Tô Kính cũng mượn nhờ mũi tên vừa rồi nhìn thấy bên trong là gì.
Đó là một đám nham thạch màu đen phi hành nhanh trong không trung, chung quanh nham thạch có lỗ thủng rậm rạp và phun khí đen ra ngoài. Khí thể màu đen ngưng tụ không tiêu tan bao phủ bên ngoài nham thạch, cũng không cắt đứt liên hệ.
Mây đen cực lớn đáp xuống đất, lúc này binh lĩnh rậm rạp xuất hiện, ở giữa trung tâm là một tế đàn, trên tế đàn có một kẻ mặc trường bào Thần Thuật sư đang đứng.
Tế đàn rất thấp, chung quanh có cả ngàn người vây quanh, đều mặc áo giáp kín mít, trong tay cầm kiếm bản rộng hai tay.
Những chiến sĩ này có khí tức cường đại khác với những binh sĩ chung quanh.
Tô Kính cũng không dám cho chiến hạm phù không dùng kích quang phù văn pháo định vị, như vậy cần chiếu xạ thời gian dài, bản thân chiến hạm phù không không thể di chuyển. Làm như vậy, nhất định sẽ bị địch nhân đánh trúng.
Cẩn thận suy nghĩ, dường như trên tế đàn có bóng di dộng, bóng đen trong lục đạo thần giám đã khôi phục như cũ, nó là chiến sĩ cường tráng, trong hai mắt phun ra hỏa diễm và nhảy ra khỏi tế đàn.
Tế đàn này cũng là triệu hoán trận, tốc độ triệu hoán xem như rất nhanh.
Hai mắt phong hỏa, vũ khí trong tay mơ hồ không rõ, bất kể là vũ khí gì cũng lợi hại hơn đám chêến sĩ cầm đại kiếm trong tay đứng quanh tế đàn nhiều lắm. Tô Kính cảm giác Luyện Khí sĩ Kim Đan nhất trọng đối mặt với chiến sĩ như thế sẽ bị chém giết.
- Tất cả quân đoàn triệt thoái về phía sau, Thiết Vô Dung, Cơ Vô Song, hai người các ngươi chữa thương nhanh cho ta, Ưng Dương, Khuyển Thập Lang đi theo ta, không cần rời đi. Thiết Vô Hồn, ngươi bảo hộ Vu sư.
- Ta thì sao?
Long Yên hỏi một câu, nàng trên cơ bản chỉ góp mặt cho vui mà thôi, bởi vì không có mục tiêu gì nàng cảm thấy đáng giá tự mình ra tay. Hiện tại địch nhân lại quá cường đại, Long Yên có trực giác chỉ cần nàng xông lên hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Ngươi dẫn đầu trung quân chờ lệnh.
Tô Kính nói xong nhìn thấy hai người Cơ Vô Song đã tới, hắn thúc dục cự nhân chiến xa lăng không bay lên và bay về phía mây đen. Vũ khí từ xa trừ ngũ hành đại pháo ra đã không thể uy hiếp mây đen. Trừ phi Tô Kính có Nguyệt cung cái kia loại vũ khí, có thể phóng thích kích quang phù văn pháo cường đại nhất mới có thể xé rách mây đen, nhưng Thần Thuật sư của đối phương cũng không có ra tay, nỏ mạnh hết đà cũng sẽ không tạo thành bao nhiêu tổn thương lên nham thạch.
- Thiết Vô Hồn, ta muốn linh hồn Thần Thuật sư đạt được phương pháp luyện chế nham thạch phi hành kia!
Tô Kính cắn răng nói.
Thiết Vô Hồn do dự sau đó gật đầu, biện pháp sưu hồn đã tiếp cận ma đạo, nếu địch nhân là tín đồ Tà Thần thì không sao cả.
Nội tâm Tô Kính kích động, bởi vì loại phi hành nham thạch này có thể ngụy trang thành mây đen, không cách nào bị người ta dò xét bên trong, nếu kết hợp với chiến hạm phù không thì mình sẽ có bộ đội phi hành mới, có thể tiếp cận Tà Thần quốc gia mà không bị phát hiện. Nếu không tùy tiện một cường giả Kim Đan cũng có thể uy hiếp chiến hạm phù không, vũ khí đắt đỏ như thế chỉ có thể bắn trộm từ xa chẳng khác gì đại tài tiểu dụng.
