Mục lục
Huyền Giới Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: kesandemppk
Biên: nila32

Thạch Mục cùng đám người Tề Phong bận rộn bảy tám ngày mới bố trí xong công việc trong Linh địa vừa tiếp quản.

Động phủ của Thạch Mục nằm ở nơi có linh khí nồng đậm nhất trong chín thác nước Linh Khí, đây chính là động phủ của chủ nhân đời trước lưu lại, không gian khá lớn, bên trong rộng khoảng mười trượng, đồ đạc vẫn còn nguyên như trước, ngược lại giúp Thạch Mục tiết kiệm được không ít thời gian.

Bên trong một gian mật thất của động phủ, Thạch Mục đang khoanh chân ngồi trên một cái bồ đoàn.

Thật lâu sau, hắn giương đôi mắt lên, nhìn quanh bốn phía, ánh mắt có chút thất lạc.

Động phủ tuy lớn nhưng lại vắng ngắt, khiến hắn không khỏi nhớ tới Thải Nhi. Nếu có Thải Nhi bên cạnh, chắc đã không buồn chán như vậy rồi.

Hắn lắc đầu, đem ý nghĩ này bỏ đi, bắt đầu tính toán dự định tiếp theo.

Ở tầng thứ hai mọi chuyện coi như đã ổn thỏa, kế tiếp Thạch Mục có hai dự định.

Một là mau chóng xác định địa điểm bảo tàng của Bạch Viên, tìm được bảo vật Bạch Viên lưu lại, để đảm bảo quá trình tu luyện tầng thứ ba của Huyền Công diễn ra thuận lợi.

Hai là tu luyện Xích Viên Hỏa Kinh đến trình độ viên mãn, sau đó mau chóng nghĩ cách đột phá cảnh giới Thiên Vị.

Phần lớn đệ tử nghìn năm ở tầng thứ hai đều là cường giả Thiên Vị, không ít người đã tế luyện được pháp bảo riêng của mình. Hắn hiện tại chỉ là võ giả Địa Giai hậu kỳ, tu vi có sự chênh lệch rất lớn.

Thạch Mục trong lòng bắt đầu tính toán sau đó phất tay lấy ra một khối ngọc giản màu xanh.

Đây là một phần bản đồ không gian Huyền giai do hắn bỏ ra một giá tiền rất lớn mua được, trong đó có giải thích về khu vực đã được dò xét của không gian này.

Hắn đang muốn tìm ra nơi Bạch Viên lưu lại bảo tàng, vào thời khắc này, phía ngoài động phủ truyền vào một tiếng động thật lớn.

“Thạch Mục huynh có ở bên trong không, chúng ta đặc biệt tới bái phỏng!”

Thanh âm ù ù vọng vào trong động phủ, dường như người nói vận dụng thần thông nào đó, trực tiếp xuyên qua cấm chế mà Thạch Mục bố trí, khiến cho toàn bộ động phủ rung lên.

Thạch Mục nhướng mày, người đến làm ra những hành động này, dường như có ý đồ bất thiện.

Ánh mắt hắn lóe lên, thần sắc trên mặt như thường cất bước đi ra ngoài, nhanh chóng đi tới cửa động.

Chỉ thấy bên ngoài thác nước Linh khí, ba bóng người đứng trên không trung, toàn thân tản mát khí tức khổng lồ, đều là tồn tại cấp Thiên Vị.

Trong ba người, đứng bên trái là một thanh niên da ngăm đen, trên trán mọc ra hai cái sừng san hô màu đỏ, phát ra quang mang nhàn nhạt, hiển nhiên là một yêu tộc.

Đứng bên phải là một thanh niên dáng người thư sinh, sắc mặt tái nhợt, dường như có bệnh trong người.

Chỉ là Thạch Mục có thể cảm nhận được, người này tản mát ra một luồng chấn động pháp lực cực lớn, rõ ràng là một gã thuật sĩ Nhật Giai sơ kì.

Thuật sĩ Nhật Giai tương đương với võ giả Thiên Vị, nhưng ở tầng hai có chút hiếm thấy..

Thanh niên da ngăm đen cũng là Thiên Vị sơ kì. Đứng giữa là một đại hán mặc áo bào xám, khí tức trên người vượt xa hai người bên cạnh, rõ ràng là một võ giả Thiên Vị trung kì.

Người này thân cao ba thước, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, như một tòa Thiết Tháp, tản mát ra thân thể khí tức cực kì mạnh mẽ, hiển nhiên cũng tu luyện công pháp luyện thể.

