“Bác sĩ.” Tên mập có vẻ hơi xấu hổ, lắc nhẹ mông trên ghế sô-pha, liếm môi, thấp giọng hỏi: “Bọn họ đều ra ngoài tìm manh mối, mà chúng ta chỉ... ngồi chờ xem à?” “Ừng ực...” Sau khi uống một ngụm CocaCola, Giang Thành híp mắt, dựa vào đầu kia của ghế sô-pha, “ợ” một tiếng đầy dễ chịu. Tên mập: “…” “Bác sĩ, chúng ta…” “Muốn đi thì anh tự đi đi.” Giang Thành đặt lon Coca đã vơi một nửa xuống, đối mặt với tên mập, ngắt lời: “Tôi không đi.” Họ đang ngồi nói chuyện và nghỉ ngơi trong căn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.