Hắn vừa dứt lời, tia sáng trắng hẹp dài lóe lên, một cây chiến kích màu bạc xuất hiện trong tay Triệu Tiễn.
Quanh thân chiến kích bộc phát hào quang màu vàng, trường kích xoay tròn, đột nhiên bay thẳng về phía trước, mang theo ánh sáng kim sắc hình đinh ốc, lao tới thật nhanh.
Thạch Mục đã chuẩn bị từ sớm, thân hình hơi chuyển động, tránh ở một bên.
Một thanh âm ầm ầm vang lên.
Không ngờ, lúc kim quang hình đinh ốc kia vừa đến gần hắn thì bộc phát hào quang mãnh liệt, đột nhiên nổ tung.
Một đợt sóng khí cực mạnh kéo tới, đẩy Thạch Mục té xuống hơn mười trượng.
Ngay lúc Triệu Tiễn sử dụng chân khí, không gian nơi đây bắt đầu bài xích kịch liệt.
Trong không gian dưới mặt đất, con rồng màu đỏ bộc phát quang mang xích sắc sáng rõ.
Thanh âm phù phù vang lên.
Một cột lửa cực lớn lao từ phía dưới lên, xông đến thẳng Triệu Tiễn.
Ầm ầm ầm.
Ngọn lửa cuồn cuộn chạy dọc theo vách đá của động quật, phát ra âm thanh cực lớn.
Triệu Tiễn thấy thế, thân hình hơi di chuyển, hắn chạy như bay đến chỗ Thạch Mục, cột lửa đó cũng lao theo sau.
Thạch Mục thấy cảnh này, đáy mắt lấp lóe tia sáng, tay bấm pháp quyết, hắn lật cổ tay, lấy Phiên Thiên Côn ra.
Hắn chuyển cổ tay chém ra một côn.
Xoẹt!
Côn ảnh màu vàng bay ra từ Phiên Thiên Côn, bao trùm cả người Triệu Tiễn.
Triễu Tiễn cũng bắt pháp quyết, miệng ngâm tụng vài tiếng, nâng cổ tay lên đánh vào mặt trường kích.
Một thanh âm ông ông vang lên.
Trên trường kích bắn ra tia sáng trắng, đâm vào côn ảnh kim sắc đang lao tới.
Côn ảnh giống như một mảnh vải mỏng bị cắt ra, thân ảnh lao đến của Triệu Tiễn xuất hiện.
Mà lúc này, Thạch Mục đã đạp không bay lên từ sớm, Phiên Thiên Côn tản mát kim quang rực rỡ trên tay hắn, Thạch Mục nện côn xuống đầu Triệu Tiễn, khí thế lôi đình vạn quân.
Triệu Tiễn thấy vậy, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ quyệt, hào quang màu vàng đất sáng lên khắp toàn thân, cơ thể hắn bỗng dưng rơi xuống bên dưới huyệt động.
Đám hỏa diễm đang trào lên nhanh chóng nuốt chửng Thạch Mục.
Một luồng sức mạnh cực kỳ nóng bỏng khóa kín Thạch Mục trong nháy mắt, mặc dù hắn đang ở trong ngọn lửa, nhưng lại giống như bị sa lầy, hắn không có cách nào thoát thân trong chốc lát.
Thân thể Triệu Tiên rơi xuống phía dưới huyệt động, nhưng chưa đợi đáp xuống mặt đất, luồng ánh sáng màu xanh bộc phát ngay dưới mặt đất.
GRÀO!
Tiếng long ngâm như có như không vang lên, một con mộc lông do cây mây tạo thành há miệng thật lới, vọt lên phía trước từ dưới động quật.
Triệu Tiễn thấy thế, nhướng mày, mũi chân điểm lên không khí, cả người bật lên bay trở về theo hướng cũ.
Nhưng hắn chỉ mới bay được chừng một trượng, đột nhiên cảm thấy mắt cá chân bị xiết chắt, thân thể cũng không tự chủ bị kéo về.
