Nói như vậy tiên nhân Tiên giới muốn đạt được đạo quả tro tàn, biện pháp tốt nhất chính là vụng trộm tiến vào Phật quốc loại nhỏ, tìm phật đà niết bàn, các đệ tử thành lập linh tháp và thu lấy tro cốt gửi bên trong, từ đó mới có thể luyện ra đạo quả tro tàn.
Thứ này đối với tiên nhân đến nói không phải không tốt, chỉ là khó tìm, lượng cũng không nhiều.
Như là Tô Kính thu hoạch được rất nhiều, từ xưa đến nay không có xuất hiện qua.
Tô Kính thu thập chút như vậy không coi vào đâu nhưng phẩm chất cao nhất. Trong cả Phật quốc, khi Tô Kính viết xuống bốn chữ này thi thể tất cả phật đà đều biến thành đạo quả tro tàn.
Đây là rất nhiều tài liệu, lúc này Tô Kính ý thức được mình phát tài rồi..
- Tô Kính, ngươi ở đâu!
Giọng nói của Tô Mộ vang lên bên tai, Tô Kính đại hỉ, hồi đáp:
- Ta đây!
- Đã biết rõ ngươi không có việc gì.
Tô Mộ nói chuyện vô cùng bình tĩnh. Nàng lại nói:
- Vừa rồi ta vẫn còn bị Phật binh vây công, không biết như thế nào tất cả Phật binh đều hóa thành tro tàn.
Tô Kính kỳ quái nói:
- Ngươi liên hệ với ta thế nào?
Tô Mộ nói:
- Ta mỗi cách một phút đồng hồ sẽ liên hệ với ngươi một lần. Ta cũng không biết làm tiế nào liên hệ.
Tô Kính xấu hổ, trong nội tâm Tô Mộ chỉ có mình, sau khi tách ra, nàng phát hiện liên lạc không được cho nên kiên trì dùng trận pháp liên hệ với mình, thân thể Phật tổ vừa hóa thành tro tàn liền có thể liên lạc được, đây là biện pháp đần, chỉ có đặt một người trong lòng mới có thể làm như vây.
- Liên hệ với là tốt rồi, chờ ta thiết lập tọa độ tại nơi này, tất cả các ngươi đều tới, có lẽ khoảng cách thời không không gần đâu, là địa bàn của Phật tổ đấy.
Sau khi Tô Kính phân phó xong, cúi đầu nhìn lá khô, phát hiện chữ trên lá khô biến mất không còn, chỉ còn lại chữ vạn bằng vàng.
Tô Kính dứt khoát ném lá khô vào trong chúng sinh ấn. Lá khô bị phân giải hóa thành vô số kinh văn, biến mất trong chúng sinh ấn. Phật môn kinh điển cũng bị Tô Kính gom góp hai thành. Đương nhiên hai thành kinh điển này là của cả vũ trụ.
Phật tổ trước mặt cũng rất cường hãn, số lượng điển tịch vượt qua Tô Kính tưởng tượng. Cũng may chúng sinh ấn căn bản không sẽ phải chịu cắn nuốt mọi thứ, thứ này tương đương với ổ cứng di động cực lớn.
Chúng sinh ấn hấp thu là tri thức chứ không phải năng lượng trên lá khô, bản thân lá khô tích lũy năng lượng đều bị Bạch Hổ vương tọa hấp thu đi.
Bạch Hổ vương tọa cũng là vũ khí của thất bảo, mặc kệ Tô Kính luyện thế như thế nào, chỉ cần hấp thu quy tắc không trên Bạch Hổ vương thì Bạch Hổ vương tọa không suy sụp.
Chúng sinh ấn hấp thu lá khô cách đại thành còn rất xa, có thể nghĩ thứ này khó luyện chế cỡ nào.
- Đạo hữu, đa tạ, ta chỉ lấy một vật.
Bên tai Tô Kính lúc này có một giọng nói vang lên, sau đó đài sen của Phật tổ không cánh mà bay.
Dưới đài sen xuất hiện giếng nước.
