Mục lục
Hồng Liên Bảo Giám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nếu như là ta, chỉ phong tỏa tám cửa, lưu ra một cửa, phái đại quân bao vây.

Tô Kính nói.

Khương Dạ nhất thời hiểu ra, thoạt nhìn bao vây như vậy hùng hổ, nhưng trên thực tế nguyên nhân là đối phương không có biện pháp khống chế quân đội. Nếu như cho lối ra mà nói, mình nhất định sẽ mạo hiểm đột phá ra ngoài. Ở lối ra bố trí đại quân mà nói, bên cạnh mình có năm Kim Đan tầng chín, còn có mấy ngàn quân đội, thoạt nhìn rất cường đại, nhưng cũng chịu không được đại quy mô tinh binh công giết.

Luyện Khí sĩ cao cấp, vĩnh viễn sẽ không quá nhiều. Nhưng mà số lượng binh lính, lại có thể tăng lên tới trăm vạn. Mỗi năm ngàn người một doanh, có thể vì Luyện Khí sĩ cung cấp lực lượng chiến đấu cường đại.

Tỷ như Tô Kính, dẫn dắt ba ngàn Đạo binh, năng lực buông thả đạo thuật, sẽ lật gấp mười lần trở lên. Như vậy thời điểm đối mặt quần công, vốn chỉ cần ba Kim Đan tầng chín là có thể chiến thắng Tô Kính, nhưng có ba ngàn Đạo binh, số lượng mười người trở xuống, trước tiên phải nghĩ làm sao mới sẽ không bị Tô Kính phản kích diệt sát.

Trên thực tế, Luyện Khí sĩ trên Kim Đan tầng bốn, làm sao cũng phải có mấy Đạo binh tùy thân, số lượng bao nhiêu, trừ có liên quan tới lực khống chế của bản thân, còn lại chính là có tiền hay không rồi.

Khương Dạ lập tức biết, đối phương căn bản không có khống chế được Ngọc Kinh Thành, thậm chí chung quanh Ngọc Kinh Thành đều không có bất kỳ lực ảnh hưởng nào. Không thể điều động quân đội mà nói, coi như hai mươi bảy cường giả Kim Đan tầng chín bao vây khu vực săn bắn, đối với mình cũng không có uy hiếp gì.

Bởi vì... chút ít Luyện Khí sĩ này, chẳng qua là chịu trách nhiệm phong ấn đại môn, căn bản không làm được chuyện khác. Đã có đội ngũ ám sát khác tiến vào khu vực săn bắn rồi.

Ở dưới tình huống đối phương đã giao ra hai mươi bảy cường giả Kim Đan tầng chín, người tiến vào khu vực săn bắn, sẽ không quá nhiều.

Đáng tiếc, binh sĩ chịu trách nhiệm thủ môn, hẳn là toàn bộ bị giết chết rồi. Đây là một chút ít người vô tội.

Nhiếp Chính Vương ở phương diện này, so sánh với Tô Kính còn muốn nhân từ. Thiên hạ là của hoàng thất, loại người vô tội này tử thương, đối với Khương Dạ mà nói là chuyện không vui.

Binh lính, hẳn nên chết trận ở trên sa trường, mà không phải là vật hy sinh do nội bộ hục hặc đấu trí.

Tô Kính đối với người này, vẫn không có hảo cảm, chỉ bất quá cảm thấy Khương Dạ như vậy, Tô Kính cũng có chút gật đầu.

Bởi vì Khương Dạ là thuộc về loại có thể câu thông, cũng cực kỳ thông minh, hiểu được hợp tác khi cần thiết.

- Điện hạ, bản đồ của không gian này, ngài có thể cho ta một phần không?

Tô Kính đề nghị.

Khương Dạ tiện tay chế tạo ngọc giản, cho Tô Kính một phần bản đồ. Sau khi Tô Kính xem, cảm thấy Khương thị hoàng tộc còn thật là đại thủ bút, săn thú tràng này, trên thực tế là một bán vị diện. Tiếp cận hình tròn, đường kính chừng tám trăm cây số, cũng chính là một ngàn sáu trăm dặm.

Một ngàn sáu trăm dặm, đối với săn thú mà nói là quá lớn, nhưng đối với Luyện Khí sĩ, quá nhỏ.

Xem bản đồ, khu vực săn bắn này núi rất ít, tập trung ở giữa, bốn phía đều là rừng rậm, thảo nguyên, có chút ít hồ nước, nơi trọng yếu có trận pháp khổng lồ, duy trì bán vị diện này vận chuyển, nếu không mà nói, bán vị diện này cũng không thể có nhiều sinh mạng như vậy, thậm chí sẽ từ từ thoái hóa thành thế giới không có sự sống.

