"Trần Cường cũng nghĩ như vậy!" Giang Thành lén la lén lút sáp tới gần, tâm tình cực kì kích động nói. Tên mập: "....." Màn đêm càng lúc càng khuya, nhìn qua khe cửa sổ, bầu trời bên ngoài dày đặc như một vũng mực, xung quanh yên tĩnh đến mức, có một cây kim rơi ngoài cửa cũng có thể nghe thấy. Vưu Kỳ tựa hồ do dự rất lâu, nhưng vẫn lên tiếng nói: "Còn bao lâu nữa vậy, sao tôi có cảm giác như đã đến canh ba rồi?" Không ai để ý tới lời nói của anh ta. Trong nhiệm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.