Ba người nhìn thấy Thạch Mục đi ra, ánh mắt đều nhìn lại, ba cỗ khí tức khổng lồ liền hợp lại với nhau, ép về phía Thạch Mục.

Hư không ầm ầm chấn động, thác nước Linh khí ở gần đó cũng bị ảnh hưởng, bọt nước bắn ra tung tóe.

“Ba vị đường xa tới đây, Thạch mỗ hết sức vinh hạnh, mời vào bên trong nói chuyện."

Thạch Mục thần sắc bình thản, trên người hiện ra một tầng xích sắc quang mang, một cỗ khí thế khổng lồ hiển hiện.

Giống như một cột Thông Thiên, đứng vững vàng giữa trời đất, mặc cho ba người khí thế áp bách, không chút lung lay. Đám người kia thấy vậy không khỏi có chút bất ngờ.

“Ha ha, các hạ chính là người thông qua Huyễn Ma Đạo nên được đặc cách trở thành đệ tử nghìn năm, Thạch Mục huynh đệ. Trăm nghe không bằng một thấy, quả nhiên có chút bổn sự.” Thiết Tháp đại hán cười khan một tiếng, thu hồi khí tức trên người.

Hai người khác thấy vậy cũng thu hồi khí thế, nhưng cả ba đều không có ý đi vào động phủ.

“Ba vị tới đây rốt cuộc muốn làm gì, xin cứ nói thẳng ra.” Thạch Mục nói.

Ba người nghe vậy liếc nhau, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị.

Thạch Mục thấy vậy, sắc mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng bắt đầu tính toán.

“Chúng ta tới đây là muốn khiêu chiến Thạch huynh…” Thiết Tháp đại hán lên tiếng.

“Khiêu chiến….” Ánh mắt Thạch Mục lóe lên.

Trước khi tới đây, hắn đã xem qua nội quy đối với đệ tử nghìn năm, bên trong có quy định, đệ tử có thể khiêu chiến lẫn nhau, một bên đưa ra khiêu chiến, bên còn lại phải ứng chiến.

Thanh Lan Thánh Địa có quy định này, chính là vì muốn đệ tử nghìn năm thông qua khiêu chiến ma luyện bản thân, không nên một mực đóng cửa khổ tu.

Đương nhiên khiêu chiến cũng có quy tắc, hàng năm mỗi đệ tử có thể khiêu chiến ba người, và cũng chỉ bị khiếu chiến ba lượt.

Mỗi lần khiêu chiến, hai bên có thể đặt cược gì đó, như Linh Dược, Linh Thạch, thậm chí là thác nước linh khí.

“Thạch Mục huynh chắc không trốn tránh cự tuyệt? Các hạ là người duy nhất thông qua Huyễn Ma Đạo trong hơn một nghìn năm qua, chúng ta cũng là ngưỡng mộ nên mới tới đây”. Thiết Tháp đại hán sợ Thạch Mục cự tuyệt, trong giọng nói bắt đầu có chút khích tướng.

“A, ba vị nếu có nhã hứng như vậy, Thạch mỗ tự nhiên sẽ phụng bồi. Không biết ba vị có cần tăng thêm chút ít tiền đặt cược?” Thạch Mục liếc nhìn ba người, trong mắt hiện lên một tia quang mang, chậm rãi nói.

“Nếu là khiêu chiến, cần phải có chút tiền đặt cược là điều đương nhiên. Hôm nay Huyền Giai không gian đệ tử phần lớn đều dùng thác nước linh khí làm tiền đặt cược, không biết ý Thạch huynh thế nào?” Thiết Tháp đại hán nói.

“Đánh cược thác nước linh khí…Cái này nhập gia tùy tục, nếu như nơi đây dùng thác nước linh khí đặt cược, vậy thì cứ như vậy đi.” Thạch Mục đuôi lông mày nhảy lên, lập tức đáp ứng.

Thiết Tháp đại hán ba người thấy Thạch Mục đáp ứng, liếc mắt nhìn nhau, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng.

“Thạch huynh quả nhiên là người sảng khoái! Ta biết rõ một nơi gần đây, rất rộng rãi thuận tiện cho việc tỉ thí, Thạch huynh mời theo ta.” Thiết Tháp đại hán nói xong quay người bay đi, hai người kia cũng bay theo.

Nơi này là không gian Huyền Giai, Thạch Mục cũng không sợ đối phương giở trò gì, lập tức chân đạp một đám mây trắng, phi thân đuổi theo.

