Thạch Mục đến Thiên Hà Tinh Vực nhiều năm, cũng cố tình tìm hiểu liên quan đến lịch sử của Thiên Hà Tinh Vực. Đối với Viêm Hổ Nhất Tộc là một trong Bát Hoang Cổ Tộc cũng có chút hiểu biết.
Tộc này trong Bát Hoang Cổ Tộc, tuy không mạnh bằng Di Thiên Cự Viên nhưng tộc nhân nổi tiếng anh dũng thiện chiến, giỏi chém giết. Không ngờ thời gian trôi qua, đầu tiên là Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc co đầu rụt cổ an phận, bây giờ ngay cả Viêm Hổ Nhất Tộc cũng rơi vào hoàn cảnh co cúp như rùa rụt cổ.
Thạch Mục liền gác lại những suy nghĩ về tộc này, dù sao ở Di Thiên Cự Viên Tộc của hắn, hiện giờ cũng đang tồn tại không ít vấn đề.
Hắn ngồi xuống lại, trong lòng bắt đầu tính toán. Nếu như hắn quay về Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc thì phải làm thế nào để thuyết phục được các vị trưởng lão khác.
An Hoa nhìn thấy Thạch Mục trầm mặc cũng không nói tiếng nào sợ làm phiền hắn suy nghĩ.
Thời gian từng chút, từng chút trôi qua, đợi cả nửa giờ đồng hồ Thư Hữu Kim mới quay lại.
- Xin lỗi, để hai vị đợi lâu rồi. Điều lấy tin tức tốn mất không ít thời gian,
Thư Hữu Kim ha ha cười nói.
- Đâu có, là Thạch mỗ nhờ Thư huynh giúp đỡ.
Thạch Mục nói.
Thư Hữu Kim phất tay lên, lấy ra một viên đá tròn to chừng nắm tay, óng ánh trong suốt.
Hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, ngay lập tức viên đá phát ra bạch quang ôn nhu. Trong hào quang hiện ra vô số điểm sáng tạo thành một bức tinh đồ cực lớn.
Những điểm sáng này có hai màu trắng đỏ, nửa màu này nửa màu kia.
Cả tấm tinh đồ hiện ra có chút dài hẹp, giống như một chiếc “thúc đới ngân sắc” (một cái đai lưng), đó chính là Thiên Hà Tinh Vực
- Những tinh cầu màu đỏ này chẳng lẽ….
Thạch Mục ánh mắt quét qua một lượt hỏi.
- Đúng vậy, đó chính là những tinh cầu đã bị Thiên Đình chiếm lĩnh.
Thư Hữu Kim nói, sau đó phẩy tay một cái, một đường bạch quang xuất hiện trên tinh đồ, nối liền các tinh cầu.
Thạch Mục và An Hoa nghe vậy, cả hai đều hít vào một hơi khí lạnh.
Mặc dù từ trong lời nói của Thư Hữu Kim đã sớm biết Thiên Hà Tinh Vực ngày hơn nửa số lượng tinh cầu đã rơi vào tay của Thiên Đình. Nhưng nhìn trên bức tinh đồ này, tình hình của Thiên Hà Tinh Vực hiện ra, thực sự khiến hắn bị sốc.
Có một số nơi, thậm chí là một khu vực rộng lớn, toàn bộ đều bị Thiên Đình chiếm đóng.
- Thông qua thông tin tình báo của Phi Thiên Thử Tộc chúng tôi, đã tính toán ra con đường này. Mặc dù có một số chỗ phải đi đường vòng, nhưng với tình hình trước mắt bây giờ, đây là con đường an toàn nhất rồi.
Thư Hữu Kim giải thích nói.
Thạch Mục nhìn tuyến đường trên tinh đồ, trầm mặc một hồi, gật đầu nói:
- Được, con đường mà Thư huynh tính toán ra, Thạch mỗ tất nhiên tin tưởng.
Thư Hữu Kim mỉm cười, đưa viên đá trong tay cho Thạch Mục.
- Làm phiền Thư huynh rồi, hai viên linh thạch này coi như là tạ ơn huynh đã giúp đỡ.
