Thạch Mục đầu tiên là hơi ngẩn người ra. Hắn giơ một tay lên, để cho Hạo Thiên Thánh Diễm tự bay tới, dừng lại ở trước người mình.
Ánh mắt hắn rơi vào trên Hạo Thiên Thánh Diễm, lộ ra vẻ mừng rỡ.
Mình tiêu hao rất nhiều tinh lực, mới ngưng luyện ra Hạo Thiên Thánh Diễm có kích thước lớn bằng nắm tay. Lúc này không ngờ nó lớn lên không ít, tăng thêm đủ một vòng.
Phải biết rằng, Hạo Thiên Thánh Diễm này không có khả năng là thần thông công pháp hỏa diễm bình thường. Càng về sau, khả năng tu luyện ngưng tụ lại càng khó khăn. Còn cần phải có một chút cơ duyên mới được. Không phải chỉ cần tiêu hao thời gian, liền có thể tiến thêm bước nữa.
So sánh với điều này, Càn Nguyên Yêu Hỏa của Thải Nhi cũng lớn lên một vòng, đang bay về phía trong miệng của nó.
Sau khi Càn Nguyên Yêu Hỏa bị Thải Nhi hút vào trong miệng, trên người nó có một tầng ánh sáng rực rỡ lưu chuyển. Lông chim trên đỉnh đầu trở nên tiên diễm hơn vài phần. Trong mắt nó cũng hiện ra một phần trong suốt.
- Quả nhiên! Hạo Thiên Thánh Diễm và Càn Nguyên Yêu Hỏa chính là Song Sinh Chi Hỏa, có thể nảy sinh cực biến thần kỳ như vậy!
Thải Nhi tiêu hao hết yêu khí, nhưng yêu hỏa trong cơ thể tiến nhanh, trong miệng hưng phấn kêu to.
Thạch Mục khẽ gật đầu, trên mặt cũng đầy vẻ hưng phấn.
Hắn cẩn thận quan sát Hạo Thiên Thánh Diễm đang lơ lửng ở trước mặt này, xác nhận nó thật sự tăng lên một vòng.
Theo hắn suy đoán, thời gian trong chốc lát này, gần như tương đương với hắn tối thiểu khổ tu một năm.
Tuy rằng trước đó Thải Nhi đã trình bày, để mình chuẩn bị tâm lý. Nhưng cảnh tượng trước mặt như vậy, vẫn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Lưỡng nghi song sinh, âm dương cực biến. Đây chính là bí thuật thần thông của thiên địa tạo hóa. Trong đó vô cùng thần diệu. Bản thân không có khả năng phỏng đoán được.
Chỉ có điều, không biết loại cực biến này chỉ có một lần, hay là có thể lặp lại nhiều lần?
Vừa nghĩ tới đây, Thạch Mục ngẩng đầu lên nhìn về phía Thải Nhi. Vừa lúc Thải Nhi cũng nhìn lại. Hai bên đều nhìn thấy sự lo lắng ở trong mắt của đối phương.
- Thải Nhi, nhanh chóng khôi phục nguyên khí. Chúng ta thử lại một lần nữa!
Thạch Mục chỉ thoáng trầm ngâm một lát, sau đó ném một linh thạch về phía Thải Nhi, nói.
Thải Nhi chỉ hai ba lần nhai liền nuốt linh thạch vào trong miệng, sau đó hít một hơi thật sâu, bắt đầu vận chuyển công pháp, khôi phục lại nguyên khí.
Thạch Mục cũng giơ một tay lên, thu hồi Hạo Thiên Thánh Diễm. Hắn lật tay lấy ra mấy khối linh thạch, nhắm hai mắt lại, khôi phục chân khí trong cơ thể vừa bị tiêu hao.
Sau một canh giờ, một người một chim đều đã phục hồi nguyên khí.
Hai người liếc mắt nhìn nhau/ Thạch Mục vận chuyển công pháp, một tay phất lên. Một đoàn Hạo Thiên Thánh Diễm bay ra.
Thải Nhi cũng phun ra một Càn Nguyên Yêu Hỏa.
Thạch Mục vừa tập trung tinh thần phát động công pháp, đồng thời mắt không chớp nhìn chằm chằm vào Hạo Thiên Thánh Diễm đang ở giữa không trung từ từ tiến về phía Càn Nguyên Yêu Hỏa từng chút một.
Theo hai loại hỏa diễm ở trên hư không va chạm vào nhau, một cảnh tượng quen thuộc lại xuất hiện.
Hai hỏa diễm quấn lấy nhau. Giữa hai bên bắt đầu chậm rãi dung hợp, cũng dần dần hóa thành một đoàn hỏa diễm trắng xám.
Thạch Mục nhìn thấy cảnh tượng như vậy, ánh mắt liền thả lỏng.
Hiện nay có thể thấy, loại cực biến này cũng không hạn chế số lần dung hợp.
Hai mắt Thải Nhi sáng ngời. Nếu không phải đang thời khắc tu luyện mấu chốt, sợ lại muốn hưng phấn bay lên.
Sau khi hỏa diễm trắng xám ngưng tụ hiện ra, lại phát ra một lực cắn nuốt vô hình, hấp thu nguyên khí của Thạch Mục và Thải Nhi.
Sau một lát, yêu lực trong cơ thể Thải Nhi đã cạn kiệt. Hỏa diễm màu xám cũng theo đó dừng cắn nuốt, lại phân ra thành hai, hóa thành Hạo Thiên Thánh Diễm và Càn Nguyên Yêu Hỏa.
Hai hỏa diễm giống như lần trước, so với trước đã lớn hơn đủ một vòng..
Thạch Mục phất tay thu hồi Hạo Thiên Thánh Diễm, ý niệm trong lòng chuyển động.
Hạo Thiên Thánh Diễm chia ra làm bốn cảnh giới nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn. Dựa theo tình hình hiện tại có thể thấy, lúc này hắn đã hoàn toàn nhập môn, còn cách bước vào tiểu thành, cũng đã không xa.
Tốc độ tu luyện như vậy, sử dụng đột nhiên tăng mạnh cũng không có cách nào hình dung được.
- Thải Nhi, khôi phục nguyên khí, tiếp tục!
Thạch Mục hít sâu một hơi, đè ép cảm giác mừng như điên trong lòng xuống. Hắn giơ một tay lên, phân một nửa số linh thạch trên người cho đối phương, trầm giọng nói.
Lúc này còn cách thời điểm đến tiền tuyến không còn mấy ngày. Trước lúc đó, hắn phải cố gắng hết sức, nhanh chóng tăng cao uy lực của Hạo Thiên Thánh Diễm.
Thải Nhi liên tục gật đầu giống như giã tỏi vậy.
Trong hơn nửa tháng tiếp theo, Thạch Mục một bước cũng không có ra khỏi gian phòng.
Tuy rằng đám người đại trưởng lão có qua mấy lần, nhưng cửa phòng của Thạch Mục vẫn đóng chặt, hơn nữa ở cửa còn bày ra cấm chế.
Tuy rằng từ bên ngoài thỉnh thoảng có thể cảm giác được bên trong có chấn động khí tức cuộn trào mãnh liệt, hiển nhiên Thạch Mục ở bên trong tu luyện công pháp gì đó, nhưng đám người đại trưởng lão cũng không dám tùy tiện làm phiền.
Năm chiếc chiến hạm vững vàng đi tới. Cuối cùng đã tới ngày đến được tinh cầu tiền tuyến... Mặc Vẩn Tinh.
Căn cứ ký ức của Thánh Phôi trưởng lão Địch Phong lưu lại, ba tộc Thiên Phượng ba tộc trước đó đã từng đóng quân ở trên viên tinh cầu này.
Chiến hạm không lập tức hạ xuống tinh cầu, mà dừng lại ở trong tinh vân gần đó.
- Lúc này đã đến tiền tuyến. Minh chủ còn đang bế quan. Đại trưởng lão, ngươi xem chúng ta có nên đi thử một chút hay không?
Một đám đại năng Thần cảnh liên minh tập trung lại với nhau, thương lượng xem có nên đánh thức Thạch Mục hay không.
- Minh chủ chắc hẳn đang ở trong phòng tu luyện bí thuật gì đó. Tùy tiện làm phiền, có thể...
An Hoa có chút do dự nói.
- Hiện tại người của chúng ta đã ở trước chiến trường. Dọc đường đã tra xét được không ít tung tích của thế lực Thiên Đình. Cuộc chiến đấu có khả năng bạo phát bất cứ lúc nào. Việc cấp bách, cần phải gọi minh chủ. Cứ để ta đi cho.
Đại trưởng lão chỉ thoáng trầm ngâm một lát, nói như thế.
Hắn suy đoán Thạch Mục có thể đang tu luyện Hạo Thiên Thánh Diễm. Chỉ là tu luyện thần thông thượng cổ rất khó khăn. Không ngờ Thạch Mục lại say mê như vậy.
Mấy người khác liếc mắt nhìn nhau, đều gật đầu.
Đại trưởng lão về phía chỗ ở của Thạch Mục. Hắn vừa bước tới vài bước.
Ầm ầm.