Ở bên cạnh một thác nước linh khí, Tề Phong vừa nghe hết mọi chuyện xảy ra, nhìn theo bốn người đi xa, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng.

Thạch Mục vừa tới nơi đây đã bị người khác khiêu chiến, hơn nữa đối thủ đều là tồn tại cấp Thiên Vị, khác biệt rất lớn so với đệ tử trăm năm trước kia.

Hôm nay những người hầu bọn họ đều phụ thuộc vào Thạch Mục. Nếu hắn thất bại, bọn họ cũng không có kết cục tốt đẹp gì.

Dù sao bọn họ chỉ có cảnh giới Tiên Thiên, không ai đạt đến đẳng cấp Địa Giai. Với tư cách người hầu của đệ tử nghìn năm, tu vi như vậy quả thật quá yếu.

Nếu là người hầu cho những đệ tử nghìn năm khác, chỉ sợ bọn họ đã bị đuổi khỏi không gian Huyền giai. Có rất nhiều người muốn trở thành người hầu của đệ tử nghìn năm.

“Phủ chủ,người không thể thất bại…” Tề Phong lẩm bẩm nói ra.

Bốn người rất nhanh đã bay ra khỏi Linh địa của Thạch Mục, tới một hạp cốc bằng phẳng.

Trong hạp cốc,có một thanh niên anh tuấn đang chờ sẵn.

“Thạch Mục huynh, đây là Từ Nguyên huynh, cũng là đệ tử nghìn năm giống như chúng ta. Lần này tỉ thí, xin mời Từ Nguyên huynh đứng ra làm chứng.” Thiết Tháp đại hán nói ra.

Thanh niên da trắng nhàn nhạt liếc mắt nhìn ba người Thiết Tháp đại hán, cũng không nói lời nào, thần sắc rất lạnh lùng.

“Vậy làm phiền Từ huynh rồi.” Thạch Mục chắp tay thi lễ nói.

“Các hạ chính là Thạch Mục?” Từ Nguyên tò mò đánh giá Thạch Mục, nói ra.

“Đúng vậy.” Thạch Mục nói.

“Tuy nói đệ tử nghìn năm có thể khiêu chiến lẫn nhau, nhưng ngươi vừa mới trở thành đệ tử nghìn năm, có quyền miễn khiêu chiến trong mười năm, hiện tại ngươi có quyền từ chối khiêu chiến, ngươi đã biết điều đó chưa?” Từ Nguyên nói.

“A, ta đã biết điều này, đa tạ Từ huynh đã nhắc nhở.” Thạch Mục âm thầm sinh ra vài phần hảo cảm đối với Từ Nguyên.

Đám người Thiết Tháp đại hán nghe vậy sắc mặt liền trầm xuống.

“Thạch Mục huynh, ngươi đã đáp ứng khiêu chiến, không được đổi ý đấy.” Thiết Tháp đại hán trầm giọng nói ra.

“Ha ha, Thạch mỗ đã đáp ứng, tự nhiên sẽ không đổi ý. Không biết ba vị ai sẽ xuất thủ trước”.Thạch Mục gật đầu với Từ Nguyên tỏ ý cảm kích, sau đó nhìn sang ba người Thiết Tháp đại hán.

“Nếu đã như vậy, tại hạ Lộc Thanh, trước tiên xin khiêu chiến Thạch huynh, ta đặt cược một thác nước Linh khí cấp bậc lục phẩm.” Thanh niên da ngăm đen có chút nóng vội, lấy ra một khối ngọc giản màu xanh, phía trên hiện lên một chuỗi con số.

Những thác nước linh khí sau khi đã khai thác, được Thanh Lan Thánh Địa tùy theo trình độ nồng đậm linh khí đem phân chia thành các cấp bậc, sau đó đánh số cho dễ quản lí..

Phần lớn đều là thác nước linh khí hạ phẩm, chỉ có một ít là trung phẩm, về phần thượng phẩm hầu như không có.

Thác nước linh khí của Thạch Mục, đa số là hạ phẩm, chỉ có động phủ của Thạch Mục ở một thác nước linh khí trung phẩm tam đẳng.

“Lộc Thanh, nếu ta nhớ không nhầm, Linh địa của ngươi, tổng cộng chỉ còn lại hai thác nước linh khí. Một nơi chỉ có cấp bậc nhị phẩm hạ đẳng, ngươi liệu có định đem thác nước linh khí cấp bậc lục phẩm này ra đánh cược” Từ Nguyên đột nhiên mở miệng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK