Lịch Thăng nói.
Đại trưởng lão gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ đồng ý.
- Đế Quan bị ta từ chối, biểu hiện ra cũng không quá tức giận. Rất nhanh hắn từ biệt rời khỏi đó. Ta cho rằng hắn sẽ dừng tay. Chỉ là không nghĩ tới, quyết tâm mở ra Huyền Giới Môn của hắn cực lớn. Hắn một mặt âm thầm xây dựng đại trận Vạn Linh Huyền Môn. Cùng lúc đó, hắn lại tìm lực lượng khác có thể phát động đại trận. Hắn cũng là tuyệt thế kỳ tài. Cuối cùng hắn thật sự tìm được biện pháp lợi dụng linh lực ngũ hành, thay thế nước Minh Hà.
Lịch Thăng lắc đầu, nói như thế.
Thạch Mục nghe vậy, nhướng mày. Đại trưởng lão lại hít sâu một hơi.
- Tuy rằng việc Đế Quan làm rất bí ẩn. Nhưng chuyện hắn trộm lấy linh thạch vẫn bị ta và Bảo Hoa sư muội phát hiện. Hai người chúng ta rất nhanh ý thức được mục đích của Đế Quan. Chúng ta kiên quyết phản đối, đồng thời nhiều lần ngăn cản hành vi của hắn. Cuối cùng Đế Quan và hai người chúng ta trở mặt thành thù.
Lịch Thăng tiếp tục nói.
- Chuyện này lại nói tiếp, vẫn là do ta liên lụy Tàng Huyền sư huynh. Năm đó sư huynh vẫn chủ trương khuyên bảo Đế Quan. Dùng võ lực ngăn cản người của hắn trước tiên, là ta.
Yên La chợt mở miệng, nói.
- Ai xuất thủ trước đều giống nhau. Không cùng đạo, sau này tách ra là chuyện tất nhiên.
Lịch Thăng liếc mắt nhìn Yên La, mỉm cười nói.
- Sự tình phía sau tin tưởng ngươi cũng biết. Đế Quan phát động tấn công đối với Thương Nguyệt và Côn Lôn, trước sau đánh bại ta và Bảo Hoa. Chỉ có điều ở trong một trận đánh với Bạch Viên, bản thân hắn bị trọng thương, cần bế quan nghìn năm dưỡng thương. Vì vậy kế hoạch mới kéo dài cho tới bây giờ. Chỉ có điều trong lúc đó, ngươi cũng thấy đấy, hắn cũng không có buông tha cố gắng.
Lịch Thăng cuối cùng nói.
- Nói như thế, Đế Quan tuyệt đối không thể buông tha kế hoạch Huyền Giới Môn.
Thạch Mục thở ra một hơi dài, nói như thế.
Lúc này trong lòng hắn mới chợt hiểu, hóa ra tất cả mọi chuyện năm đó là như vậy.
- Đúng là như vậy. Thọ nguyên của hắn đã càng ngày càng ít. Hắn tuyệt đối sẽ không thể buông tha chuyện mở ra Huyền Giới Môn. Chuyện hoà đàm này căn bản không có khả năng thành được.
Yên La lạnh lùng nói.
- Hơn nữa, lấy hiểu biết của ta đối với Đế Quan, hắn chắc hẳn cũng sẽ không thật sự hòa đàm cùng với chúng ta. Lần này, tám chín phần mười là hắn ở sau lưng có âm mưu gì đó.
Lịch Thăng nói.
Suy nghĩ trong đầu Thạch Mục không ngừng chuyển động. Dường như suy nghĩ tới điều gì, hắn chậm rãi gật đầu.
- Nếu như thế, chúng ta không ngại tương kế tựu kế. Lúc này Đế Quan đối với thực lực của chúng ta, chắc hẳn còn chưa có hiểu rõ ràng.
Trong mắt Lịch Thăng lóe lên một tia quỷ sắc, nói.
Yên La liếc mắt nhìn Lịch Thăng. Mặc dù nàng không có nói gì, nhưng trên thần sắc lộ ra, hiển nhiên có chút tán thành.
- Lịch Thăng tiền bối, Yên La, hai vị chắc hẳn biết nhiều về Thiên Đình. Thực lực của Thiên Đình rốt cuộc có bao nhiêu? Lấy lực lượng của chúng ta thời khắc này, có thể không chống lại bọn họ hay không?
