Mục lục
Huyền Giới Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đứng sau hắn lúc này chỉ có thiếu phụ che mặt, thanh niên xấu xí vừa mới rời đi, ra ngoài an bài nhân viên rồi.

Cô gái che mặt ánh mắt lạnh lùng, dường như vẫn thờ ơ đối với hết thảy chung quanh, nhưng vừa nghe đại hán hoàng tu nói lời này, khăn che mặt hơi động, cũng nhìn lại Thạch Mục.

- Thiên Hà tinh vực? Không có gì dị thường, nếu nói là biến hóa, cũng chính là vì không gian kịch biến trăm năm trước, tất cả tinh cầu đều bị lực không gian bao phủ mà thôi.

Thạch Mục chợt động lòng, miệng nói lại bình tĩnh dị thường.

- À, quả thật? Thiên Đình vẫn không hạ thủ Thiên Hà tinh vực?

Đại hán hoàng tu có chút ngạc nhiên.

- Thiên Đình? Ha ha, xem ra đạo hữu ắt là ẩn cư tại Tu La tinh vực nhiều năm, không biết rõ tin tức những tinh vực khác. Thiên Đình từ trăm năm trước, bị các đại tinh vực liên thủ đẩy ngã hủy diệt, hiện tại các đại tinh vực đều phát triển, rất phồn thịnh.

Thạch Mục cười ha ha nói, vẫn không nói về chuyện của Huyền Giới Chi Môn.

- Cái gì! Thiên Đình đã hủy diệt!

Trung niên hoàng tu sắc mặt đại biến, đột nhiên đứng lên.

Cô gái áo đen che mặt đứng phía sau hắn cũng chấn động thân thể, trong ánh mắt xuyên thấu chấn kinh khó tin.

Côn Tang tộc trưởng và XXX của Tu La chu tộc nghe nói lời này, cũng rất là kinh ngạc, nhưng phản ứng không mạnh như trung niên hoàng tu và cô gái áo đen che mặt.

Đối với việc Thiên Đình, bọn họ Côn Tang tộc trưởng cũng biết, là một thế lực rất lớn ngoài tinh vực, nhưng mà Thiên Đình và Tu La tinh vực cự ly quá xa, cộng thêm vị trí Tu La tinh vực biến ảo không chừng, giữa hai nơi cũng không có tiếp xúc trực tiếp.

- Lời Thạch đạo hữu nói là thật?

Đại hán hoàng tu đưa ánh mắt gắt gao nhìn Thạch Mục chằm chằm, giọng nói hơi run rẩy.

- Đương nhiên là thật, chuyện này là ta tận mắt nhìn thấy, chủ đế Thiên Đình và 12 tướng tiên thủ hạ của hắn đều đã bỏ mình toàn bộ, một số tộc quần mà thủ hạ hắn lôi kéo cũng đều sụp đổ

Thạch Mục nhướng mắt lên, nhìn đại hán hoàng tu thật sâu, giọng đầy ý vị thâm trường, nói:

- Bao gồm cả Cổ Man tộc.

Trên mặt đại hán hoàng tu lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, nhưng mà nghe được câu cuối cùng, thần tình chợt ngẩn ra, sau đó nổi lên vẻ phức tạp.

- Đa tạ Thạch đạo hữu báo cho biết chuyện này, Cừu mỗ vô cùng cảm kích.

Hắn trầm mặc một lát, chắp tay nói cám ơn.

- Cừu đạo hữu không cần khách khí, nhưng trong lòng Thạch mỗ có mối nghi ngờ, Bạch Man tộc các ngươi và Cổ Man tộc, thủ hạ Thiên Đình, hẳn là có chút ít quan hệ chứ.

Thạch Mục mỉm cười, sau đó ngữ khí tự nhiên, hỏi.

Đại hán hoàng tu khẽ trầm mặc một hồi, ngay sau đó nói:

- Nếu Thạch đạo hữu hỏi tới, Cừu mỗ cũng không giấu diếm làm gì. Đạo hữu nói không sai, Bạch Man tộc chúng ta và Cổ Man tộc thủ hạ Thiên Đình nguyên là nhất thể, bọn họ là Hắc Man bộ trong Cổ Man tộc, còn chúng ta là Bạch Man bộ.

Ánh mắt Thạch Mục chớp động, thầm nói quả nhiên.

Phân biệt Hắc Man, Bạch Man trong Cổ Man tộc, ứng cùng Hung Man, Bình Man Man tộc Lam Hải tinh.

Côn Tang tộc trưởng và XXX ngồi ngay ngắn, về lai lịch của Bạch Man tộc, bọn họ cũng không rõ lắm.

- Lúc trước đế chiêu mộ Cổ Man tộc chúng ta, trong tộc quần đã xảy ra bất đồng, Hắc Man hết sức đồng ý gia nhập Thiên Đình, còn Bạch Man chúng ta nhìn thấu tâm thuật bất chánh của đế, không đồng ý. Sau khi trải qua tranh chấp một phen, Hắc Man soái lĩnh hơn phân nửa tộc nhân đầu phục Thiên Đình, đồng thời cấu kết Thiên Đình tiễu trừ Bạch Man chúng ta. Bạch Man liều chết đánh bao vây ra, tránh né đến Tu La giới.

Đại hán hoàng tu thuật lại chuyện cũ một phen.

Cô gái che mặt khinh đẩu, hiển nhiên nội tâm kích động.

Đại hán hoàng tu quay đầu nhìn cô gái che mặt, cô gái che mặt hít thở khẩu khí, lúc này mới khôi phục lại bình tĩnh.

Sắc mặt Thạch Mục phức tạp, trong lòng cảm khái.

Hắc Man đầu phục Thiên Đình, tuy rằng dựa vào Thiên Đình tác oai tác quái nhiều năm, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào kết quả diệt tộc, Bạch Man đi tới Tu La tinh vực, nhất định trải qua không ít đánh giết, nhưng không ngờ hôm nay lại phát triển lớn mạnh, xuất hiện một vị Thần cảnh hậu kỳ đại năng.

Thế sự biến hóa khó lường, giữa được và mất, nào ai nói được rõ ràng.

- Thì ra là thế, khó trách Cừu huynh năm đó, đột nhiên soái lĩnh tộc nhân xuất hiện ở Tu La tinh vực, thì ra là có chuyện như vậy.

Côn Tang tộc trưởng nói.

Đại hán hoàng tu khổ nở nụ cười, không nói gì nữa.

- Hôm nay Thiên Đình đã hủy diệt, không biết Cừu tộc trưởng có tính toán gì không? Hay là dự tính lá rụng về cội?

XXX trầm mặc một chút, chợt lên tiếng hỏi.

- Chuyện này quá mức trọng đại, tộc nhân khác nghe nói chuyện này xong, còn không biết phản ứng như thế nào, hay là chờ chuyện ác thú Thao Thiết xong xuôi rồi nói sau.

Đại hán hoàng tu suy nghĩ một chút, thở dài nói.

XXX gật gật đầu, thần tình mơ hồ, nhẹ nhàng thở ra.

Côn Tang tộc trưởng nhìn hai người, sâu trong ánh mắt ẩn chứa dị sắc, nhoáng lên rồi biến mất.

Thần tình của ba người lọt vào mắt Thạch Mục, ba tộc trông có vẻ hòa bình, nhất định bên trong lục đục với nhau không ít, nhưng chuyện này không liên quan gì đến hắn, liền nhắm hai mắt lại.

Phân nửa canh giờ đảo mắt đã qua, người của ba tộc nhanh chóng tập kết hoàn tất.

Vượt ra ngoài dự liệu Thạch Mục, ba tộc mỗi một tộc đều tụ tập mười mấy người, đều là Thần cảnh, niên cấp cũng không lớn, hiển nhiên là tinh anh trong ba tộc.

Côn Đồ đại trưởng lão của tộc Minh long, thiếu nữ đen của Tu La chu tộc, còn có thanh niên xấu xí Cổ Man tộc kia, cùng cô gái che mặt.

Thạch Mục kinh ngạc trong lòng, chuyến này có thể nói nguy hiểm trùng trùng, ba tộc không ngờ lại mang theo những tinh anh trong tộc, chẳng lẽ không sợ họ đều bỏ mạng trong đó.

Những chuyện này, hắn chỉ nghi ngờ trong lòng, chẳng muốn hỏi thăm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK