- Chuyện này xem ra rất kí quái mà.
Thể Nhi ở trên chân mày của Thạch Mục, đổi tư thể khác, nói như vậy.
Thạch Mục đưa mắt nhìn ba người kia đang đi về phía xa một cái, chợt trầm giọng xuống, cơ thể lập tức biến thành một u ảnh, đuổi theo mấy người kia.
Ba người Dị Tộc kia bay về phía trước mấy ngàn dặm, rồi dừng lại ở ngọn núi cao phía trước.
Cái tên Dị Tộc cường tráng kia bước lên trước mấy bước, ngửa tay lấy ra miếng lệnh bài kim sắc ra, nhè nhẹ lắc lắc một cái, một tia sáng màu vàng từ đó phóng ra, rồi chìm vào hư không.
Một âm thanh răng rắc vang lên.
Trong không gian bổng nứt ra thành một đường khe rãnh, lộ ra chân dung ở phía sau, là một mảng kiến trúc kéo dài triền miên.
Ba người kia bay vào đó xong, khe rãnh kia khít lại.
Nhưng bọn chúng không hề để ý đến có một bóng dáng lờ mờ đang theo sát chúng bay vào.
Ở sau không gian ảo cảnh là một ngọn núi cao, phía trên là nhừng mảng kiến trúc nối liền liên miên, thỉnh thoảng lại có một tia sáng bay lên.
Ở đây chắc là chỗ sơn môn của tông phái nào đó, xem ra quy mô cũng không hề nhỏ.
Ba người kia bay về phía mảng kiến trúc đồ sộ ở trên đỉnh núi kia., Thạch Mục nhìn xung quanh một lượt, cũng bay theo, tiếp tục theo phía sau ba người người kia một khoảng không gần không xa.
Ba tên Dị Tộc kia mang theo bốn thi thể của Yêu Tộc, rất nhanh đã bay tới phía trước kiến trúc đồ sộ trên đỉnh núi, chúng thông báo một tiếng rồi tiến vào đại điện.
Trong đại điện, một nam tử trung niên tóc vàng với thần sắc uy nghiêm đang ngồi trên chiếc ghế chủ.
Khí tức xung quanh người này không hề nhỏ, hiện rõ là một vị võ giả đại viên mãn thiên vị, có vẻ cách ngưng luyện thánh phôi chỉ có một bước.
Phía dưới tay hắn có mấy người thân hình to lớn đang đứng, có Dị Tộc, có Yêu Tộc, cũng có Thiên vị Tu vi.
- Bái kiến Tông Chủ! Minh Lam không phụ sự kì vọng của ngài. Bốn tên Yêu Tộc da xanh ngài chỉ đich danh thần đã mang tới đây.
Tên Dị Tộc cường tráng kia lên cung kính hành lễ một cái rồi nói.
- Làm tốt lắm!
Người nam tử trung niên tóc vàng kia nhìn bốn thi thể Yêu Tộc da xanh một lượt, gật đầu, trên mặt nở ra một nụ cười.
- Minh Lam công lao lần này người lập được, cũng có thể xem là công lớn. Như Thể này đi, bản tọa sẽ cho phép người vào động Binh Viêm tu luyện một tháng, ngươi cần phải nắm bắt cơ hội này, tranh thủ một lần tu luyện Lục Đạo Huyền Công đến tầng thứ ba.
Người nam tử trung niên tóc vàng nói.
- Đa tạ Thánh Chủ!
Tên Dị Tộc cường tráng kia vui mừng, quỳ xuống đất vái lạy.
Những người khác trong đại điện nghe vậy, ánh mắt đều hướng về tên Tên Dị Tộc cường tráng kia, ánh mắt lộ ra vẻ ngưỡng mộ xen lẫn đố kị.
- Sao? Vẫn còn chuyện gì à?
Người nam tử trung niên tóc vàng nhìn tên Dị Tộc cường tráng kia vẫn chưa đi, lại hỏi.
- Khởi bẩm Thánh Chủ, lần này có thể giết được bốn người Yêu Tộc, hai người huynh đệ đồng tộc của thần cũng có công lao không nhỏ, bọn họ cũng rất muốn được vào Lục Đạo Tông Môn Hạ.
Tên Dị Tộc cường tráng kia nói.
Hai người ở phía sau hắn vui mừng, liền quỳ xuống dưới đất, nói lớn:
- Hai người bọn thần thật sự muốn gia nhập Lục Đạo Tông mong Thánh Chủ đại nhân khai ân rộng lượng cho phép, thu nhận hai người bọn thần gia nhập vào môn tường, thần nguyện thịt nát xương tan báo đáp Tông Môn.