Thạch Mục hơi trầm ngâm một lát, hỏi.
- Thực lực của Thiên Đình cường đại. Chỉ có điều cũng không có khoa trương như trong truyền thuyết. Mấy năm nay mặc dù bọn họ có thể hoành hành vô kỵ ở các tinh vực lớn, chủ yếu vẫn là bởi vì các tinh vực lớn năm bè bảy mảng, không có cách nào tạo thành sự kháng cự hữu hiệu. Lấy thực lực chúng ta tập hợp khắp nơi như bây giờ, cũng không kém hơn so với Thiên Đình.
Yên La nói.
Thạch Mục nghe vậy trong lòng buông lỏng.
- Đúng rồi. Lại nói tiếp. Yên La, tình hình đại quân tử linh của nàng hiện tại thế nào? Pháp bảo kia đã được chế luyện hoàn tất chưa?
Hắn chợt nghĩ tới một chuyện, nhìn về phía Yên La.
- Ta đã luyện chế được một pháp bảo Hồn Hấp. Trên phương diện hiệu quả mặc dù thua Trụy Tiên Đài, nhưng không chênh lệch là bao nhiêu. Ngươi yên tâm đi.
Yên La nói.
- Đại trưởng lão, truyền lệnh xuống, triệu tập tất cả thủ lĩnh của các tộc, đi tới đại điện nghị sự tham dự đại hội liên minh.
Sau khi Thạch Mục trầm tư một lát, bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Trong mắt hắn chợt có ánh sáng lóe lên. Hắn mở miệng nói.
- Được.
Đại trưởng lão lên tiếng, sau đó liền đi ra ngoài trước.
- Chúng ta cũng qua đó.
Thạch Mục nhìn theo bóng lưng của đại trưởng lão biến mất ở ngoài cửa. Hắn quay đầu lại, nói với Yên La và Lịch Thăng.
Vừa dứt lời, ba người liền đứng dậy rời khỏi Thiên Thính, đi về phía đại điện nghị sự của Bàn Quy Tộc.
...
Sau nửa canh giờ, trong đại điện nghị sự truyền đến những tiếng ầm ĩ. Bên trong đã đông nghịt người.
Trên chụ vị đại điện bày ba chiếc ghế gỗ lớn màu đỏ sậm đặt song song. Thạch Mục ngồi ở giữa, Yên La và Lật Thăng Chân Nhân lại chia sang hai bên.
Ở ví trí phía trái ngay dưới hắn, ngồi tương đối gần, là các vị tộc trưởng tám tộc Hoang Cổ, ngoại trừ yêu tộc Nữ Oa ra. Đám người Phương Trăn An Hoa cũng đứng trong hàng đó.
Trong đó đáng để nhắc tới lại là Thư Hữu Kim. Từ hai năm trước, sau khi hắn thành công tiến vào Thần Cảnh, lão tộc trưởng liền giao đại ấn Xã Quân cho hắn, để cho hắn trở thành tộc trưởng tân nhiệm của Phi Thiên Thử Tộc, tổng quản sự vụ trong tộc.
Thiên Phượng Nhất Tộc vẫn do trưởng lão Triệu Chu Minh tạm thay mặt tộc trưởng, chủ trì toàn tộc. Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc cũng do đại trưởng lão đứng ra đại biểu dự thính. Hắn cùng với Lục Quỳ Chung ngồi phía vị trí bên trái gần chủ tọa. Hai bên trò chuyện với nhau, trên mặt lộ đầy ý cười.
Ở bên cạnh hắn, Phong Cơ diện mạo tuyệt mỹ, thân hình quyến rũ, đang nghiêng người nói chuyện với Minh La ở bên cạnh. Nàng cười một cách tự nhiên. Một lọn tóc đen từ trên trán rũ xuống. Nàng tiện tay vén ra sau tai.
Hành động nhỏ làm vô cùng tùy ý, lại thể hiện ra hết phong vận yểu điệu của nàng. Chọc cho hơn phân nửa cường giả giống đực trong điện đều đưa mắt nhìn qua. An Hoa nhất thời nhìn tới phát ngốc, bị Phương Trăn lấy ra trêu chọc.