Nhìn mảnh gỗ vụn đầy trên mặt đất, Trần Nhiên không khỏi cau mày, anh ta quay người lại, trông có vẻ như là muốn đích thân động tay, dọn dẹp một chút. "Khụ khụ..." Ngụy Tân Đình dừng một chút: "Cậu chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói với cậu." Thái độ đùa giỡn kia đã biến mất, lúc này nhìn anh ta đang rất nghiêm túc. “Người Gác Đêm đã chôn cọc ngầm vào trong chúng ta.” Trần Nhiên thản nhiên nói. "Ha ha." Ngụy Tân Đình cười toe toét: "Tiểu Nhiên Nhiên, cậu đúng con sâu trong bụng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.