Sau khi nhận ra chi tiết ấy, Giang Thành bèn kéo Tiêu Thái Lang về sau lưng mình, dùng để anh ta để giúp ban thân tăng thêm khí thế. “Có tiền hay không, vậy cũng chẳng sao cả.” Đếm xong mớ tiền trong ba lô cả Tiêu Thái Lang, hắn nhét vào trong túi mình, ngẩng đầu bảo: “Con người của tôi, chủ yếu là nói chuyện bằng lý lẽ.” Ông lão chủ trọ nuốt ực một cái, cảm giác hơi chột dạ. “Có lẽ ông còn giữ nhật ký thuê trọ của mấy người thuê cũ nhỉ?” Giang Thành phất tay
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.