Thạch Mục gật gật đầu, tươi cười.
Có ba tộc hỗ trợ, hắn và Diệu Không quả thật sẽ thoải mái một chút.
Mở ra thông đạo không lớn, ba người Côn Tang lập tức thu hồi pháp bảo phi hành, từng người triệu tập tộc nhân bay vào thông đạo mở ra.
Người của ba tộc nhanh chóng toàn bộ đi vào thông đạo, tuy lôi quang trụ chấn động ầm ầm, điện mang to lớn tán loạn, nhưng trong thông đạo lại ổn định, khiến cho mọi người ba tộc nhẹ nhàng thở ra.
Đoàn người nhanh chóng đi tới trước không gian lốc xoáy.
- Đi thôi.
Thạch Mục và Diệu Không bắn ra trước, ngấm chìm vào trong không gian lốc xoáy.
Người của ba tộc lập tức nối đuôi nhau mà vào, toàn bộ bay vào không gian lốc xoáy, biến mất không thấy.
..
Màu đỏ!
Đây là ấn tượng đầu tiên của Thạch Mục đối với huyết nguyên cảnh tầng thứ hai
Hết thảy đều đỏ như máu, mặt đất, không trung, thậm chí sương mù tràn ngập trong không khí cũng đỏ như máu.
Giữa không trung nổi lơ lửng từng khối từng khối huyết vân cự đại dày đặc, sôi trào sùng sục, ngẫu nhiên mây máu dời đi, lộ ra mặt trời màu đỏ, tản ra vạn đạo huyết quang, khiến cho màu máu nơi này càng thêm nồng đậm.
- Đây là huyết nguyên cảnh..
Thạch Mục nhìn chung quanh.
Tuy đã biết tình huống huyết nguyên cảnh khi nghe Cừu Nguyên nói, nhưng khi chứng kiến, hắn vẫn kinh ngạc.
Huyết vụ nơi này, cho hắn cảm giác Tu La sát khí đặc hữu rất tương tự như Tu La tinh vực, nhưng huyết vụ nơi này rõ ràng ôn hòa rất nhiều, tản ra một cổ khí tức nhàn nhạt mùi thơm ngát.
- Những huyết vụ này là vụ huyết nguyên, toàn bộ ngọn nguồn Tu La sát khí của Tu La tinh vực chính là huyết nguyên cảnh này. Nhưng mà nhị vị đạo hữu yên tâm, vụ huyết nguyên này khác biệt với Tu La sát khí, đối với sinh linh tuyệt đối vô hại, ngược lại còn có lợi ích rất lớn.
Cừu Nguyên giải thích.
Truyền tống lần này không xuất hiện nhân viên phân tán tình huống, tất cả mọi người lúc này đều có mặt.
Trong lúc nói chuyện, ánh sáng xanh ngoài thân Cừu Nguyên lập lòe, bắt đầu thôn phệ sương mù màu máu chung quanh thật nhanh.
Những người còn lại của ba tộc đều giống như vậy, liên tiếp hấp thu huyết vụ nơi này luyện hóa.
Thạch Mục khẽ nhíu mày, từ khi đến nơi này, bắt đầu tiếp xúc với sương mù màu máu, huyết mạch trong cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện một cổ nhiệt lực kỳ dị, thời khắc này đang từ từ khuếch tán bung ra.
Nhưng cổ nhiệt lực này chẳng hề có nguy hại đối với thân thể, ngược lại mơ hồ cường hóa Di Thiên cự viên huyết mạch trong cơ thể hắn.
Chẳng qua loại cường hóa này cực kỳ yếu ớt, chỉ sợ phải ở đây nghỉ ngơi mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm mới có thể thấy được hiệu quả rõ ràng.
- Cừu Nguyên tộc trưởng, về huyết nguyên cảnh, trước đây lúc ngươi giải thích với ta, dường như che giấu rất nhiều a.
