- Chuyện này nói rất dài dòng, không biết Thạch Mục đạo hữu thấy không gian Huyền Giới như thế nào?
Nụ cười trên mặt Hòa thượng Diệu Không lần đầu biến mất, trầm mặc một chút, dường như đang suy nghĩ tìm từ như thế nào, sau đó hỏi.
Thạch Mục nghe vậy ngẩn ra, cẩn thận nói:
- Không gian Huyền Giới chính là một không gian vị diện của hạ giới, hay nơi này còn có chỗ nào kỳ lạ sao?
- Ha ha, đạo hữu có chỗ không biết, không gian Huyền Giới vô số năm trước khi, thật ra chính là một mảnh vỡ rất nhỏ trên thượng giới chân tiên giới, sau đó đã xảy ra biến cố cự đại, từ thượng giới rơi xuống, diễn biến thành không gian Huyền Giới như hiện nay.
Hòa thượng Diệu Không nói lời kinh người.
Thạch Mục biến sắc, trong mắt xuyên thấu qua vẻ kinh sợ.
- Bởi vì năm đó duyên cớ biến cố, liên hệ giữa không gian Huyền Giới và thượng giới dần dần đoạn tuyệt, do đó tu sĩ giới này, bất kể tu luyện như thế nào cũng không thể phi thăng tới thượng giới.
Hòa thượng Diệu Không tiếp tục nói.
Thạch Mục lôi đình điện thiểm trong lòng, thì ra mối liên hệ giữa không gian Huyền Giới và thượng giới hoàn toàn đoạn tuyệt, là duyên cớ này.
- Bần tăng lần này hạ giới, chính là phụng mệnh thượng giới, liên hệ không gian Huyền Giới và thượng giới.
Hòa thượng Diệu Không chậm rãi nói.
- Cái gì! Ngươi... chẳng lẽ là ngươi?!
Thạch Mục nghe lời này, không còn cách nào giữ vững thần tình, đột nhiên đứng lên.
Củng cố liên hệ không gian Huyền Giới và thượng giới, chỉ có một phương pháp, chính là Huyền Giới Chi Môn.
Mà Huyền Giới Chi Môn là sư tôn của ba người Yên La, Lật Thăng và đế truyền thụ cho bọn họ.
- Không sai, ba người bọn họ là ta tạo tài sơ ngộ ở hạ giới, đã từng tài bồi bọn họ một thời gian, có thể nói là sư tôn ba người bọn họ đi.
Hòa thượng Diệu Không nói.
Thạch Mục thầm nghĩ trong lòng quả nhiên, từ từ thu liễm vẻ khiếp sợ trên mặt.
Lúc trước nghe Yên La nói tới sư tôn, hắn liền rất hiếu kỳ đối với người, không ngờ chính là hòa thượng Diệu Không trước mắt.
Hắn không nhịn được, cẩn thận quan sát hòa thượng Diệu Không.
- Phương pháp khai mở Huyền Giới Chi Môn, cũng là ta truyền thụ bọn họ.
Hòa thượng Diệu Không sờ đầu trọc, nói.
- Tu vi của đại sư Diệu Không mạnh hơn so với đế rất nhiều, vì sao giao phó chuyện khai mở Huyền Giới Chi Môn cho hắn, nếu mình xuất thủ, chẳng phải là nhanh hơn rất nhiều so với đế.
Thạch Mục có chút không giải thích được, hỏi.
- Khai mở Huyền Giới Chi Môn sẽ đưa đến sinh linh không gian Huyền Giới đồ thán, bần tăng tuy muốn sớm hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cũng không đành lòng thấy hàng vạn hàng ngàn sinh linh không gian Huyền Giới gặp đại kiếp này, cho nên một mực đang do dự cần khai mở cửa này hay không, cuối cùng vẫn quyết định giao toàn bộ cho người không gian Huyền Giới quyết định. Nói đến cùng, bần tăng cũng chỉ là người ngoài, không có quyền quyết định vận mạng của hàng vạn hàng ngàn sinh linh giới này.
Hòa thượng Diệu Không thở dài, làm như đến ngày tận thế, cúi đầu tụng niệm Phật hiệu.
Thạch Mục nghe lời này, hai mắt khẽ chau, mặt không lộ ra vẻ khác thường chút nào.
- Hòa thượng nói đại nghĩa Lăng Nhiên, sự thật đều không phải là như thế. Thượng giới có quy định nghiêm khắc đối với tiên nhân hạ giới, bất kể tình huống gì, tiên nhân hạ giới không được tạo thành thương vong quá lớn đối với sinh linh hạ đẳng giới diện. Khai mở Huyền Giới Chi Môn sẽ đưa đến một lượng lớn sinh linh đồ thán, hành động này làm trái với quy định của thượng giới, do đó hòa thượng Diệu Không mới không tự mình động thủ, mượn tay đế thi triển kế hoạch này.
Một âm thanh bỗng vang lên trong lòng Thạch Mục, chính là Thủy Linh Tử.
- À, ngươi còn biết thượng giới có quy định này?
Thạch Mục chợt động lòng, trao đổi tâm niệm cùng Thủy Linh Tử.
- Năm đó nhục thân ta vẫn còn, đã từng ở một động phủ cổ xưa vô tình được một bản điển tịch quan hệ thượng giới, bắt đầu học được cửu nguyên băng hỏa tiên pháp trong đó, trong điển tịch có nói tới quy tắc này của thượng giới.
Thủy Linh Tử tiếp tục nói.
Thạch Mục âm thầm gật đầu.
- Tâm thương xót của đại sư, Thạch mỗ bội phục, nhưng thời khắc này Huyền Giới Chi Môn đã khai mở, Huyền Giới Vị Diện và thượng giới đã lần nữa gắn kết qua lại, nhiệm vụ đại sư coi như hoàn thành, vì sao còn lưu tại hạ giới? Hay là có liên quan đến chuyện trọng đại ngươi vừa mới nói?
Thạch mỗ hỏi thẳng thừng Diệu Không.
- Đúng là như vậy, không gian Huyền Giới và thượng giới lần nữa gắn kết qua lại, pháp tắc thiên địa đã xảy ra biến hóa, đưa đến vận mệnh toàn bộ không gian Huyền Giới kịch biến. Không gian kịch biến trận này, lại đưa tới một phiền toái lớn.
Hòa thượng Diệu Không cười khổ nói.
- Phiền toái lớn?
Thạch Mục ngẩn ra.
- Là một con cự thú "Cửu thủ Thao Thiết" thượng đẳng chân linh, con thú này tham lam vô cùng, trời sanh có thể khống chế lực không gian, có thể thôn phệ vạn vật. Mặc dù tại thượng giới, đối phó con thú này cũng cực kỳ phiền phức, không ngờ có một con chạy tới nơi này.
Hòa thượng Diệu Không tràn đầy khổ sở.
- Cửu thủ Thao Thiết! Thạch tiểu tử, con này thể khó đối phó, cự thú chân linh có chứa huyết mạch Thao Thiết xuất hiện hai con tại thời thượng cổ, mỗi một con đều cực kỳ lợi hại, gây phiền phức rất lớn cho các đại tinh vực, cuối cùng gần như tập hợp tất cả lực lượng tinh vực mới trục xuất nó đi khỏi. Hơn nữa, thực lực của chân linh Thao Thiết càng cường đại, số lượng càng nhiều, thời thượng cổ xuất hiện hai con chân linh, một con là tam thủ Thao Thiết, một con khác là ngũ thủ Thao Thiết, cộng hết lại cũng chưa chắc lợi hại bằng cửu thủ Thao Thiết lần này, ngươi tự giải quyết cho tốt, biệt còn không có phi thăng, còn không liền chết trong miệng quái thú.
Âm thanh Thủy Linh Tử vô cùng ngưng trọng, nói.
Thạch Mục nghe xong lời này, hơi biến sắc mặt.
- ... Nếu như không trảm sát hoặc là đuổi con thú này, Huyền Giới Vị Diện chỉ sợ sẽ bị con thú này thôn phệ hầu như không còn.
Hòa thượng Diệu Không không chú ý đến thần tình biến hóa của Thạch Mục, tiếp tục nói.
- Đại sư là muốn ta xuất thủ, cùng trảm sát hoặc là đuổi con Thao Thiết chân linh này?
Thạch Mục trầm mặc một chút, nói.
- Không sai, Thạch Mục đạo hữu đã gần như viên mãn thân thể Chân tiên, hơn nữa tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, lực lượng nhục thân vô cùng cường đại, thực lực có thể so sánh với tiên nhân bình thường. Ta và ngươi liên thủ, năm thành nắm chắc có thể đánh chết con thú này, cùng lắm cũng có thể đuổi nó ra khỏi không gian Huyền Giới.
Hòa thượng Diệu Không lập tức gật đầu nói.