Tô Kính đờ đẫn, hắn không có cảm giác sợ hãi. Người nọ không biết đã bố trí từ bao nhiêu năm trước, bởi vì không thể làm thân thể Phật tổ sụp đổ nên không thể mang đài sen đi. Cho nên Tiên Đế đang đợi kẻ đến sau xuất hiện làm hư thân thể Phật tổ, đây không phải Tiên Đế hiện tại động thủ, mà là thủ đoạn làm từ sớm, Tô Kính không nhìn ra đấu mối và chỉ có bội phục.
Tuy không mang đài sen đi, giếng nước phía dưới không xuất hiện, dùng lực lượng đám người Tô Kính cũng không thể mang đài sen đi, càng không cách nào dò xét dưới đài sen có miệng giếng.
Đây chính là thời không cổ tỉnh, Tô Kính nghĩ thầm, mất đi đài sen đổi được giếng cổ, hắn cũng không thiệt thòi.
Đài sen này bị Tiên Đế tốn hao vô số số mệnh mới đoạt được, hiển nhiên phi thường trân quý, Tô Kính thật sự không động tâm, không phải của mình sẽ không lấy được.
Về phần đắc tội Phật môn, luyện khí sĩ là không xem xét hậu quả. Thực tế Tô Kính đang ở Thần Châu, Phật môn còn bị thanh lý mất, Tô Kính muốn đi giao hảo với Phật môn cũng khó khăn.
Cho dù là xá lợi cũng chỉ là tiên ngọc cao cấp nhất mà thôi, đạo quả tro tàn là tài liệu quý hiếm, đài sen không thể thay thế. Đổi lại người khác còn lo được lo mất, Tô Kính hiện đang dò xét bốn phía xem có thứ tốt hay không.
Hắn xem chất liệu mỗi đạo tràng nơi này đều là thứ tốt, Tô Kính lại không thu lấy, dù sao nơi này cũng phải dung hợp vào thế giới tiên cảnh.
Dưới thân phật đà cũng có đài sen và bồ đoàn hoàn hảo không tổn hao gì. Đại đa số còn lưu lại chút phật khí. Những phật khí này vô cùng trân quý, so sánh ra còn không bằng giao dịch tiên khí với Bạch Tử Thần.
Bởi vì những Phật khí này muốn luyện thành thứđaám người Tô Kính cần sẽ tiêu hao tài nguyên khổng lồ. Thứ này thời điểm thiếu tài liệu sẽ dùng khi bức thiết.
Còn không bằng hòa tan, trực tiếp chắt lọc tài liệu và tiêu hao ít một chút.
Cả đạo tràng còn sót lại tài phú chính là đạo quả tro tàn, các loại xá lợi, đài sen, bồ đoàn, Phật khí. Tô Kính còn thu được một ít đan dược phật môn nhưng không dám dùng.
Cẩn thận ngẫm lại, thứ này cũng có thể xem như nhiên liệu, giá trị còn dưới tiên ngọc.
Bỗng nhiên Tô Kính nhớ tới thứ này có thể hóa thành thần đan! Cho Đường Hà mới là tốt nhất, phục dụng mới là đồ ngốc, vạn nhất nhiễm nhân quả phật môn sẽ đoạn tuyệt con đường tu tiên.
Đường Hà tư chất rất tốt nhưng thiếu đan dược luyện chế mà thôi. Bạch Tử Thần có tiên đan số lượng rất thưa thớt, Đường Hà cũng không bỏ được luyện chế, đan dược Phật môn không sao cả, dù sao cũng không cần phục dụng, cho hắn lãng phí cũng không sao.
Tô Kính luyện khí tại chỗ, bởi vì có đạo quả tro tàn, trên trang bị áo giáp của ba ngàn long xà đạo binh tăng lên, thân thể phù hợp làm Tô Kính yên tâm sử dụng, có thể sử dụng tranh đấu với cường giả Kim Đan mà không sợ sụp đổ.
Thời điểm Tô Mộ tới, Tô Kính đã luyện chế lại ba ngàn đạo binh, hắn giao đạo quả tro tàn cho Tô Mộ xem, Tô Mộ vui mừng nói:
- Thứ này dùng để viết tiên phù tốt nhất. Mà tiên phù ý nghĩa lớn nhất chính là sử dụng chế tạo hạch tâm tiên binh. Trong tiên binh, khăn vàng lực sĩ lợi hại nhất, dùng quả tro tàn thư viết hạch tâm phù văn sẽ gia tăng sức mạnh rất lớn.