Nguỵ Tân Đình xách cổ áo của tên mập bằng một tay, kéo anh ta đến tựa lưng cạnh tường. Sau đó, Nguỵ Tân Đình bèn ngồi xổm xuống trước mặt tên mập, cuối cùng mới nhặt lên lưỡi dao cánh bướm trên sàn nhà. "Cậu khoẻ quá nha." Nguỵ Tân Đình nghịch ngón tay trên lưỡi dao, sau đó vươn mũi dao về phía tên mập, cười bảo: "Nếu mình cắt lấy đầu lưỡi để làm kỷ niệm, chắc cậu không để ý đâu nhỉ?" Cạy mở miệng của tên mập ra, anh ta dùng dao gõ nhẹ vào răng của
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.