- Được, Lục Đạo Tông của ta hữu giáo vô loại, nhưng phàm là người muốn gia nhập vào, chỉ cần tư cách thượng khả, trong tâm thuần khiết, Lục Đạo Tông đều mở rộng cánh cửa.
Người nam tử trung niên tóc vàng gật đầu rồi cười nói.
- Đa tạ Thánh Chủ!
Hai người Dị Tộc kia vui mừng hành đại lễ một cái.
- Minh Lam, hai ngưởi này là huynh đệ đồng tộc của ngươi, xét về huyết mạch chắc không có vấn đề gì lớn, sau khi nhập môn phải làm thủ tục kiểm tra huyết mạch, ngươi đưa bọn họ đi tiến hành đi.
Người nam tử trung niên tóc vàng nói.
Tuân lệnh!
Tên Dị Tộc cường tráng kia đáp lại một tiếng rồi đưa hai tên kia ra khỏi cung điện.
Ở trên đỉnh đại điện, có một người mờ mờ đang đứng ở trong góc, quan sát chúng nhân ở phía dưới.
Ánh mắt Thạch Mục sáng lên, hắn vẫn chưa lui ra ngoài.
Người nam tử trung niên tóc vàng ngồi trên ghể chủ tọa, khuôn mặt hiện ra một nét trầm mặc, đi ra hướng phia sau đại điện.
Thạch Mục lập tức nhìn theo.
Đi qua một hành lang dài, người nam tử trung niên tóc vàng kia dừng lại trước một vách tường, tay vỗ vào đó mấy cái.
Từ chỗ vách tường đó liền phát ra tiếng kêu răng rắc, mở ra một lôi cửa ra vào.Người nam tử thanh niên tóc vàng kia đi vào trong, bên trong là một mật thất, một lão giả mặc chiếc áo bào màu tím ngồi khoanh chân ở bên trong. Cánh cửa lớn ở của vách tường đó tự động đóng lại.
Trong không gian chợt lóe lên một tia sáng, thân ảnh Thạch Mục xuất hiện ra.
- Thể Nhi, ngươi nhìn xem tình hình phía dưới.
Hắn niệm tâm truyền âm nói.
Thể Nhi gật đầu, ảnh mắt lấp lánh chuyển động, chiểu ra hai tia sáng kì lạ, tình hình phía dưởi hiện ra trong tầm mắt của nó, Thạch Mục và Thể Nhi thị giác tương liên, có thể nhìn thấy phía dưới.
- Minh Hư Tôn Giả! Người nam tử thanh niên tóc vàng kia quỳ xuống vái lạy, thần sắc cung kính vô cùng.
- Đứng dậy đi! Lão giả mặc chiếc áo bào màu tím. Mở mắt ra, giơ tay ra nói.
Người nam tử trung niên tóc vàng lúc nàymới đứng dậy, thần sắc có chút sợ hãi đứng một bên, cảnh uy nghiêm trước mặt như bao trùm không gian, dường như chia cắt hai người.
- Lão phu hỏi ngươi, trong Lục Đạo Tông bây giờ, người tu luyện Lục Đạo Huyền Công có bao nhiêu?
Lão giả mặc chiếc áo bào màu tím hỏi.
- Khởi bẩm Tôn Giả, thông qua kiểm tra tư chất huyết mạch, và có hi vọng tu luyện thành Tam Truyền Giả, tổng cộng có ba trăm hai mươi người.
Người nam tử trung niên tóc vàng kia liền nói.
Lão giả mặc chiếc áo bào màu tím kia nghe nói vậy nhăn mày lại một cái, nói:
- Số lượng này không phải là quá ít, ngươi cần tiếp tục cố gắng, hết sức tăng số người tu luyện lên nữa.
- Vâng, con đã mời mười mấy tông phái và các tộc phụ cận rồi, triển khai Khai Đàn Đại Hội, tăng cường sức mạnh của Lục Đạo Tông triệu tập càng nhiều người gia nhập Tông Môn hơn, rồi cùng luyện Huyền Công.
Người nam tử trung niên tóc vàng nói.
- Được, chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, sau này lợi ích của ngươi sẽ không thiếu được.
Lão giả mặc chiếc áo bào màu tím nói.
- Đa tạ Tôn Giả chỉ dạy!
Người nam tử trung niên tóc vàng nghe Thể vui mừng, liền không ngớt lời đa tạ.