Ngay lúc nắp sọt được mở ra, một khuôn mặt ngạc nhiên lộ ra. Đó là Lương Long! Tay chân cô ta bị trói ra sau lưng, bị cưỡng ép nhét vào trong sọt, trong miệng có một cục vải không biết là giẻ rách hay gì đó, mắt mở to nhưng không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào. Thực ra nói như vậy cũng không chính xác. Nếu nghe kỹ, vẫn có tiếng “woo woo”, chỉ là bị tiếng gió lấn át, nên nhỏ như không nghe thấy. "Xem ra cô Lương thật may mắn." Trần Nhiên từ trên cao nhìn xuống
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.