hạch Mục nói.
Đại trưởng lão nghe vậy trầm mặc một hồi, không nói gì.
Thạch Mục chỉ thoáng trầm ngâm một lát, tiếp tục nói:
- Tuy rằng chúng ta bây giờ tương đối ở phía sau. Nhưng cứ vẫn sống chết mặc bay, đến lúc đó nếu ba tộc Thiên Phượng, Địa Long, Bàn Quy chống đỡ hết nổi, ở đây cũng khó trốn được tai ương ngập đầu. Cho nên ta cho rằng chúng ta chắc hẳn nên phái người tham gia đại điển của Thiên Phượng Nhất Tộc lần này.
- Ý của Thạch trưởng lão là muốn liên minh với Thiên Phượng Nhất Tộc?
Hai hàng lông mày của Đại trưởng lão hơi nhíu lại, nói.
- Không sai. Hiện tại tộc của ta có thể nói là loạn trong giặc ngoài. Nếu có thể cùng Thiên Phượng Nhất Tộc liên minh, cùng nhau đối đầu với Thiên Đình, tất nhiên là hay nhất.
Thạch Mục gật đầu nói.
- Thạch trưởng lão nói có lý. Chỉ có điều sợ rằng khó có thể được như ý nguyện.
Đại trưởng lão chỉ thoáng trầm ngâm một lát, nói như thế.
- Lý do vì sao?
Thạch Mục hỏi.
- Trong tộc, người bảo thủ chiếm đa số. Cho dù là Bạch Tàng cũng chưa chắc tán thành. Như vậy đi, sau này ta triệu tập người trong tộc. Mọi người cùng nhau thương lượng xem nên hành sự như thế nào.
Đại trưởng lão nói.
- Cũng tốt.
Thạch Mục gật đầu.
- Người đâu.
Đại trưởng lão cất giọng nói.
Ở bên ngoài đại điện, một tộc nhân của Di Thiên Cự Viên đi đến, thi lễ một cái, nói:
- Đại trưởng lão.
- Triệu tập các vị trưởng lão, động chủ tới đây. Sau nửa canh giờ, tổ chức đại hội tông tộc.
Đại trưởng lão phân phó nói.
- Vâng!
Người kia vội vàng đáp ứng một tiếng, xoay người đi ra ngoài.
Trong đại điện, hai người Thạch Mục đều không nói gì. Mỗi người hình như đều có tâm sự. Trong điện nhất thời trở nên yên lặng.
Sau một lát, những tiếng xé gió vang lên. Từng bóng người xuất hiện ở ngoài điện, đi đến.
Hai người tới trước chính là Bạch Tàng và Bạch Phi. Khi hai người nhìn thấy Thạch Mục ở đây, trên mặt Bạch Tàng lộ ra dáng vẻ tươi cười, đi về phía Thạch Mục.
- Thạch Mục trưởng lão bế quan mười năm, tu vi đạt tới Thánh Giai trung kỳ. Quả thật rất đáng mừng.
Bạch Tàng ha hả nói.
- Cảm ơn, chỉ là may mắn có lĩnh ngộ.
Thạch Mục mỉm cười gật đầu.
Bạch Phi cũng mắt lạnh liếc mắt nhìn Thạch Mục, không nói được một lời đi tới một bên, tự mình ngồi xuống.
Hai người theo sát phía sau tiến vào, là tám tộc nhân của Di Thiên Cự Viên có màu da không giống nhau. Tu vi đều đang ở trình độ Thánh Giai.
Ánh mắt Thạch Mục di chuyển, nhìn lướt qua những người đó.
Trong tộc Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc chia làm tám động. Mỗi động, đều có một vị động chủ chịu trách nhiệm quản lý.
Tuy rằng hắn gia nhập Cự Viên Tộc trở thành tứ trưởng lão đã mấy năm nay, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên tham gia đại hội tông tộc. Hiểu biết của hắn đối với tình hình trong tộc có hạn, nhưng vẫn có thể đoán ra, tám người trước mắt này chắc hẳn là chính là tám động chủ.
Trong tám người, Bạch Hồng người trước đây hắn từng gặp mặt một lần, không ngờ cũng có mặt ở trong đó. Thật không nghĩ đến người này lại là một động chủ.
Thời điểm ánh mắt Thạch Mục đảo qua, Bạch Hồng cũng nhìn thẳng qua. Trong mắt hắn lóe lên một tia rét lạnh.
Những người tới dựa theo thứ tự chỗ ngồi, lần lượt ngồi xuống.
- Không biết đại trưởng lão triệu tập chúng ta, là vì chuyện gì?
Bạch Phi mở miệng hỏi đầu tiên.
Những người khác cũng lộ ra ánh mắt thuận theo.
- Các vị, hôm nay triệu tập mọi người tới đây, là vì trong mấy ngày gần đây, tinh vực Thiên Hà phát sinh một chuyện lớn.
Đại trưởng lão đi thẳng vào vấn đề nói.
Ngoại trừ Thạch Mục ra, mọi người ở đây nghe hắn vậy, đều ngẩn ra, nhìn nhau vài lần. Sau đó lại đưa mắt đồng thời tập trung ở trên người đại trưởng lão.
- Không biết các ngươi đã nghe nói chưa? Thiên Phượng Nhất Tộc chọn lựa thánh nữ mới, sắp tới sẽ tiến hành đại điển kế nhiệm. Thiên Phượng Nhất Tộc mời không ít thế lực của tinh vực Thiên Hà tham gia đại điển.
Đại trưởng lão dừng một chút, sau đó tiếp tục nói.
Lời vừa nói ra, mọi người phía dưới liền bàn luận xôn xao. Phần lớn mọi người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Hiển nhiên bọn họ còn không biết chuyện này.
Ánh mắt Thạch Mục đảo qua trên mặt mọi người, trong lòng không khỏi khẽ thở dài.
Từ phản ứng sâu trong ánh mắt của những người này, đại trưởng lão nói không sai. Mặc dù những người này kinh ngạc, nhưng bộ dạng cũng không cảm giác có mấy hứng thú.
- A, hóa ra là chuyện này. Ta vừa nghe nói. Vì sao đại trưởng lão lại muốn nói về chuyện này? Chẳng lẽ muốn phái người qua tham gia đại điển lần này hay sao?
Bạch Phi nhíu mày nói.
Vừa nghe nói nói thế, tám động chủ lại nhìn về phía đại trưởng lão, có mấy người hơi biến sắc.
- Đại trưởng lão, chuyện này trăm triệu lần không thể làm được. Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc chúng ta ẩn cư đã lâu. Thật vất vả mới tránh thoát được tai mắt của Thiên Đình. Hiện tại tình thế ở tinh vực Thiên Hà khẩn trương. Ba đại tộc cùng Thiên Đình đang đấu tới khí thế hừng hực. Nếu như ta chờ lúc này hiện thân, Thiên Đình tất nhiên sẽ để mắt tới chúng ta. Đến lúc đó hậu hoạn vô cùng!
Một con vượn lớn với bộ lông màu xám lo lắng nói.
- Bạch Cự động chủ nói rất đúng. Huống gì trước đây quan hệ giữa Thiên Phượng Nhất Tộc và Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc chúng ta không được tốt lắm. Nếu như chúng ta phái người tham gia đại điển của bọn họ, nói không chừng sẽ bị bọn họ hãm hại.