Thạch Mục xoay người nhìn Cừu Nguyên, âm thanh bỗng nhiên chuyển lạnh.
Trước đó mặc dù Cừu Nguyên có nói huyết vụ nơi này, nhưng không hề nói rõ tác dụng đối với hắn.
- Thạch Mục đạo hữu đừng lấy làm lạ, trước đó bởi vì thời gian hơi vội vàng, không thể giải thích cặn kẽ, tuyệt không cố ý che giấu nhị vị, huyết vụ có năng lực cường hóa huyết mạch, đối với người mang lực thêm thân huyết mạch, là bổ phẩm tuyệt hảo.
Cừu Nguyên biến sắc, vội vàng nói nhanh.
- À, ba vị tộc trưởng quyết ý đi vào huyết nguyên cảnh này, ngoại trừ đối phó Thao Thiết chân linh đó, ắt là còn có những mục đích khác chứ? Tốt nhất các vị cứ nói rõ hết thảy tại đây, miễn cho sau này sinh ra hiểu lầm.
Giọng Thạch Mục bình tĩnh mà lạnh lùng.
Ba người Cừu Nguyên nghe lời này, thân thể khẽ chấn động, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh.
Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt của Thạch Mục.
- Thạch Mục đạo hữu nói vậy là có ý gì? Chúng ta tuyệt không có gì che giấu nhị vị đấy.
Tộc trưởng La Tố miễn cưỡng cười nói.
- Phải không?
Thạch Mục mày nhăn lại.
Tuy hắn biết rõ ba người đang giấu giếm điều gì, nhưng tạm thời không nắm giữ chứng cớ, ba người cố ý chống chế, hắn cũng không có biện pháp nào.
Diệu Không quét nhìn qua ba người, hừ lạnh một tiếng, cánh tay nhẹ huy.
Trong ba tộc, đều có một vị tộc nhân mang kim mang trên người, kim mang nhoáng lên, bay ra một đoàn kim quang lớn chừng nắm tay, đáp xuống trước người Diệu Không.
Cừu Nguyên, La Tố, Côn Đồ, ba vị tộc trưởng biến sắc.
Diệu Không điểm ra nhất chỉ, ba đoàn kim quang chợt phồng lớn bung ra, biến thành một mặt kiếng màu vàng, bên trong nổi lên hình ảnh từng người, xem tình hình là ba tộc phân biệt dò xét vạn linh cảnh phía dưới.
- Vạn tiên cảnh tuy tư nguyên phong phú, nhưng mà so ra, huyết nguyên cảnh đối với ta vẫn trọng yếu hơn.
- Đúng vậy a, nếu có thể mượn nhờ tới lực lượng hai người ngoài, may mắn có được một quả Huyết Nha tinh từ trong huyết nguyên cảnh, Minh Long tộc chúng ta có thể có thêm một vị Thần cảnh hậu kỳ đại năng rồi.
Trong mặt kiếng màu vàng thứ nhất truyền ra hai âm thanh.
Côn Đồ biến sắc, trong mắt bắn ra hai đạo quang mang vô cùng âm lãnh, nhìn tên tộc nhân bị kim quang Phụ Thể.
Người đó kinh hoàng, thấy được sắc mặt của Côn Đồ, lại đại biến, cả người run rẩy cúi đầu xuống.
Thời khắc này, hai mặt kiếng màu vàng khác cũng truyền âm thanh, đều là thảo luận về bí cảnh Tu La Chi Tâm, tuy câu chuyện không giống nhau, nhưng người trong ba mặt kiếng đều nhắc tới cái tên Huyết Nha tinh.
Sắc mặt của Cừu Nguyên và La Tố cũng trở nên khó coi vô cùng, đồng thời còn thấp thỏm, rất là bất an.
Ánh mắt Thạch Mục hơi ngạc nhiên, nhìn Diệu Không, đối phương bày ra ám thủ này khi nào, trước đó hắn hoàn toàn không phát hiện được.