Hắn cảm thấy linh lực bị dao động kịch liệt, nhìn về phía khoảng hơn trăm dặm phía trước, mấy luồng sáng bắn ra đan chéo vào nhau, có vẻ có mấy người tu vi không hề nhỏ đang đánh giết nhau kịch liệt.
Nếu như đánh giết nhau bình thường thì Thạch Mục cũng không quan tâm, nhưng trong các luồng sáng đó, có một luồng sáng mang ngọn lửa mà trắng tỏa ra khí tức khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc, rất giống với khí tức của ngọn lửa ở cực dương của Cửu Truyền Huyền Công.
- Lẽ nào là đệ tử Thanh Lan?
Trong lòng hắn chợt dao động, vội gom lại khí tức đó, rồi im lặng đi qua.
Khoảng cách hơn trăm dặm đối với Thạch Mục mà nói, chỉ một cái quay người nháy mắt là đi qua.
Hắn rất thận trọng, không lập tức xuất hiện, mà trốn sau một ngọn núi ở gần đó quan sát kĩ lưỡng.
Chỉ thấy ở dưới ngọn núi phía trước linh quang lấp lánh, các luồng sáng với đủ màu sắc bay lên trời, rồi nổ ầm ầm liên tục không dứt. Hai bên tranh đấu kịch liệt.
Hai bên tranh đấu, một bên là là ba người Dị Tộc mắt vàng tóc trắng, một bên là bốn người Yêu Tộc đầu có hai sững, tóc xanh râu xanh.
Mấy người đều là Thiên vị tu vi, ba người Dị Tộc kia tuy thiếu một người, nhưng trong đó có một nam tử cường tráng, toàn thân phát ra ngọn lửa màu trắng nóng rừng rực kì lạ, ở giữa nhừng ngón tay, từng ngọn lửa màu trắng tỏa ra, ngọn lửa cuồn cuộn, lợi hại vô cùng, đẩy lùi luồng khí từ bốn người Yêu Tộc kia nén ép qua.
- Này, Thạch Đầu, chiêu thức mà mấy người này đang dùng là Cửu Truyền Huyền Công sao?
Thể Nhi nhẹ ồ một tiếng rồi hỏi.
- Có một chút giống, nhưng không phải là ngọn lửa Chí Dương của Cửu Truyền Huyền Công thật sự, có thể là một công pháp đặc biệt gì đó.
Thạch Mục nhìn một lúc, lắc đầu nói.
Nếu chiêu thức mấy người này dùng không phải là Cửu Truyền Huyền Công, thì hắn cũng không có hứng thú để xem tiếp nữa, hắn định quay đầu lại rời đi.
Đúng vào lúc đó, bốn người Yêu Tộc bị đè nén đến cực điểm, nhìn nhau mấy cái, rồi cùng hét lên, ánh sáng màu xanh toàn thân phát ra khắp phía, xung quanh liền xuất hiện vô số những làn sóng lớn màu xanh ngọc bích, khiên ba người Yêu Tộc bất chợt bị chấn động mấy phần.
Trong miệng bốn người đọc cái gì đó, rồi cùng khua tay vung vẩy, vô số làn sóng lớn đó cuộn cuộn xoay một vòng, rồi tập trung lại thành một làn sóng vô cùng to lớn, từng con sóng tiếp nối con sóng, con sóng cao nhất còn cao hơn cả ngọn núi xung quanh đó, cuộn cuộn lao về hướng ba người Dị Tộc, sức mạnh lớn kinh người.
Ánh mắt của Nam tử cao to đó lóe lên một tia sáng, đối mặt với làn sóng khổng lồ với sức mạnh kinh người đang cuồn cuồn chảy tới nhưng sắc mặt lại không hề có chút thay đổi, vội thu về những ngọn lửa màu trắng đang tỏa ra toàn thân.