Mấy dây leo thanh sắc thò ra từ miệng mộc long cuốn chặt lấy Triệu Tiễn, kéo hắn vào trong miệng mộc long.
Triệu Tiễn vung trường kích trong tay, một tia sáng trắng xẹt qua, mấy dây leo màu xanh hơi run lên, lập tức trì trệ, nhưng không hề bị thương tổn mảy may.
Nhưng chỉ cần một chút trì hoãn như thế cũng chẳng có tác dụng gì, mộc long màu xanh vọt lên từ từ, nuốt Triệu Tiễn vào bụng.
Đúng lúc này, không trung đột nhiên phát ra tiếng nổ vang.
Hơi nước màu trắng tràn ra, bao phủ phạm vi trăm trượng, quanh thân Thạch Mục lóe lên quang mang lam sắc, bay ra từ bên trong.
Đôi cánh đen trắng vận động mãnh liệt sau lưng hắn, bắt đầu muốn tập kích con mộc long kia.
Một tiếng ầm ầm vang lên thật lớn.
Hơn mười bóng đen đột nhiên kéo tới.
Khóe mặt Thạch Mục hơi lóe lên, xê dịch thân ảnh, né tráng đám hắc ảnh đang lao đến.
Hắn vừa quay lại nhìn, liền thấy trên vách đá của mỏm núi đột nhiên xuất hiện mười bàn tay khổng lồ bằng nham thạch đang chụp về phía mình.
Những bàn tay không lồ này đều có kích thước chừng mười trượng, bên trên nó được bao bọc bởi từng vòng hào quang vàng đất.
Công kích vừa rồi không trúng, đám bàn tay nham thạch này co lại, sau đó tiếp tục bay đến.
Hơn mười nắm đầu bằng nham thạch lập lòe ánh sáng màu vàng, tạo thành quyền ảnh mơ hồ giữa không trung, biến hóa ra tầng sáng mênh mông, nện xuống đầu Thạch Mục, bao phủ cả người hắn.
Trong nháy mắt khi vầng sáng màu vàng này chụp xuống, hắn cảm thấy quanh thân nặng nề hơn trước, dường như hắn đang đeo một tòa núi cực lớn trên lưng, thân thể hắn không thể kìm được mà rơi xuống huyệt động.
Ầm ầm.
Hai chân Thạch Mục đập xuống lòng đất, đến nửa bắp chân.
Cách hắn chừng mười trượng, một dòng thác nước màu vàng đất đang đổ xuống, lóe ra ánh vàng kim lấp lánh.
Phía trên Thạch Mục, hơn mười nắm đấm bằng nham thạch mang theo rất nhiều khối đá nứt vỡ, dùng sức mạnh nghiền nát hết thảy nện xuống người hắn.
Thạch Mục bị luồng sức mạnh này ép đến mức xương công phát ra từng tiếng răng rắc, hàm răng cắt chặt vào nhau.
Tiểu Đỉnh màu vàng xuất hiện trước ngực hắn, một luồng quang mang kim sắc chảy ra từ bên trong, xuôi theo cánh tay Thạch Mục, chảy đến bàn tay, khiến cho cánh tay hắn bị nhuộm sang màu vàng kim.
Một tiêng nổ ầm ầm vang lên.
Kim quang trong hai mắt Thạch Mục lóe lên, hắn nhấc cánh tay phải rồi siết thành nắm đấm, đột nhiên đập tới cự quyền nham thạch đang lao xuống.
Một quyền ảnh màu vàng cực đại bỗng dưng bay ra, đánh vào trong cự quyền nham thạch.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm như trời sập đất nứt vang lên.
Vô số nhanh thạch nứt toát ra, hóa thanh đá vụn bay tứ tán, không ít vụn đá chìm vào trong linh thác, tạo thành từng đợt sóng trào.