Thân hình của “Bạch Viên Lão Tổ” cử động một chút, theo đó là một chuỗi tàn ảnh liên tiếp kéo dài mấy trăm trượng xuất hiện ở không trung phía trên Thạch Mục. Ông ta nhấc cánh tay to lớn lên, trong lòng bàn tay xuất hiện kim quang kéo dài ra hai bên, hóa thành một cây “kim sắc cự côn”.
- Phiên Thiên Côn!
Thạch Mục hai con ngươi co rụt lại, hắn không ngờ đối phương đến bảo vật như vậy mà cũng được trang bị.
Thạch Mục thấy vậy có chút hoang mang gấp gáp, động tác trên tay không dám có chút dừng lại. Trong nháy mắt Tân Thiết Trường Côn đã đâm tới ngực trái của “Bạch Viên Lão Tổ”.
“Bạch Viên Lão Tổ” xoay cổ tay một cái, Phiên Thiên Côn chuyển động hướng lên trên đập thẳng lên Tân Thiết Côn.
“Ồng” một tiếng vang lớn.
Thạch Mục chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh cực lớn lao tới, cổ tay chấn động, trường côn bị đánh bật trở về.
“Bạch Viên Lão Tổ” có Phiên Thiên Côn này, sức mạnh tất nhiên là càng vượt xa hơn trước, sợ rằng Tân Thiết Côn này nếu như không phải được Thiên Cơ Côn Bao bảo vệ thì sớm đã bị đập gãy rồi.
Thạch Mục mượn luồng sức mạnh này lùi ra sau mấy trăm trượng, sau đó chuyển hướng đầu côn, sải bước lớn chạy lên phía trước mấy bước, cơ thể dần dần nhấc cao lên, chính là lấy thế “Viên Nao Phán Viện” (tư thế leo cây của khỉ) bay lên giữa không trung. Tiếp theo sau đó Thạch Mục khua múa thân côn đánh ra tầng tầng “kim quang côn ảnh” ngưng thành một ngọn “kim sắc côn sơn” cao cả vạn trượng, áp xuống đỉnh đầu của Bạch Viên.
Lúc này hắn sử dụng thức “Thái Sơn Áp Đỉnh” lấy tư thế “Viên Nao Phán Viện” làm nền, bất luận là về khí thế hau uy lực đều vượt xa so với trước. Chiêu thức này áp cho những dòng khí lưu trong không trung từng tầng vỡ ra, không ngừng vang lên tiếng nổ “phụt, phụt, phụt” trong không khí.
“Bạch Viên Lão Tổ” ngửa lên trời hú lên một tiếng, Phiên Thiên Côn trong tay chuyển động, đầu côn chỉ lên bầu trời, khuấy tròn lên với tốc độ chóng mặt.
Từng vòng từng vòng hư không cuồn cuộn sóng xoáy thẳng lên trời.
Trên trời từng tầng mây dày nặng nhanh chóng xoay tròn lại dưới tác dụng của một lực vô hình rồi sau đó hình thành một “vân sương hoàn qua” cực lớn, bên dưới hình dạng như cái cuống phễu, bao trùm lấy “kim sắc côn sơn” hùng vĩ của Thạch Mục.
“Vân sương hoàn qua” càng cuốn càng nhanh, càng cuốn càng nhanh. Cuối cùng vang lên tiếng gào thết “ầm ầm” rồi biến thành một trận “bạch sắc phong bão” uy lực kinh người, như một mũi khoan khổng lồ khoan thẳng xuống “kim sắc côn sơn” của Thạch Mục.
Cũng cùng lúc đó, đầu côn của Thạch Mục cũng đã rất mạnh đập lên Phiên Thiên Côn của “Bạch Viên Lão Tổ”.
“Ầm ầm”
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Hai đạo cự côn đập vào nhau sáng lên một vòng kim quang vô cùng chói lóa.
Ngay sau đó, vầng kim quang kia trong chớp mắt khếch đại rộng lớn lên quét ra bốn phương tám hướng.
Chỉ nghe thấy một âm thanh như gió rít gào qua, toàn bộ cây cối, núi đá bị trận kim quang kia quét qua đều dồn dập gãy đổ ra.
Trong nháy mắt cả bầu trời giống như bị kim quang bao phủ, thiên hôn địa ám, tất cả mọi cảnh vật như ở ngày tận thế không thể nhìn thấy gì, trong đó còn xem lẫn những tiếng nổ kinh thiên động địa.