Hắn nhắm mắt lại, trong miệng đọc lời gì đấy, rồi đột nhiên mở to mắt ra, toàn thân tỏa ra nhưng luồng sáng màu đen, hắn thở ra một hơi mạnh đẩy luồng sáng đó tỏa ra rộng khắp phía.
Thạch Mục lúc này đang định muốn rời đi thấy Thể sắc mặt hơi biến đổi, trận kì hàn khí tức (luồng khí lạnh) này lại khiến hắn có cảm giác quen thuộc, người Dị Tộc cường tráng kia đúng là thật sự nắm trong tay một phần của Cửu Truyền Huyền Công.
Nhưng cũng giống trước đây, không phải là thuần khiết.
Nam tử Dị Tộc cường tráng kia cúi đầu hét lên một tiếng, hai tay đột nhiên giơ ra, hai chùm ánh sáng màu đen từ trong lòng bàn tay chiếu ra, đánh vào làn sóng to lớn có sức mạnh kinh người kia.
Vù một tiếng, một trận kì hàn khí tức lạnh buốt thấu xương từng vòng từng vòng tỏa ta
- Rắc rắc!
Chỉ trong phút chốc, làn sóng to lớn có sức mạnh kinh người kia lao về phía trước rổi biến thành một tảng băng màu trắng, bốn người của Yêu Tộc không phản ứng kịp, cũng bị kết đông ở trong tảng băng màu trắng kia, không thể động đậy được.
Hai cánh tay của người thanh niên cường tráng đó vung vẩy, một luồng ánh sáng màu đen từ trong lòng bàn tay một lần nữa lại bắn ra, biến thành bốn tia sáng màu đen nhỏ li ti, xuyên qua đầu của bốn người da màu xanh của Yêu Tộc đó.
Trên đầu của bốn người đó xuất hiện bốn cái lỗ lớn, họ lập tức không còn hơi thở.
- Minh Lam đại ca thật lợi hại!
- Tất nhiên rồi, bốn tên Yêu Tộc vảy xanh cũng xem là có chút sức mạnh, nhưng mà dưới tay của huynh lại chỉ một chiêu đã bị đánh bại như vậy.
- Là bọn chúng không biết lượng sức mình!
Hai người Dị Tộc mắt vàng thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời kinh ngạc, liền nình bợ.
Người Dị Tộc cường tráng kia sau khi dùng phép thuật, nét mặt có chút nhợt nhạt, nhưng khuôn mặt lại tỏ ra đắc ý, tỏ ra tiếp nhận lời khen của hai người kia:
- Nếu nói về tu vi, ta và bốn tên kia cách biệt không là bao, nhưng mà Thủy Nguyên Bích Ba Công của tộc da xanh làm sau có thể so bì với ldch của Lục Đạo Tông ta?
Người Dị Tộc cường tráng kia ư hừ một tiếng, kiêu ngạo nói.
- Đó là điều tất nhiên rồi!
Hai người Dị Tộc kia liền nói hùa theo.
- Đi thôi, mang thi thể của bốn tên lên, lập tức trở về Tông Môn. Tông Chủ mà thấy đầu của bốn tên này, lão nhân gia ông ấy sẽ rất vui, nói không chừng sẽ cho ta nhập vào môn phái, đến lúc đó các ngươi cũng có thể học được Lục Đạo Huyền Công rồi.
Người Dị Tộc cường tráng kia đưa tay lên bắn ra một luồng sáng màu đen, tảng băng kia liền từ từ vỡ tan ra.
- Đa ta Minh Lam đại ca!
Hai người Dị Tộc kia nghe nói vậy, nét mặt liền lộ ra vẻ vui mừng, miệng luôn nói đa tạ, mỗi người đi thu dọn thi thể hai tên Yêu Tộc kia.
Sau lúc đó, ba người kia biến thành ba luồng ánh sáng, bay vút về phía xa.
- Lục Đạo Huyền Công... nghe khẩu khí của người này, hình như bộ công pháp này không ít người tu luyện.