Từng đạo từng đạo “tiểu lôi điện quang” cắt xuống, mỗi thanh đều như những con dao vô cùng sắc bén đâm cắt vào trong da thịt của Thạch Mục.
Từng trận âm thanh “ken két” liên tiếp vang lên.
Trên cơ thể trừ những chỗ nào có Cửu Long Tỏa Kim Giáp bảo vệ ra, thì những phần cơ thể còn lại mà bên ngoài có “kim sắc lân giáp” nhưng bị vô số lưỡi dao lôi điện kia không cừng cắt xén, da thịt nứt toác ra từng mảng.
Trong chớp mắt những tia máu trên người Thạch Mục bắn ra do bị “tiểu lôi điện đao” đâm cắt đã nhuốm đỏ vùng bùn đất quanh mình hắn rộng đến cả thước.
Những mãnh Lân Giáp bị cắt toác ra rơi xuống liền bị trộn lẫn với cả bùn đất đã nhuộm màu máu ở dưới.
Bởi vì trên người hắn chằng chịt vết thương, dẫn đến mất máu quá nhiều khiến cho cả người hắn bị choáng váng, quay cuồng.
Mặc dù những chỗ hiểm trên cơ thể đều được Cửu Long Tỏa Kim Giáp bảo vệ nhưng nếu như máu vẫn tiếp tục chảy như thế này thì e rằng khó có thể bảo toàn tính mạng.
Hơn nữa, Cửu Long Tỏa Kim Giáp trên người hắn lúc này vì đã chống đỡ vạn nhát đâm cắt liên tiếp của “tiểu lôi điện đao” nên giờ đây cũng mắt đầu xuất hiện tổn hại.
“Phù” một tiếng nhẹ vang.
Bên vai trái của kim giáp bị thủng một lỗ nhỏ xíu xiu thôi nhưng liền bị rất nhiều điện đao thông qua đó chui vào cơ thể của Thạch Mục.
Trong nháy mắt, một dòng máu tươi ngay lập tức bắn ra từ lổ hổng kia trên vai hắn.
Lúc này, đôi mắt của hắn đã đỏ lòm một màu, cảm giác đau đớn thể xác gần như đã đến đỉnh điểm rồi.
Trạng thái của Thạch Mục hiện giờ là hai tay bóp chặt đất, trên trán có bao nhiêu gân xanh thì đều nổi hết lên rồi, trong miệng hai hàm răng nghiến chặt, gắng gượng chịu đựng nổi đau thấu xương tủy này.
Không khí dưới đáy hố man mác mùi của thịt nướng khét lẹt, đó là mùi da thịt của Thạch Mục bị lôi điện không ngừng bổ xuống, nướng xém.
Toàn thân từ trên xuống dưới của Thạch Mục mặc dù vô cùng đau đớn nhưng ý chí trong lòng hắn thì không hề bị nổi đau này làm cho thuyên giảm. Ngay lúc này, thần trí của hắn lại vô cùng là tỉnh táo.
Hai hàm răng cắn chặt, chỗ lợi đó đã bị cắt chảy ra máu tươi, trên trán gân xanh nổi lên và mồ hôi cũng không ngừng toát ra rồi rơi xuống. Thậm chí hắn còn ngửi đưuọc mùi da thịt bị nướng cháy xém của mình.
Mặc dù cơ thể đã tàn tạ như vậy nhưng hắn vẫn cật lực ra sức chèo chống trụ lại dưới lôi điện trùng trùng đánh xuống. Trong hai bàn tay không biết từ lúc nào đã nắm chắc hai viên linh thạch và cũng đang rất khó khăn để hấp thụ linh lực trong đó.
Nhưng mà ngay vào lúc này, dị biến lại bất ngờ nổi dậy.
Vùng eo của Thạch Mục bỗng nhiên phát sáng ra hào quang, Linh Hải vốn dĩ đã trống không ở đan điền bỗng nhiên sản sinh ra một vòng xoáy hắc sắc. Đồng thời cũng xoay vòng theo chiều thuận của kim đồng hồ với tộc độ rất nhanh.
Cùng với sự xuất hiện của vòng xoáy hắc sắc là toàn bộ linh lực còn sót lại trong trời đất xung quanh không thể tự chủ mà bắt đầu tụ đến.
Trong lòng Thạch Mục hết sức kinh ngạc, vội vã nhắm mắt cảm nhận tình hình bên trong cơ thể.
Hắn cảm giác được trong Linh Hải đang có một đạo “hắc sắc hư ảnh” hiện ra trong đó, hình dáng của nó giống y đúc với chín đầu “hung mãng” mà hắn dùng Đồ Đằng Bí Thuật hóa ra. Đó chính là Thú Hồn mà năm xưa hắn đã phong tồn lại trong cơ thể, ba đạo “hung mãng” tiến hóa thành.
Bây giờ, chín đầu của “hung mãng” kia tất cả đều há lớn miệng ra hấp thu vào từng luồng linh lực từ bên ngoài chảy vào.
Thạch Mục thấy vậy, trong lòng mới thoáng yên ổn.
Nhưng không đợi hắn được yên lòng lâu, vùng bụng hắn lại bất ngờ đau đớn tê liệt một trận.
Từng đạo “tiểu lôi điện đao” kia lại bất ngờ hoành hành vào lúc này, chúng thuận theo lực hút hấp thụ linh lực mà chui vào trong Linh Hải, oanh kích với chín đầu “hung mãng” trong đó.
Một trận không có tranh chấp yên ắng trôi qua, hai đầu gối của Thạch Mục vốn quỳ trên mặt đất thì sau đó cả người ngã lăn xuống, nằm co quắp trên mặt đất.
Trong Linh Hải hắn lúc này giống như đang bị ngàn vạn đao phanh xé, cảm giác đau đớn thống khổ xác thịt trước đó dường như không là gì so với trận này. Người bình thường căn bản không thể biết được và cũng không thể chịu đựng được.
Ngay vào lúc mà hắn dường như sắp đạt đến đỉnh điểm và chuẩn bị banh thây thì trong Linh Hải bỗng nhiên xoáy lên một trận phong bão kịch liệt.
Thú Hồn của chín đầu “hung mãng” dưới sự oanh kích liên tiếp của “tiểu lôi điện đao” đã hóa thành ô quang, nổ tung ra.
Khí tức trên người Thạch Mục vô cùng mãnh liệt rung chuyển một trận rồi quét ra bốn phía xung quanh, trực tiếp quét sạch điện quang đã dần dần suy yếu ở xung quanh ra xa. Dưới đáy hố một lầm nữa lại dấy lên một màn khói bụi mờ mịt.
Trận Lôi Kiếp này cũng coi như hắn đã chèo chống được tới giây phút cuối cùng.
Thạch Mục giãy giụa trở mình nằm sấp xuống, miệng từng ngụm từng ngụm hít thở hổn hển. Trong tay cầm chắc hai viên linh thạch, bắt đầu nhanh chóng khôi phục.
Trên ngực hắn thanh quang lóe sáng, “thanh sắc tiểu đỉnh hư ảnh” lần nữa hiện ra.
Mà vết thương có chút nguy hiểm ở vùng ngực bụng của hắn giờ đây đã hóa thành gỗ và bắt đầu nhanh chóng chữa trị.
..............
Nửa ngày sau, Thạch Mục mới cảm thấy cơ thể khôi phục được một chút sức lực.
Hắn thu vào Cửu Long Tỏa Kim Giáp đã bị hư tổn trên người rồi “hô” một tiếng, trên người nổi lên một màn “bạch sắc hỏa diễm” đốt sạch sẽ những vết máu dơ bẩn quanh mình.
Đợi đến khi hỏa diễm trên người tắt hết, Thạch Mục mới lấy ra một bộ y phục, hắn đang định khoác lên thì phát hiện Đồ Đằng Đồ Án trước ngực đã biến mất không thấy nữa.
- Xem ra Thú Hồn của chín đầu “hung mãng” đã tự bạo phát ra sức mạnh mới có thể giúp hắn qua được Lôi Kiếp này.
Thạch Mục suy nghĩ một chút liền hiểu ra.
Mặc y phục xong, hắn cố gắng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược cho vào miệng rồi sau đó lại lấy ra hai viên Tiên Phẩm Linh Thạch, nhanh chóng hấp thụ linh lực từ chúng.
Thạch Mục hơi nhíu mày lại, mở to hai mắt.
Đồ Đằng vừa nảy đã bị lôi điện oanh kích, Linh Hải cũng vừa mới trải qua một trận oanh tạc, mặc dù bị tổn thương nhưng vết thương không quá nghiêm trọng, hồi phục lại rất nhanh.
Hắn tăng tốc hấp thụ vào linh lực, rất nhanh đã hút cạn linh lực có trong hai viên Cực Phẩm Linh Thạch. Linh thạch sau khi cạn kiệt linh lực, vỡ vụn ra.