Giang Thành cảm thấy mình chắc là người bình thường, vậy nên hắn quyết đoán từ bỏ nhảy cửa sổ mà lựa chọn tủ quần áo có tỷ lệ tử vong cao đến bất ngờ trong phim kinh dị. Khi chạy đến bên cạnh tủ quần áo, hắn hít sâu vào một hơi, sau đó kéo cánh tủ ra.
Cũng may là không có quỷ quái gì nhảy ra ngoài.
Hắn lập tức xoay người chui vào trong.
Cùng lúc đó, một loạt tiếng bước chân kỳ quái cũng đã đến tầng hai.
Hai bên người trước kẻ sau, chỉ cách nhau có vài giây.
Sau khi Giang Thành xoa dịu cảm xúc, dần dần đè nén nhịp tim hỗn loạn, rất nhanh, ngay cả hô hấp cũng trở lại bình thường, hắn chậm rãi hít vào một hơi, rãi sau đó nín thở.
Bởi vì hắn nghe thấy tiếng bước chân sau khi đi lên đến tầng hai, tần số đột nhiên tăng lên rất nhiều, đầu tiên là đi về một hướng, nghe vị trí phát ra âm thanh, chắc hẳn là chỗ cửa sổ.
Trên cửa tủ quần áo có một khe hở không lớn không nhỏ, lúc này Giang Thành dần dần sáp tới, dùng một mắt nhìn ra ngoài.
Hắn phát hiện bên ngoài có một thân ảnh rời rạc lộn xộn, hơn nữa đúng như ý nguyện của hắn, trong tay của thân ảnh đó đang cầm một con dao lớn đáng sợ.
Con quỷ nhúc nhích thân thể, nhưng tốc độ lại nhanh đến đáng kinh ngạc, chỉ trong nháy mắt đã đến trước cửa sổ.
Giây tiếp theo, Giang Thành đột nhiên trừng to hai mắt.
Hắn giương đôi mắt nhìn thấy, con quỷ đó duỗi cánh tay trơ xương ra rồi xé cái cửa sổ xuống.
Không sai, là xé ra, giống như xé một tấm áp phích dán trên tường vậy.
Cửa sổ.... hóa ra là giả!
Sau đó, con quỷ dường như nhận thấy âm mưu của mình đã bị nhìn thấu, trong miệng phát ra tiếng “gru gru” phẫn nộ, tiếp theo xé bức tranh “cửa sổ” cực kỳ chân thực kia thành từng mảnh vụn.
Giang Thành cau mày, lập tức nghĩ đến dụng cụ bút lông trên bàn làm việc ở tầng hai.
Nếu như nhớ không nhầm thì ở đó còn có giấy vẽ và những chiếc lọ nhỏ đủ màu sắc xếp chồng lên nhau.
Nó trông giống như những chiếc lọ sơn màu được thế hệ đời trước sử dụng để vẽ tranh.
Ngay cả một người có tâm lý ổn định như một con chó, Giang Thành cũng không khỏi khuất phục với hành động của quỷ trong nhiệm vụ này, cô ta còn tự tay vẽ một bức tranh "cửa sổ", sau đó dán lên trên tường.
Bằng cách này, chỉ cần có người muốn trốn thoát qua cửa sổ, thì...
E là sẽ dẫn đến hậu quả vô cùng thảm khốc.
Giang Thành thậm chí còn đang nghĩ, liệu quỷ có lập tức bò ra khỏi "cửa sổ" hay không.
Theo hiểu biết về ác mộng của Giang Thành, chuyện này hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Sau khi đã xé vụn "cửa sổ", con quỷ nhìn bốn xung quanh, lập tức nhắm đến chiếc tủ quần áo lớn rất dễ thấy.
Gần như ngay lập tức, cô ta đã xuất hiện trước tủ quần áo.
Chỉ cách Giang Thành một tấm cửa mỏng.
Giang Thành vẫn đang thu mình chỗ khe hở, nhìn ra bên ngoài.
Con quỷ giơ tay lên, móng tay sắc nhọn như tia chớp xẹt qua.
Lực của cú đánh này đủ để hất văng đầu của một người đàn ông trưởng thành, nhưng nó không làm gãy cánh cửa gỗ mảnh mai của tủ quần áo, mà chỉ để lại một vết xước.
Hoàn toàn giống với giả thiết của Giang Thành.
Chiếc tủ quần áo trông không chút đáng tin cậy này mới là đường sinh duy nhất.
Chính những vết xước cực kỳ khủng bố và dày đặc đó đã thực sự khiến Giang Thành hạ quyết tâm, tin tưởng chắc chắn rằng đây chính là đường sinh mà nhiệm vụ lưu lại.
Theo quan sát của hắn, tủ quần áo tuy trông mỏng manh nhưng chất liệu lại rất chắc chắn, người bình thường khó có thể để lại vết xước sâu và nhiều vết xước như vậy trên đó.
Cho nên chỉ có thể là quỷ.
Nhưng tại sao con quỷ lại để lại vết xước trên đó?
Mục đích của nó là gì?
Điều đầu tiên Giang Thành có thể nghĩ đến là có người đang trốn bên trong, mà quỷ vì để bắt được cũng như giết chết người này, nên mới tấn công tủ quần áo.
Điều quan trọng nhất là sau khi trải qua vô số lần bị quỷ tấn công, tủ quần áo vẫn không bị hư hại gì.
Điều đó có nghĩa là gì?
Chúc mừng người chơi đã nhắc đến phòng an toàn, những lời này nhanh chóng lướt qua trong đầu Giang Thành.
Nhưng sau khi trải qua mấy lần nhiệm vụ, Giang Thành biết, quỷ tuy rằng đại biểu cho ác niệm cùng cực, nhưng không có nghĩa là chúng không có ý thức. Bọn chúng không những kế thừa một phần hành vi, thói quen khi còn sống, mà suy nghĩ cũng tiếp tục chấp niệm trước đó.
Giống như đòi mạng sống của kẻ đã giết bọn chúng.
Bọn chúng thậm chí có thể giả làm đồng đội trong nhiệm vụ, sau đó dụ dỗ đồng đội vô tình kích hoạt cấm kỵ trong nhiệm vụ, từ đó giết chết bọn họ.
Cách đây không lâu, Bùi Càn chính là một tấm gương sống.
Giang Thành vì phản ứng cực nhanh, nên mới thoát được kiếp nạn này.
Quỷ ở bên ngoài điên cuồng tấn công tủ quần áo, một đôi mắt đỏ tươi ẩn trong bóng tối nhìn có vẻ quen thuộc, Giang Thành đang trốn trong tủ, nội tâm không có chút gợn sóng.
Ác mộng tuy đầy rẫy nguy hiểm, nhưng dù sao cũng có những hạn chế của quy tắc.
Hơn nữa những quy tắc này không chỉ hạn chế người chơi mà còn hạn chế cả quỷ trong nhiệm vụ.
Trong khuôn khổ quy định, người và quỷ đều có thể hành động trắng trợn.
Giống như bây giờ, Giang Thành tìm được đường sinh mà nhiệm vụ lưu lại, trốn vào tủ quần áo như một phòng an toàn, cho nên theo quy tắc, quỷ không thể làm tổn thương hắn.
Cho dù là đang giả vờ im lặng giống như hắn bây giờ, hay là hát bài "Trên đời này chỉ có mẹ là tốt nhất" của Lưu Huân trong tủ, quỷ cũng hết cách.
Nhưng tiền đề là hắn không được ra khỏi tủ.
Bằng không có gọi bố, hắn cũng phải ngoan ngoãn để cái đầu lại.
Đây chính là quy tắc.
Giang Thành là một người biết lẽ phải trái, hắn cảm thấy có quy tắc là một chuyện vô cùng tốt, hắn cũng chân thành hy vọng quỷ và người chơi có thể cùng nhau phối hợp tuân thủ, tôn trọng quy tắc.
Ngay khi Giang Thành đang định thi triển kỹ năng của mình một chút, thăm dò một chút giới hạn của con quỷ, hắn đột nhiên nghe thấy một loạt tiếng kêu rên kỳ quái.
Đây chắc chắn không phải là âm thanh mà quỷ có thể phát ra.
Hơn nữa... hắn từ từ quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào vách ngăn cạnh mình.
Tủ quần áo này tổng có hai cánh cửa, bên trái một cánh, bên phải một cánh, Giang Thành đang ở phía sau cánh cửa bên trái.
Hai cánh cửa đều là không gian riêng biệt, được ngăn cách bằng một tấm ván gỗ.
Nói cách khác, không gian phía sau cánh cửa tủ bên phải rút cuộc như thế nào, Giang Thành không hề biết.
Dưới sự tấn công liên tục của con quỷ, tủ quần áo lung lay như muốn sụp đổ, tuy Giang Thành biết đây chỉ là vẻ bề ngoài thôi, nhưng tủ quần áo không ngừng rung chuyển, vẫn bay lên rất nhiều bụi bặm.
Giang Thành cũng cảm thấy khó chịu trong cổ họng.
Hiển nhiên... nhà bên cạnh cũng vậy.
Phía sau cánh cửa bên phải... cũng có một người đang trốn!
Nghĩ đến dấu chân của người thứ ba trên cầu thang, Giang Thành hơi nheo mắt lại.
Cuộc tấn công của con quỷ dữ dội như cuồng phong bão táp, nhưng chỉ kéo dài trong thời gian ngắn, sau khoảng một phút, quỷ đã bỏ cuộc, trong đôi mắt đẫm máu lộ ra cảm giác không cam tâm nồng đậm.
Nhưng không có cách nào khác, quy tắc chính là quy tắc, cô ta có không cam tâm đến đâu chăng nữa, cũng chỉ có thể quay người bỏ đi.
Tiếng bước chân mềm oặt đi xuống cầu thang, rồi cuối cùng từ từ biến mất.
Sau khi quỷ rời đi, bầu không khí trong tủ liền trở nên vi diệu.
Người đó trốn trong tủ quần áo trước Giang Thành, chắc chắn đã biết rõ trong tủ bên cạnh có người, Giang Thành cũng đã nhận ra có người ở vách bên cạnh, nhưng hai người đều rất ăn ý duy trì im lặng.
Nhưng tục ngữ có câu, ưu tiên đàn ông, sau khi xác định quỷ đã rời đi, Giang Thành đẩy cửa tủ bước ra trước.
Sau khi rời khỏi tủ quần áo, hắn không lập tức mở cửa tủ bên phải để xác nhận xem có ai ở bên trong hay tìm cách trốn thoát mà thay vào đó, di chuyển một chiếc bàn gỗ đến, khẽ chặn phía trước cửa tủ bên phải.
Như thể sợ giữ không nổi, nên lại dời một tấm bình phong đến chặn phía sau.