Mục lục
Ác Mộng Kinh Tập
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước mặt là một dãy nhà cao 2 - 3 tầng.

Nó tương tự như trường học bình thường ở lân cận, có đầy đủ quán ăn, quán cà phê Internet, cửa hàng văn phòng phẩm, v.v.

Quán cà phê Internet kinh doanh rất tốt, nhưng nữ chủ đứng trước cửa hàng văn phòng phẩm thì sắc mặt khó coi giống như sắp chết vậy.

Giang Thành đi tới cửa một quán cà phê, dừng lại vài giây, sau đó mở cửa bước vào.

Tầng một hầu như không có ai, vì vậy hắn tìm cầu thang để đi lên tầng hai, rồi lại đi thẳng lên tầng ba.

Vừa bước lên đã thấy dãy ghế bên cửa sổ đã chật kín người.

Có khoảng 7 - 8 người, ánh mắt của bọn họ đều tập trung vào khuôn mặt của Giang Thành.

“Bác sĩ!” Tên mập đang chen chúc trong góc tường rưng rưng nước mắt nhìn Giang Thành: “Thật tốt khi có thể gặp được anh ở đây!”

Giang Thành quả thật không ngờ sẽ gặp tên mập ở đây, nhưng hắn chỉ liếc tên mập một cái rồi quay đi.

Những người trước mặt này dường như là đồng đội cho nhiệm vụ lần này.

Số người nhiều hơn lần trước.

Lần này tính cả Giang Thành, tổng có 9 người.

"Xin chào." Một nam nhân mặc vest màu trắng đứng dậy, mỉm cười chào hỏi Giang Thành: "Anh thật lợi hại, có thể một mình tìm tới đây."

Quả thật, Giang Thành không phải ngẫu nhiên mà chọn quán cà phê này.

Hầu hết các tòa nhà gần đây đều khá thấp, cho nên chỉ có nơi này là có tầm nhìn tốt nhất, chưa kể tầng ba có cửa sổ kính lớn nên có thể nhìn rõ tình hình của trường học phía đối diện.

Giang Thành nhìn trường học bên ngoài cửa kính, chậm rãi quay đầu lại: "Địa điểm nhiệm vụ lần này là trường học kia?"

"Chắc là thế." Nam nhân mặc vest nhún vai: "Vừa nãy tôi đã hỏi qua phục vụ ở đây rồi, đây không phải là một trường học bình thường, mà là một học viện nghệ thuật."

Khi nam nhân mặc vest còn muốn nói gì nữa, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận dữ: "Đây là nơi nào? Các người là ai? Tôi muốn báo cảnh sát!!"

Giang Thành ngoảnh đầu lại, nhìn thấy một nam nhân trung niên mặc áo may ô đang lớn tiếng chất vấn, tâm trạng anh ta kích động, xem ra là lần đầu tiên bước vào thế giới ác mộng.

"Cần nói thì chúng tôi đều đã nói với anh rồi, còn có thể chấp nhận hay không là tùy thuộc vào anh." Một chàng trai trẻ đội mũ lưỡi trai ngả người trên ghế sô pha, nheo mắt nhìn nam nhân trung niên, bất ngờ nhoẻn miệng cười nói: "Tôi không phải là bố anh, cho nên không có nghĩa vụ phải lo sống chết cho anh."

"Tôi muốn báo cảnh sát! Kiện các người tội giam giữ trái phép!" Vẻ mặt nam nhân trung niên vô cùng hung dữ, nhưng Giang Thành vừa liếc đã biết, anh ta chỉ đang sợ mà thôi.

Nam nhân trung niên chắc hẳn đã nhận ra thế giới này khác với thế giới hiện thực, chỉ là kháng cự lại sự thật này từ tận đáy lòng.

Nếu không thì anh ta đã có thể lựa chọn rời đi thay vì ở lại đây.

Lần này có ba người mới, ngoại trừ nam nhân trung niên mặc áo may ô ra, còn có một nam một nữ.

Nữ nhân mặc một bộ đồ ngủ hình khủng long dễ thương, đằng sau còn có một chiếc đuôi ngắn, khuôn mặt tái nhợt, trông như có thể ngất đi bất cứ lúc nào.

Người nam thì đỡ hơn nữ nhân một chút, nhưng sau này theo lời tên mập, nam nhân lúc mới xuất hiện còn tệ hơn cả nam nhân trung niên, không chỉ kích động chất vấn tất cả những người có mặt mà còn lật ngược bàn trong quán cà phê trước mặt đám người.

"Được rồi." Nam nhân mặc vest tiến lên, rất tự nhiên nói: "Nếu như mọi người đều đã tới đủ, vậy chúng ta đến trường học xem một chút đi."

“Trường học chắc chắn là địa điểm nhiệm vụ sao?” Lần này là một nữ nhân mặc sườn xám lên tiếng, trang điểm màu khói nhạt tràn đầy vẻ quyến rũ của thế kỷ trước, dáng người cực phẩm, nhưng dung mạo lại bình thường.

"Chưa chắc." Nam nhân mặc vest nhìn cô mỉm cười: "Nhưng thử một chút cũng không có nguy hiểm gì, chúng ta đều biết, chỉ sau khi thực sự đến đúng địa điểm nhiệm vụ mới có thể gặp phải những thứ kia."

Nghe thấy nam nhân nhắc tới những thứ kia, ánh mắt mọi người trở nên nghiêm túc, cũng không ai lên tiếng nữa.

Một nhóm người bước ra khỏi quán cà phê, ngay cả nam nhân trung niên cuồng loạn cũng lặng lẽ đi theo cuối nhóm.

Tên mập nhân lúc này chen tới: "Bác sĩ." Anh ta trầm giọng nói: "Mới tới chưa thấy anh, tôi sợ muốn chết."

Giang Thành lười nói nhảm với anh ta, hỏi thẳng: "Làm sao anh tìm được quán cà phê?"

Không ngờ tên mập liếm môi, hơi ngượng ngùng nói: "Không phải là tôi tìm đến, mà điểm sinh ra đã ở đây, tôi mở cửa ra là đã đứng ở bên bàn tầng ba của quán cà phê, đối diện là trường học."

Giang Thành liếc xéo tên mập một cái, hồi lâu không nói gì, một lúc sau mới tiếp tục hỏi: "Những người khác thì sao?"

"Bọn họ đều đến sau tôi."

"Điểm sinh ra của bọn họ cũng ở trong quán cà phê?"

“Cũng không phải là toàn bộ.” Tên mập lắc lắc đầu, sau đó hếch cằm, ra hiệu cho Giang Thành nhìn về phía trước, nam nhân mặc vest trắng đang nghiêng đầu an ủi cô gái mặc đồ ngủ khủng long: "Vest trắng kia giống anh, là tự mình tìm đến."

Giang Thành hít vào một hơi: "Nói cách khác, ngoại trừ tôi và anh ta, bảy người còn lại đều sinh ra ở quán cà phê, đặc biệt là anh còn đứng luôn ở bên cạnh bàn ở tầng ba."

"Bác sĩ, nếu như anh cứ nói như vậy, tôi cũng không tranh luận với anh nữa." Tên mập trông mạnh hơn rất nhiều so với lần đầu tiên vào ác mộng, ít nhất còn có thể nói chuyện rất rành mạch, anh ta tiếp tục nói: "Nhưng xin anh đừng dùng từ ngữ là sinh ra, tôi nghĩ là dùng giáng sinh sẽ thần thánh hơn."

Giang Thành “chậc” một tiếng, đang định giáo huấn tên mập một trận, thì đã đi tới trước cổng trường học.

Ngoài cổng trường không có động tĩnh gì, nhưng cánh cổng nhỏ bên cạnh lại phát ra một tiếng “cót két” dài.

Sau đó có một nữ nhân trung niên bước ra, tự xưng là giáo viên tiếp đón ở đây, đến nghênh đón bọn họ.

Bởi vì còn chưa rõ nội dung nhiệm vụ này cũng như thân phận của bọn họ là gì, cho nên mọi người rất sáng suốt không nói một lời lựa chọn đi theo sau nữ nhân trung niên, cũng là NPC đầu tiên.

Thông thường mà nói, vai trò của NPC đầu tiên là giải thích thân phận cho những người chơi trong này, cũng như bối cảnh của các nhiệm vụ mà bọn họ phải đối mặt.

Sau khi giao tiếp với nữ nhân, bọn họ đã biết được thân phận nhân vật mà mình đảm nhiệm.

Bọn họ là nhóm chụp ảnh của một công ty truyền thông văn hóa nào đó, lần này được đặc biệt mời đến để quay phim chụp ảnh cho buổi lễ kỷ niệm thành lập ngôi trường này trong thời gian sắp tới.

Cũng quả đúng như lời nam nhân mặc vest nói, đây là một ngôi trường nghệ thuật chủ yếu tuyển sinh thanh nhạc và các chuyên ngành liên quan, quy mô không lớn, nhưng theo lời nữ nhân thì rất nổi tiếng, đã bồi dưỡng ra nhiều ngôi sao.

"Người của công ty các anh chị đã giao thiết bị đến trước một ngày rồi." Nữ nhân trung niên nói: "Bây giờ đang để ở trong phòng thiết bị của chúng tôi, các anh chị không cần lo lắng."

“Chúng tôi có thể đến phòng thiết bị xem không?” Chàng trai trẻ đội mũ lưỡi trai đột nhiên hỏi.

Lúc này, cậu ta đang đội ngược mũ lại, chiếc khuyên trên một bên tai hình như được khảm thứ gì đó, phản quang trong ánh nắng chiều tà.

Nữ nhân đột nhiên dừng lại, sắc mặt sa sầm xuống nhìn về phía chàng trai trẻ: "Không được, tuyệt đối không!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK