Đột nhiên, trong mắt Thạch Mục hiện lên một vẻ kinh ngạc khác thường, dường như muốn nói lại thôi.
- Thế nào? Ngươi có gì muốn hỏi ta sao?
ên La liếc mắt nhìn Thạch Mục, nói.
- Là như vậy...
Thạch Mục do dự một chút, nói sơ qua về các chuyện mắt thấy, nghe được sau khi cùng Phùng Ly bị truyền tống đến tinh vực Hắc Ma.
Yên La nghe xong những điều này, ánh mắt chớp động. Nhưng thần sắc nàng lại không có gì thay đổi.
- Yên La, nàng thật sự là Bảo Hoa Thánh Tổ được tinh vực Hắc Ma thờ phụng sao?
Thạch Mục hỏi.
- Không sai. Ta chính là chủ nhân Bảo Nguyệt Cung, Bảo Hoa.
Giọng điệu Yên La bình tĩnh nói.
Trong mắt Thạch Mục hiện ra một vẻ phức tạp. Tuy rằng hắn đã sớm biết, nhưng nghe được chính miệng Yên La thừa nhận, trong lòng hắn vẫn nhịn không được chấn động kinh sợ.
- Nếu như nàng là Bảo Hoa Thánh Tổ, trước đây tất nhiên là nhân vật tu vi thông thiên. Làm sao có thể lưu lạc đến Tử Linh Giới Diện, trở thành một... Một bộ xương khô?
Thạch Mục không hiểu hỏi.
- Tiền căn hậu quả chuyện này thế nào, hiện tại ta cũng nghĩ không ra. Ta chỉ biết, chuyện này có liên quan đến Thiên Đình.
Yên La lắc đầu, trong mắt hiện ra một tia ánh sáng sắc bén vô cùng, nhưng chỉ lóe lên liền biến mất.
Trong lòng Thạch Mục thoáng động, thầm nghĩ quả nhiên là vậy.
- Lần này ta tiến giai Thánh Giai, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện. Chuyện ngươi nhận được truyền thừa của Bạch Viên Lão Tổ. Trước kia, thời điểm ta còn là Bảo Hoa, ta và hắn có quen biết, hơn nữa hình như giao tình không cạn.
Yên La lo lắng mở miệng.
- Nàng và Bạch Viên Lão Tổ có quen biết?
Thạch Mục giật mình kinh ngạc.
- Ta cũng chỉ là mơ hồ nhớ lại một chút ký ức. Dường như có một lần phiền lòng, hạ giới giải sầu, ở trên một tinh cầu gặp phải Bạch Viên. Lúc đó hắn vẫn chỉ là một con khỉ còn chưa mở ra linh trí. Sau đó ta đã từng nhiều lần chỉ điểm cho hắn tu luyện. Tiếp đó, hắn bái nhập Thanh Lan, tu thành Cửu Chuyển Huyền Công sau, thực lực tiến bộ lớn. Hắn cũng từng giúp đỡ ta vài lần.
Yên La dùng một ngón tay trắng nõn chạm vào mi tâm, hình như đang cố gắng hồi ức.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên. Hắn hồi tưởng lại một cảnh đã từng thấy trong giấc mơ trước đây. Lúc Bạch Viên còn rất nhỏ, quả thực có gặp được một tiên nữ. Hình như chính là Yên La.
- Con khỉ màu xám kia? Tên dường như gọi là Chu Yếm. Ta ở trên đại điện tinh vực Hắc Ma thấy bức tượng của nó và bức tượng của nàng đặt ở cùng nhau.
Thạch Mục nhíu chân mày lại, hỏi tiếp.
- Chu Yếm từng là thủ hạ ta. Nếu ta nhớ không nhầm, nó và Bạch Viên tu luyện dị chủng viên hầu. Chỉ có điều tư chất của hắn so ra kém hơn Bạch Viên.
Yên La nói như thế.
- Thì ra là thế... Nếu như nàng và Bạch Viên Lão Tổ có quen biết, vậy tại sao Bạch Viên Lão Tổ năm đó lại ngã xuống? Nàng có biết không?
Thạch Mục bừng tỉnh gật đầu, sau đó lại dường như nghĩ tới điều gì, mở miệng hỏi.
- Chuyện này ta cũng không nhớ nổi. Chỉ có thể nhớ một ít đoạn ngắn mơ hồ. Chỉ có điều khẳng định có liên quan đến Thiên Đình. Bạch Viên tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công đến trình độ chưa ai từng làm được. Thực lực của hắn quá mức cường đại, đã uy hiếp nghiêm trọng đến Thiên Đình.
Yên La nói.
- Thiên Đình này, rốt cuộc là thế lực nào?
Thạch Mục nhíu mày hỏi.
Hắn từng nghe nói quá nhiều lần về danh từ này.
- Thiên Đình giống như Côn Lôn của ta, ở vào một giới diện thượng vị, tạm thời liền gọi là tiên giới. Đó là một tổ chức lớn thống trị mấy tinh vực. Chỉ có điều cực ít người có thể biết được sự tồn tại của bọn họ. Bọn họ cũng rất ít khi hiện thân ở trước mặt người hậu thế. Cụ thể ta cũng nhớ không rõ. Chỉ có điều bọn họ cũng không phải là tồn tại quang minh chính đại gì. Vì mục đích nào đó, bọn họ chuyên cướp đoạt tài nguyên linh khoáng của các tinh cầu lớn xung quanh. Không biết có bao nhiêu chủng tộc, tinh cầu đã bị hủy ở trong tay bọn họ. Bằng không năm đó ta cũng sẽ không đối lập cùng bọn họ.
Trong mắt Yên La lóe lên ánh sáng tàn khốc.
- Cướp đoạt tài nguyên linh khoáng xung quanh sao?
Sắc mặt Thạch Mục biến đổi. Hắn đột nhiên nhớ tới trên Lam Hải Tinh, còn có cả chuyện điên cuồng đào linh khoáng ở trên những tinh cầu khác.
Lẽ nào việc này đều có liên quan đến Thiên Đình?
Linh mạch trên Lam Hải Tinh bị đào rỗng, dẫn đến linh khí thiên địa thiếu thốn. Cùng với Yên Trần Tinh vạn vật bị diệt sạch, dường như muốn sụp đổ. Thậm chí trong tinh vực tùy ý có thể thấy được tình trạng thảm khốc của các tinh cầu vỡ vụn. Hắn đã tận mắt nhìn thấy.
Mỗi một tinh cầu vốn đều là quê hương có vô số sinh linh sinh sống. Nhưng bởi linh khí thiên địa thiếu thốn, dẫn đến khí hỗn độn tinh vực ăn mòn, cuối cùng tan biến!
Thiên Đình hành sự như vậy, quả thực mất hết nhân tính!
- Ngươi nhận được truyền thừa của Bạch Viên, tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công. Sớm muộn Thiên Đình sẽ chú ý tới ngươi. Bọn họ tuyệt đối không sẽ cho phép người thứ hai tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới đại thành xuất hiện. Cho nên ngươi đối với Thiên Đình, nhất định phải vạn phần cẩn thận.
Yên La nói đến đây, thần sắc ngưng trọng.
- Nàng yên tâm, ta đã biết. Ta có thể từ một thôn đánh cá trong tinh vực nhỏ hẻo lánh, từng bước một đi tới như hôm nay, không thể không tính tới công lao của Bạch Viên Lão Tổ, cũng có ơn đối với ta. Nếu hắn là do Thiên Đình làm hại, hơn nữa bọn họ cũng từng ra tay với nàng, chuyện này ta sẽ không thể không quan tâm.
Thạch Mục gật đầu, chuyển đề tài câu chuyện nói.
- Ngươi không sợ Thiên Đình sao? Thực lực của bọn họ mạnh mẽ, lại vượt xa so với sự dự đoán của ngươi.
Yên La nhìn Thạch Mục, hỏi.
- Sợ thì như thế nào? Bọn họ sớm muộn cũng sẽ tìm đến trên đầu của ta. So với sợ hãi tránh né, không bằng ra sức đánh một trận. Cho dù chết trận cũng có gì đáng ngại!
Thạch Mục cười ha ha một tiếng, hai tay nắm chặt, hào khí vô cùng nói.
Yên La chậm rãi gật đầu, trong mắt có ánh sáng lóe lên.