Chỉ cần bắt được phương pháp luyện chế phi hành nham thạch, chính mình có mười phần nắm chắc dung hợp nó với chiến hạm phù không, từ đó hình thành bộ đội mới.
Tô Kính làm việc này đã quên nguy hiểm. Cự nhân chiến xa của hắn trong nháy mắt đã tiếp cận mây đen, một đường xông vào bên trong.
Cự nhân chiến xa nhảy vào trong mây đen, Tô Kính mới nhìn thấy kết cấu của mây đen, mây đen hỗn loạn không chịu nổi, sau khi tiến vào, mới có thể hiểu mỗi một đám mây đều có quy luật dị thường tổ hợp cùng một chỗ, từ đó sinh ra đạo vân kỳ quái.
Bên trong còn hỗn tạp không ít bột phấn kỳ lạ,. Tô Kính đại hỉ, bởi như vậy cho dù không chiếm được bí mật, có mạch suy nghĩ thì hắn cũng có thể cải tạo chiến hạm phù không.
Ít nhất chiến hạm phù không cỡ lớn tuyệt đối có thể lợi dụng chức năng này.
Nhìn thì phức tạp nhưng đối với Luyện Khí sĩ mà nói xếp đặt thiết kế loại vật này tương đối đơn giản. Trước kia mình không ngờ tới, hoàn toàn là vì mạch suy nghĩ không ở hướng này.
Tô Kính vỗ vỗ long xà bát cảnh hũ, bắt đầu hấp thu đám mây màu đen nơi đây. Thứ này không có độc tính, cho dù binh sĩ không đeo mặt nạ bảo hộ thì nhất thời nửa khắc cũng không chết được, dựa theo cách ớ địa cầu thì nơi này dưỡng khí ít, ở lâu bên trong chỉ thiếu dưỡng khí mà thôi.
Bởi vì hỗn tạp bột phấn cho nên không khí nặng hơn bình thường mà thôi, một khi dùng loại khí thể này tổ hợp phong hệ pháp thuật, uy lực sẽ càng lớn hơn một chút.
Những đối với Tô Kính mà nói còn không phải trọng yếu nhất, trọng yếu nhất hắn tiến vào trong mây đen đã đột phá tư duy hạn chế và mở ra một hướng suy nghĩ khác.
Hình thức tư duy của Tô Kính quá mức cường đại, có được tri thức vô cùng phong phú, đây chính là điểm hạn chế của hắn.
Hắn thiết kế tất cả vũ khí đều có được công dụng rõ ràng, có phương pháp chính xác. Thời gian rất lâu đến nay hắn chưa từng phát hiện ra thứ mình đang thiếu hụt, đó chính là sức sáng tạo.
Bản thân phi hành nham thạch này có sức chiến đấu mạnh hơn phi xà hạm nhưng giá trị chế tạo của phi hành nham thạch lại thấp tới đáng thương. Tất cả mọi thứ chế tạo thứ này đều là thiên mã hành không, hoặc có thể nói là chắp vá lung tung.
Giống như có mấy trăm thiên tài cùng xuất ra phương án của mình, sau đó cưỡng ép luyện chế biến thành quái thai. Mà quái thai lại không có hài hòa, chỉ khi ngươi tiến vào trong đó mới biết nó yếu ớt cỡ nào.
Cự nhân chiến xa lao tới, rơi vào mấy ngàn binh sĩ chung quanh, nghịch lâu mâu của Tô Kính bắn ra hào quang năm màu rực rỡ, trên mặt nham thạch màu đen xuất hiện vết cắt thật sâu.
Trong nham thạch màu đen phát ra tiếng thét thảm thiết.
Trong đó còn sinh vật khu động nham thạch phi hành, không chỉ có trận pháp mà còn có sinh vật sống.
Những thứ này không trọng yếu, bởi vì chung quanh có mấy ngàn binh sĩ đồng thời giơ trường mâu lên ném vào cự nhân chiến xa của Tô Kính. Bên cạnh Tô Kính là Ưng Dương và Khuyển Thập Lang, Thiết Vô Hồn cũng ở trên chiến xa nhưng lại lao về phía tế đàn.