu về.
Đại đa số là giáp da, áo giáp kim loại chất lượng cũng không có gì đặc biệt, toàn bộ nhờ vào phù văn gia trì. Một khi bị hủy diệt, phù văn sụp đổ và không có giá trị thu về.
Lôi Tư Lâm chướng mắt những vật này, tất cả đồ vật trên thi thể không có ý nghĩa với hắn. Thần quốc cũng không thiếu khuyết tài phú, không thiếu khuyết khoáng sản, thu về những vật này chiết suất sẽ có thành phẩm cao hơn nhiều.
Tin tức truyền về, tâm tình Tô Kính không tốt lắm.
Quả nhiên, những quân đội triệu hoán giống như quân đội cổ đại, dưới mũ giáp là gương mặt giống nhau.
Cho dù không giống nhau hoàn toàn nhưng lại là một khuôn đúc ra.
Lôi Tư Lâm là tên điên, hắn ra ngoài thành chém giết qua trăm vạn, đại đa số chết không toàn thây, mà đám người này là người nhân bản.
Từ đó có ý nghĩa muốn bao nhiêu binh sĩ cũng được.
Người nhân bản có ý vị như thế nào? Đó là quân đội hung hãn không sợ chết.
Chế tạo người nhân bản có thành phẩm cũng không cao, đây là nguyên nhân địa cầu ra sức ngăn cản chuyện này. Một khi có tên điên nào đó chế tạo ra đại lượng quân đội người nhân bản, khi đó chính là tai nạn của nhân loại.
Địa cầu quá yếu ớt, chịu không được giày vò như vậy.
Bồi dưỡng người nhân bản cần dịch dinh dưỡng.
Tuổi thọ của người nhân bản không dài, lên chiến trường không phải vấn đề.
Người nhân bản không phải là người nhưng có trí tuệ tương đối mạnh, còn tốt hơn khôi lỗi.
Một khôi lỗi sau khi được chế tạo ra, sức chiến đấu là cố định, người nhân bản huấn luyện một hai năm sẽ là binh sĩ cường đại.
Huấn luyện binh sĩ cần đối mặt rất nhiều phương diện tâm lý, đại đa số người bình thường sau khi trở thành binh sĩ liền dám giết người hay không là cửa ải khó. Đối với người nhân bản không có việc đó, chỉ cần gia tăng sức chiến đấu đơn thuần là đủ.
Đối mặt Lôi Tư Lâm, người nhân bản không có ý nghĩa, thế nhưng mà Lôi Tư Lâm bị cuốn lấy thì sao? Khi đó sức chiến đấu của người nhân bản thể hiện ra. Hiện tại khế ước giả xâm lấn, nếu mua sắm đầy đủ quân đội người nhân bản, một khi cường giả bị thì cả thần quốc sẽ bị người nhân bản phá hủy.
Tô Kính hồi tưởng, thế giới Thần Châu, riên Đông Tần, mỗi nam tử Đông Tần trưởng thành có thể đánh mười người nhân bản, đây là tố chất quyết định.
Vấn đề là Đông Tần có bao nhiêu nhân khẩu? Tính cả giấu diếm cũng không đủ mười tỷ, người nhân bản muốn bao nhiêu có bao nhiêu.
Tưởng tượng tới đây, tài phú một Tiên Đế có được dùng chế tạo tiên khí thấp nhất có thể chế tạo hơn trăm triệu người nhân bản, kể cả huấn luyện và trang bị.
Tô Kính đọc được trên sách, thời điểm Tiên giới tồn tại có một loại khăn vàng lực sĩ tương đương người nhân bản, chỉ có điều cao cấp hơn, có ý chí tự chủ.