Vang tiếng nổ điếc tai, Ngũ Uẩn Tu La bị ném tới chỗ bàn tay to. Mấy chục cái đầu cùng cắn, tiếng răng rắc dày đặc như mấy trăm máy chụp hình cùng nhấn nút.
Chủ nhân bàn tay to đau đớn hét lên, càng nhiều lửa, đá vụn từ trong hố to phun ra ngoài. Ngũ Uẩn Tu La mặc kệ quái vật gào rú, chớp mắt đã cắn bàn tay to lộ ra xương trắng.
Tô Kính không thấy rõ Ngũ Uẩn Tu La chiến đấu thế nào, hắn kêu Vô Niệm trước tiên lui trở về Phật môn chiến tháp lưu giữ thực lực. Tô Kính sợ Ngũ Uẩn Tu La cùng quái vật kia chiến đấu sẽ liên lụy toàn bộ chiến trường.
Như khẳng định suy nghĩ của Tô Kính, bàn tay to giơ lên trước hất Ngũ Uẩn Tu La ra. Mặt đất tách ra hai bên, không giống hoa cúc nở rộ nữa.
Ngũ Uẩn Tu La bay lên chừng ba thước thì kỳ dị lại rơi xuống. Mấy chục cái đầu phun ra lửa đủ màu vào trong hố to, mỗi cánh tay cầm một binh khí, Tô Kính nghe nhiều tiếng khủng khiếp hơn.
Là tiếng thịt không ngừng bị xé vụn, linh hồn phát ra tiếng hét thê lương. Ngũ Uẩn Tu La công kích giống như là cực hình, không thể tránh né.
Tô Tuyệt không tự mình ra tay, chỉ triệu hoán quái vật đã tàn bạo hú hồn.
Tiếng sấm trên trời càng dày đặc, giọng Tô Tuyệt truyền ra:
- Mọi người đâu, rút về thành!
Thống soái đối diện nữ nhân áo tím còn muốn dây dưa nhưng một tiếng sấm nổ, điện quang lóe lên, đấu khí chỉ kịp bảo vệ chỗ hiểm sau đó thống soái bị tia chớp đánh rớt.
Thống soái không bị tổn thương nội tạng nhưng thân thể tê dại, từ trên cao té xuống đau đớn thịt xương.
Ầm!
Khe nứt dưới đất khuếch trương càng thêm nghiêm trọng. Luyện khí sĩ chỉ huy binh lính rút vào trong thành, quân đội quốc gia Tà Thần lộn xộn không thể ngăn cản.
Bàn tay to nhanh chóng rụt về, chiến tranh dưới đất càng kịch liệt.
Ngũ Uẩn Tu La không phát ra tiếng động gì, chủ nhân bàn tay to thì gầm rống liên hồi, thỉnh thoảng phát ra tiếng hét thảm thiết như linh hồn bị giẫm đạp. Tần suất công kích của Ngũ Uẩn Tu La càng lúc càng nhanh, không chút nào bị đẳng cấp ảnh hưởng. Chủ nhân bàn tay to không cách nào dựa vào lĩnh vực áp chế.
Trên bầu trời, mây đen dày nặng nề đè xuống, mấy to mấy dặm tính ra chỉ tách ra một dúm nhỏ rơi xuống, nhưng khủng bố là Tô Tuyệt mang theo lực lượng lôi điện cùng rơi xuống xuống mặt đất.
Tô Tuyệt muốn một kích giết hết kẻ địch.
Tô Tuyệt không sợ bị thiên đạo phản phệ sao? Giết nhiều sinh linh như thế oán khí ngập trời, hơn nữa y dùng thủ đoạn của luyện khí sĩ chứ không phải quân đội sát phạt, không có lực lượng quân đội chia sẻ hơi thở này.
Như lực lượng nhân quả của Phật môn là thứ đa số luyện khí sĩ không muốn trêu vào, chỉ có nhậm chức trong quân đội, trở thành một quân nhân, dựa vào lực lượng tổng thể triệt tiêu nhân quả.
Cuối cùng thừa nhận là người chỉ huy cao nhất tức là hoàng thất. Hoàng thất không sợ bị phản phệ vì đã có quốc vận gia cố, hễ dính tới chuyện chinh chiến sát phạt, dù là phàm nhân làm hoàng đế cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Trừ phi hoàng triều suy sụp, nếu không hoàng triều cường đại có thể dựa vào chiến tranh nâng cao lực lượng.