Thạch Mục lấy ra hai viên Tiên Phẩm Linh Thạch, nói.
- Thạch huynh làm như vậy quá khách khí rồi, ta và huynh là chỗ bạn bè, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm. Còn nói nếu nói tạ ơn, Thư mỗ đã sớm nhận rồi.
Thư Hữu Kim vội vã xua tay từ chối, nói.
- Hả?
Thạch Mục có chút bất ngờ.
- Khà khà, trước đây lúc diễn ra Đại Điển Chiêu Thân của thánh nữ, trong thành có người đặt cược người cuối cùng chiến thắng. Sau khi Thạch huynh xuất hiện, ta đã đặt lớn cược Thạch Mục huynh thắng. Cuối cùng ta thắng lớn ở kèo dưới, kiếm được một số lượng lớn linh thạch. Bây giờ giúp huynh chút chuyện nhỏ sao có thể nhận linh thạch của huynh.
Thư Hữu Kim cười he he nói.
Thạch Mục nhăn mày, hắn lần đầu tiên nghe nói đến chuyện này.
Nếu đã như thế, hắn cũng không không miễn cưỡng nữa.
- Đúng rồi, ta nhớ vật này lúc trước Thạch Mục huynh rất muốn có. Thứ này để ở chỗ ta cũng không có tác dụng gì, ta tặng nó cho Thạch huynh nhé.
Thạch Hữu Kim xoay tay lấy ra một cái Bạch Ngọc Tịnh Bình, đưa cho Thạch Mục.
Bạch Ngọc Tịnh Bình liền phát ra một luồng thuộc thủy tính cực mạnh, luồng thủy tính cực mạnh bất ngờ xuất hiện đó chính là “Nhiệt Hải Tuyền Linh”.
Mắt Thạch Mục sáng lên, với sức mạnh “Thất Chuyển Hỏa” của “Cửu Chuyển Huyền Công”, hắn đã tu luyện thành công. Tiếp theo tầng thứ tám là sức mạnh của nước, đúng lúc dùng đến tác dụng của “Nhiệt Hải Tuyền Linh”.
- Vật này ta đang đúng lúc cần đến, đa tạ Thư huynh không tiếc tặng cho.
Thạch Mục sung sướng, hơi trầm ngâm. Phất tay lên một cái, trên bàn liền xuất hiện bốn pháp bảo linh quang sáng chói và bốn bình đan dược.
Bốn pháp bảo phát ra linh lực kinh người, đan dược cũng tỏa ra hương thơm nồng đậm, đương nhiên đều là đan dược cực kỳ quý hiếm.
Tất cả chỗ này đều lấy được từ trên người của Thần Cảnh trước đây dẫn dụ hắn ra Phượng Dực Thành.
- Linh Thạch trên người ta không đủ nhiều, cộng thêm mấy thứ này nữa, tổng giá trị tính ra cũng không phải ít, coi như là ta mang chúng đổi lấy “Nhiệt Hải Tuyền Linh” nhé.
Thạch Mục nói.
- Ta vừa nói rồi mà, vật này là ta tặng cho Thạch huynh. Cái gì mà trao đổi, không cần chắc đến nữa.
Thư Hữu Kim lắc lắc đầu, giọng nói vô cùng kiên quyết.
- Vật này tuy rằng có chút giá trị, nhưng đối với ta mà nói nó cũng chỉ dùng để đổi lấy một số linh thạch khác, chẳng có tác dụng lớn lao gì. Hơn nữa, vì nó mà ta chút nữa thì tiêu đời.
Thư Hữu Kim nói tiếp.
- Cái gì? Chuyện này là sao nữa?
Thạch Mục mặt biến sắc hỏi.
- Mấy ngày trước trong lúc ra ngoài, ta bị một nhóm người mai phục, còn chỉ tên bắt ta giao ra “nhiệt hải tuyền linh”. Hại ta phải tiêu tốn mất một vật bảo mệnh trân quý mới có thể thoát thân. Vật này đối với ta là một hiểm họa, tặng cho Thạch huynh ta liền thấy nhẹ nhõm hẳn.
Thư Hữu Kim nói.