Đám người Khương Thái Xương nghe vậy cả người run rẩy, kích động đứng dậy, vẻ mặt kinh hãi, vội hỏi: “Thật sao? Tỷ phú Lý Trường Thắng dẫn theo mấy nhân vật lớn từ Tu Hà đến nhà chúng ta ư?”
Quản gia vội gật đầu nói: “Vâng thưa lão gia, họ đang ở bên ngoài…”
“Còn không mau mời họ vào! Đồ ngu ngốc này! Thất lễ với tỷ phú Lý, hậu quả ông có gánh vác được không hả?”, Khương Thái Xương tức giận mắng, sau đó vội vàng đi ra cửa trước!
Phía sau, cả nhà ba người Khương Văn Kỳ, cùng đám họ hàng thân thích nhà họ Khương có vẻ mặt ngơ ngác, sửng sốt, nhanh chóng nối gót theo sau lưng Khương Thái Xương!
VietWriter
Chuyện này… người giàu nhất Tu Hà – Lý Trường Thắng, bỗng nhiên dẫn theo nhiều người như vậy đến thăm hỏi nhà họ Khương là có mục đích gì?
Đến cửa trước, Khương Thái Xương đã nhìn thấy đám người Lý Trường Thắng ở phía xa, tất cả đều là nhân vật có tiếng tăm ở Tu Hà, chỉ cần một cái giậm chân cũng có thể khiến nền kinh tế Tu Hà chấn động!
Mấy người này mà bắt tay hợp tác, thậm chí có thể thay đổi hướng đi của cả nền kinh tế Tu Hà, ảnh hưởng đến cả bộ máy cầm quyền và Sở chỉ huy quân sự Tu Hà!
“Ôi trời, tỷ phú Lý, không ngờ ông lại bất ngờ ghé thăm, ông già này không kịp đón tiếp từ xa, không chu đáo rồi”.
Lúc này Khương Thái Xương như trẻ ra mấy chục tuổi, bước nhanh thoăn thoắt, nhanh chóng chắp hai tay nói với Lý Trường Thắng.
Lý Trường Thắng đang nhỏ giọng bàn bạc chuyện gì đó với mấy nhân vật lớn trong giới kinh doanh của Tu Hà, lúc này thấy Khương Thái Xương mang vẻ mặt nịnh nọt và tôn kính đang đi đến liền lạnh nhạt đưa tay ra, bắt tay với lão, mỉm cười nói: “Cụ Khương, lần này mạo muội ghé thăm, mong cụ đừng trách”.
Khương Thái Xương lập tức cười nói: “Tỷ phú Lý, ông nói gì vậy, ông già này vô cùng hoan nghênh ông đến nhà họ Khương”.
“Đúng đó, chủ tịch Lý, ông là tỷ phú của Tu Hà chúng ta mà, ông có thể đến nhà họ Khương, là nhờ tổ tiên nhà họ Khương tích đức!”
Khương Văn Kỳ chạy ra, cúi người, kính cẩn bắt tay với Lý Trường Thắng.
Đọc nhanh ở VietWriter
Lý Trường Thắng lạnh lùng liếc nhìn Khương Văn Kỳ.
Sau đó, Khương Thái Xương khiêm nhường hỏi: “Tỷ phú Lý, mọi người đột nhiên ghé thăm là có chuyện gì vậy? Là có việc gì cần tôi giúp sao? Nếu như có tỷ phú Lý cứ nói, nhà họ Khương chúng tôi mặc dù không phải gia tộc hàng đầu nhưng cũng có chút thực lực, nhất định sẽ dốc sức giúp đỡ tỷ phú Lý!”
“Đúng vậy! Điều bố tôi vừa nói cũng chính là ý của tất cả người nhà họ Khương chúng tôi, mong tỷ phú Lý không chê”, Khương Văn Kỳ tiếp lời Khương Thái Xương, cả đám người nhà họ Khương ở phía sau cũng cười nói phụ họa theo.
Lý Trường Thắng mỉm cười, nói: “Cụ Khương, mục đích lần này tôi đến đây rất đơn giản, đó là mời nhà họ Khương gia nhập hiệp hội doanh nghiệp Tu Hà, trở thành một thành viên của hiệp hội”.
Soạt!
Nghe câu này, Khương Thái Xương run rẩy.
Cái gì?
Mời nhà họ Khương gia nhập hiệp hội doanh nghiệp Tu Hà, trở thành thành viên của hiệp hội!
Trời ơi!
Đây chính là cơ hội nghìn năm có một đó!
Đây chính là cơ hội phát triển tốt nhất của nhà họ Khương!
Một khi gia nhập hiệp hội doanh nghiệp Tu Hà thì sẽ có được số tài nguyên vô cùng dồi dào!
Không riêng gì Khương Thái Xương, Khương Văn Kỳ, Khương Mỹ Nghiên mà tất cả người nhà họ Khương giờ phút khi nghe được câu nói của Lý Trường Thắng đều sững sờ, hơn thế nữa là kích động và kinh ngạc!
“Trời đất! Tôi nghe thấy gì đây? Nhà họ Khương chúng ta có cơ hội gia nhập hiệp hội doanh nghiệp Tu Hà, trở thành thành viên của hiệp hội?”
“Ôi trời ơi! Nhà họ Khương sắp phát tài rồi!”
“Lão gia, mau đồng ý đi! Chuyện này chính là cơ hội nghìn năm có một của nhà họ Khương đó!”
Cả đám người kích động không thôi.
Tâm trạng Khương Thái Xương cũng rất kích động, vừa định đồng ý luôn thì Lý Trường Thắng lại đột ngột lên tiếng: “Nhưng mà, cụ Khương, tôi nhắc nhở trước, lần này mời nhà họ Khương gia nhập hiệp hội doanh nghiệp Tu Hà hoàn toàn là nể mặt cậu Tiêu, hơn nữa, người đủ khả năng đại diện cho nhà họ Khương ký thỏa thuận với hiệp hội, chỉ có thể là cô Khương Vy Nhan, không biết cụ Khương có ý kiến gì không?”
Lộp bộp!
Trong lòng Khương Thái Xương run rẩy, khẽ cau mày, hơi nghi ngờ nhìn Lý Trường Thắng, hỏi: “Tỷ phú Lý, ý của ông là nhà họ Khương có thể gia nhập hiệp hội là do ông nể mặt Tiêu Chính Văn? Hơn nữa, chỉ ký thỏa thuận hợp tác với Khương Vy Nhan thôi sao?”
“Chính xác!”, Lý Trường Thắng thẳng thắn đáp lời, giọng điệu chắc chắn không thể nghi ngờ!
Giờ phút này sắc mặt Khương Thái Xương hơi khó coi.
Lão liếc nhìn Khương Văn Kỳ bên cạnh, thấy ông ta cũng nhíu mày, sau đó đi đến bên cạnh Khương Thái Xương, nhỏ giọng nói vào tai lão: “Bố, hay là chúng ta cứ đồng ý trước đã? Dẫu sao, đây cũng là cơ hội hiếm có với nhà họ Khương mà. Trừng trị Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn thì về sau suy tính kỹ hơn”.
Khương Thái Xương nghe vậy, khẽ gật đầu, tiếp đó mỉm cười nói: “Được! Mọi chuyện đều nghe theo tỷ phú Lý!”
Lý Trường Thắng vẻ mặt tươi cười, bắt tay với Khương Thái Xương rồi nói: “Vậy chúc mừng nhà họ Khương chính thức trở thành thành viên của hiệp hội doanh nghiệp Tu Hà. Thứ bảy tới, tại sơn trang Bạch Mã sẽ tổ chức một bữa tiệc long trọng để chào mừng, lúc đó sẽ có rất nhiều thành viên mới của hiệp hội doanh nghiệp đến tham dự, nhà họ Khương cũng phải tới đó”.
Nghe vậy, Khương Thái Xương càng thêm kích động, nói: “Được được được! Cảm ơn tỷ phú Lý! Thứ bảy tuần tới chúng tôi nhất định sẽ đến!”
Lý Trường Thắng khẽ gật đầu, chuẩn bị rời đi.
Thế nhưng, đúng lúc này Khương Mỹ Nghiên lại bất chợt lên tiếng: “Chủ tịch Lý, tôi không hiểu nổi, Tiêu Chính Văn không phải chỉ là lính xuất ngũ bình thường thôi sao? Tại sao ông phải nể mặt anh ta? Lẽ nào anh ta có thân phận gì khác nữa?”
Nghe Khương Mỹ Nghiên bất lịch sự chất vấn, Khương Thái Xương và Khương Văn Kỳ đều hoảng hồn, trừng mắt với Khương Mỹ Nghiên, lạnh lùng nói: “Mỹ Nghiên! Không được vô lễ với tỷ phú Lý!”
Tuy nhiên, Lý Trường Thắng lại mỉm cười nói: “Không sao, nếu cô muốn biết vậy tôi không ngại nói cho cô nghe. Nhà họ Tiêu từng giúp đỡ tôi, tôi làm vậy xem như là trả lại ân tình”.
Nghe câu này, nghi vấn trong lòng mọi người đều đã được giải đáp, đều là vẻ mặt đã hiểu rõ sự tình.
Sau đó, Lý Trường Thắng dẫn người đi luôn, người nhà họ Khương vẫn đứng ở cửa hồi lâu.
“Nhanh! Lập tức đến bệnh viện báo tin cho Khương Vy Nhan!”, Khương Thái Xương vội vàng nói.
Lão không hề muốn chậm trễ một giây phút nào!
Không lâu sau, Khương Thái Xương cùng ba người nhà Khương Văn Kỳ và mấy người lớn tuổi nhà họ Khương, hùng hổ đến bệnh viện.
Nhất là tên Tiêu Chính Văn đó, không chỉ quen biết Hàn Lợi Dân, giờ thậm chí còn có mối quan hệ không rõ ràng với Lý Trường Thắng!
Một người là thiếu tá Sở chỉ huy quân đội Tu Hà, một người là người giàu có nhất Tu Hà…
Nghĩ thế nào cũng thấy có ẩn ý kỳ quái!
“Tiêu Chính Văn! Đứng lên cho tôi! Không biết lớn nhỏ, thấy ông nội mà không thèm mở miệng ra chào!”, Khương Mỹ Nghiên lớn tiếng quát, hai tay khoanh trước ngực, sát khí giữa hai hàng lông mày càng tăng thêm vẻ lạnh lùng, xa cách!
Khương Vy Nhan cũng không ngừng kéo áo Tiêu Chính Văn, khẽ nói: “Tiêu Chính Văn, mau đứng lên đi ông đến rồi…”
Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn lại điềm nhiên đưa quả táo đã gọt vỏ cho Khương Vy Nhan, sau đó quay người, ánh mắt thờ ơ nhìn đám người Khương Thái Xương, lạnh lùng nói: “Có chuyện gì sao?”