Đạo Môn đánh cắp hoàng quyền của Thần Châu vì ham lực lượng quốc vận này, rất có ích cho việc khuếch trương. Nên Đạo Môn mới phát động công kích tiêu diệt hết bách gia, thành lập Đông Tần đế quốc.
Một kích kia Tô Tuyệt chỉ dùng sức cá nhân giết trăm vạn sinh linh.
Tô Tuyệt không phải Phó Thanh Sơn, không tu luyện đạo sát phạt. Đạo sát phạt từ xưa đến nay không vài may mắn có thể thành tiên. Chín gia tộc lớn, mười hai Đạo Cung không ai tu hành đạo sát phạt vì sợ làm lỡ trường sinh.
Thống soái quốc gia Tà Thần mặt xám như tro tàn, một kích của đối phương lực lượng vượt qua hiểu biết của gã, dù là Truyền Kỳ Pháp Sư của hoàng triều phát ra cấm chú cũng không có lực sát thương kinh khủng như thế.
Gã mang đến ma pháp sư, mấy chục người cùng phát ra cấm chú chỉ giết mấy trăm binh lính đối phương. Còn dư quân đội hơn sáu mươi vạn người, hơn bốn mươi vạn nô lệ, vài chục sinh vật triệu hoán. Một kích của đối phương có thể giết sạch hết.
Tô Kính chạy vào trong tháp, nghe Tô Tuyệt nói:
- Sảng khoái quá!
Sau đó hoàn toàn tĩnh lặng, không có chút tiếng động, như thời gian ngừng lại, mọi người không thể làm động tác gì nữa.
Lực lượng của Tô Tuyệt đã ảnh hưởng phạm vị mấy chục dặm, binh sĩ chạy tán loạn cũng nằm trong khống chế của y.
Mây đen từ trên trời giáng xuống đè mạnh xuống đất, phạm vi mây đen bao trùm lôi điện lóe lên, không có sinh linh nào chịu được đả kích như vậy.
Thanh Minh Chân Giải có thể phát ra lực lượng mạnh như vậy sao?
Hư Không Phật Nhãn đã bị hủy hoàn toàn, Vô Niệm mạnh mẽ co rút phạm vi phòng ngự, không dám để Phật môn chiến tháp bị lan đến. Lực lượng công kích kia phát tán ra một chút đã rất đáng sợ, may mắn thứ này không phân biệt được địch ta nhưng nhận được địch ý.
Phật môn chiến tháp không có địch ý, chỉ muốn ủy khúc cầu toàn nên không bị hủy diệt. Lực lượng phát tán cố gắng tránh qua Phật môn chiến tháp.
Mây đen dần tan biến, sấm sét ngừng nổ vang, nhóm Tô Kính đến trước cửa sổ nhìn ra ngoài. Bình nguyên ngoài tường thành Hồ Lô khẩu có cái hố to hơn mười dặm.
Mép hố kéo dài xuống dưới sâu trăm trượng, vị trí trung tâm sâu không thấy đáy, hơn nữa có thể trông thấy ánh lửa ngút trời, dung nham sôi trào.
Trong hố to không thấy vật sống, không có xương cốt, mọi thứ đều thành bột phấn.
Một mảnh tĩnh lặng, mọi người im thin thít, bị một kích hết sức của Tô Tuyệt chấn nhiếp không nói nên lời.
Giọng Tô Tuyệt xuất hiện trong đầu Tô Kính nói một câu rồi biến mất:
- Tô Kính, lần này giết địch ta có điều đột phá, phải về Thanh Minh Phủ bế quan, Phục Ma thành sẽ có người khác chủ trì. Tự giải quyết cho tốt đi.
Tô Kính vội hỏi:
- Tại sao?
Tô Tuyệt nói:
- Chúng ta tu đạo không dùng sát phạt làm chính. Trăm vạn sinh linh bị tàn sát là tội nghiệt vô cùng lớn, nếu không phải bọn chúng triệu hoán ra thứ vô cùng tà ác thì ta không dám làm thế. Giờ phù hợp thiên đạo, ta chẳng những không có tội ngược lại có công. Ngoài ra trong cổ pháp có cách tu luyện chém tam thi. Ta không tu hành nó nhưng trong cuộc chiến đã thu hoạch rất nhiều, không lâu sau hẳn sẽ thăng cấp Kim Đan bát trọng.