Nhưng khung cảnh này chỉ trong chớp mắt tức thì.
Vầng kim quang thu lại thì trong bí cảnh, trừ dòng thác nước đằng sau “Bạch Viên Lão Tổ” kia như được một sức mạnh đặc biệt gì đó bảo vệ cố định, không hề chịu chút ảnh hưởng gì. Còn lại toàn bộ xung quanh đều trở thành một mớ lộn xộn, một bãi biến chiến trường.
Lúc này giữa không trung có một hình bóng người cực lớn lướt qua, đó chính là Thạch Mục từ trên cao hạ xuống. “Ầm” một tiếng, Thạch Mục từ trên không rơi ầm xuống tạo ra một hố to trên mặt đất.
Cơ thể Thạch Mục vừa mới dừng hẳn lại sau cú rơi thì cự côn trong tay lập tức chống lên mặt đất, hắn vịn côn cúi người, trong miệng “ựm” một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.
Thạch Mục mặc dù bị thương không nhẹ nhưng chấn động trong lòng lại nhẹ hơn nhiều so với vết thương xác thịt.
Chiêu thức mà “Bạch Viên Lão Tổ” vừa nảy sử dụng mặc dù chiêu số có chút khác thường nhưng trong lòng Thạch Mục hiểu rõ, đó chính là biến chiêu “Diệt Tiên Côn Pháp”. Chỉ là hắn không ngờ chiêu thức này do đối phương phát ra lại có uy lực chấn động thiên địa đến vậy!
Trong lòng Thạch Mục ý niệm quay nhanh, một lúc uống liền mấy viên đan dược, trong tay sớm đã nắm chắc một cục Tiên Phẩm Linh Thạch, như vậy mới trong thời gian ngắn ngủi bình ổn lại được khí tức trong người.
Trong miệng hắn nhè nhẹ thở ra một hơi, trong hai mắt hào quang lóe sáng, trường côn trong tay cử động rồi lần nữa hướng thẳng đến “Bạch Viên Lão Tổ” đập tới.
“Bạch Viên Lão Tổ” sắc mặt liền hung dữ, miệng hú lớn một tiếng,vung mạnh Phiên Thiên Côn lên nghênh đỡ đòn tấn công của Thạch Mục.
Thạch Mục đánh ra từng côn từng côn, hắn liên tục sử dụng hai mươi thức “Thiên Côn Pháp” khiến cho thiên địa biến sắc, phong vân cuồng chuyển.
“Bạch Viên Lão Tổ” hai tay không ngừng múa côn, đánh lên từng gậy từng gậy. Tay ở dưới không nhanh không chậm đánh ra ngàn vạn biến hóa của “Diệt Tiên Côn Pháp Thức”.
Thạch Mục tuy rằng vô cùng thuần thục cách sử dụng côn pháp nhưng cũng rất khó đối phó lại với “Bạch Viên Lão Tổ” ở trước mắt. Mỗi chiêu mỗi thức của Thạch Mục đánh ra đều bị “Bạch Viên Lão Tổ” này phá được hết.
Tuy nhiên chiêu thức của mình bị phá giải hết nhưng trên mặt của Thạch Mục lại không hề có chút buồn bực nào ngược lại ánh mắt lại càng trở nên hưng phấn.
Trường côn trong tay Thạch Mục vung xoay càng lúc càng nhanh, mang theo đó là côn ảnh cực lớn không ngừng được phát ra, bao trùm lấy hắn và “Bạch Viên Lão Tổ” vào trong.
“Ầm ầm ầm”
Lại là một chuỗi âm thanh nổ tung cực lớn vang lên, vô số kim quang bay ra tung tóe. Bóng dáng của Thạch Mục cũng từ trong đó bay ngược ra.
“Oàng” một âm thanh nặng nề vang lên. Cơ thể của Thạch Mục nặng nề rơi đập sâu xuống mặt đất tạo ra một hố sâu lớn có chu vi cả trăm trượng, từ trong hố sâu đó bay lên một màn bụi mờ mù mịt.
Sau đó một lúc, từ trong hố sâu đó bỗng nhiên truyền ra một trận âm thanh hơi thở ồm ồm nặng nề, nghe ra liền giống như hơi thở của một đầu “Tuyệt Thế Hung Thú” đang ẩn nấp ở bên trong.