Đối phương cũng không có cố gắng phá hủy bán vị diện để giết chết Nhiếp Chính Vương, bởi vì bán vị diện này, là khảm nạm ở Thần Châu thế giới, không thể phá vỡ. Nếu như cần thiết mà nói, hoàng thất thậm chí có thể trực tiếp dung hợp bán vị diện vào Thần Châu thế giới, cắn nuốt nó.

Cho dù là Tiên Nhân, cũng không có biện pháp thông qua loại thủ đoạn này hại chết Khương Dạ, cho nên Khương Dạ mới dám tới đây.

- Điện hạ, chúng ta có thể trở về rồi.

Tô Kính bỗng nhiên nói.

- Nga?

- Ta đã liên hệ với chiến hạm của ta, đồng thời Tàng Kiếm Đạo Cung cùng Chu Tước Đạo Cung cũng phái người tới, chỉ cần ba cường giả Kim Đan tầng chín phía ngoài bị đuổi đi, chúng ta là có thể đi ra ngoài.

Tô Kính nói.

Trong lòng Nhiếp Chính Vương Khương Dạ cả kinh, mình cũng không liên lạc được phía ngoài, Tô Kính là làm sao làm được?

Chẳng lẽ, hắn cũng có thủ đoạn của Hoàng huynh sao?

Cách làm của Tô Kính thực ra rất đơn giản, hắn cũng không cách nào liên lạc chiến hạm, nhưng có thể liên lạc Thông Thiên Tháp, mệnh lệnh thông qua Thông Thiên Tháp phát cho chiến hạm, chiến hạm lập tức chạy tới.

Hai Đạo Cung vốn chỉ phái Kim Đan tầng bảy tới, đã đầy đủ coi trọng. Hiện tại nhận được tin tức của Tô Kính trên chiến hạm, lập tức tăng thêm hai Kim Đan tầng chín.

Đây là Ngọc Kinh Thành, không phải tổng bộ của Đạo Cung, Kim Đan tầng chín riêng phần mình chỉ có một. Này vẫn là bởi vì lực lượng toàn bộ thế giới tăng lên, mới để cho Đạo Cung cũng có thể có cường giả như vậy trấn giữ ở Ngọc Kinh Thành.

Bất quá Luyện Khí sĩ của Đạo Cung, lực chiến đấu so sánh với những người cưỡng ép tăng lên kia thì cường đại hơn nhiều. Hai Kim Đan tầng chín này, trên thực tế chính là người phụ trách của hai Đạo Cung ở Ngọc Kinh Thành.

Thực lực của bọn họ, đủ để nghiền áp ba gia hỏa cưỡng ép tăng lên cảnh giới kia.

Trên chiến hạm của Tô Kính còn có Thiết Vô Tâm, đủ để chính diện đối kháng một Kim Đan cảnh cường đại nhất. Quan trọng nhất là, Ứng Long hạm là vận binh hạm, lực chiến đấu cũng không xuất sắc, nhưng mang theo mười chiến hạm mô hình nhỏ, tùy thời thả ra, đây cũng là binh khí cường đại có thể công kích từ xa.

Nếu như đối phương còn trang bị quân đội, như vậy mười chiến hạm mô hình nhỏ này có thể đánh tan quân đội, sau đó Luyện Khí sĩ mới có thể thong dong đối phó.

- Ngươi nói là, chiến hạm của ngươi đã ở trên đường?

Nhiếp Chính Vương nhìn Tô Kính, trong lòng cảnh giác lên. Chẳng lẽ là Hoàng huynh cho hắn lực lượng gì?

- Phải, hơn nữa ngươi nhìn, địch nhân cũng sắp tiếp cận, chúng ta không có bao nhiêu thời gian tán gẫu đâu.

Tô Kính chỉ vào thảo nguyên nơi xa, kỵ binh chi chít vọt tới, còn có Luyện Khí sĩ phi hành trong thiên không, cảm giác có chút hưng phấn.

Rời chiến trường không có bao lâu, Tô Kính phát hiện mình có chút lưu luyến cảm giác xung phong liều chết trên chiến trường, hắn thậm chí muốn một mình xông lên chiến đấu. Đây cũng không phải là chuyện một Luyện Khí sĩ nên làm, dù sau khi học tập Binh gia bí pháp, loại chiến đấu này đối với tu hành có chỗ tốt.

- Lôi Trọng, Lôi Hoành, các ngươi đi giải quyết địch nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK